Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1434:




Chương 1434

Bởi vì cô đã đồng ý để cho anh theo đuổi.

Tặng bữa sáng cũng là một trong việc cần làm khi theo đuổi bạn gái.

Vậy nên đương nhiên là cô không cần phải từ chối.

Ánh mắt Phó Kình Hiên hiện vẻ dịu dàng: Vậy thì tốt, em ăn tiếp đi, không làm phiền em nữa, tôi cũng đang họp.

Bạch Dương trả lời icon OK: Được, nhưng buổi trưa anh có thời gian không?

Buổi trưa?

Sống lưng Phó Kình Hiên hơi thẳng lên: Buổi trưa có việc gì sao?

Cô muốn hẹn anh à?

Vẻ mặt của Phó Kình Hiên rõ ràng là bắt đầu mong chờ.

Bạch Dương đặt thìa xuống: Cũng không có việc gì lớn, chỉ là muốn trả lại món đồ trang sức cho anh thôi.

Vốn dĩ lúc đầu cô định nhờ nhân viên đưa sang.

Nhưng sau đó nghĩ lại thấy không được, như vậy thật vô trách nhiệm.

Dù sao món đồ cũng đắt tiền như vậy, lỡ như nhân viên gây ra chuyện gì thì cô cũng không đền nổi.

Vậy nên cô tự mình đưa trả thì sẽ yên tâm hơn.

Thấy Bạch Dương nói định trả lại món trang sức kia, Phó Kình Hiên chau mày, vô thức định nói không cần đâu.

Món trang sức đó ngay từ đầu anh đã không có ý định lấy lại.

Nhưng nghĩ đến tính cách của cô, cô nhất định sẽ không giữ lại.

Nếu anh cứ ép cô giữ lại, ngược lại sẽ khiến cô tức giận, đến lúc đó mối quan hệ mới bình thường trở lại của họ nói không chừng sẽ lại đóng băng.

Anh cứ để cho cô trả lại thì hơn.

Cùng lắm sau này khi ở khi hai người về với nhau rồi thì anh sẽ trả lại những món đồ đó cho cô.

Nghĩ đến đây Phó Kình Hiên nhìn xuống, trả lời: Được, vậy buổi trưa em tới đây đi, †ôi ở văn phòng đợi em.

Bạch Dương lại gửi một icon OK khác.

Lần này, Phó Kình Hiên không trả lời nữa, nên đặt điện thoại xuống để họp thôi.

Bạch Dương cũng đặt điện thoại xuống, tiếp tục ăn sáng.

Lục Khởi đi ra từ nhà vệ sinh, nhìn thấy nụ cười thấp thoáng trên gương mặt cô, ánh mắt tối đi: “Cục cưng, hình như tâm trạng của em có vẻ rất tốt.”

Là vì chỗ đồ ăn sáng này sao?

Cũng phải thôi, bữa sáng của người yêu mua mà, tâm trạng có thể không vui sao?

Bạch Dương không biết anh ta đang nghĩ gì, cô sờ mặt mình: “Tâm trạng em rất tốt sao?”

“Cũng hơi hơi.” Lục Khởi trả lời, anh ta bước tới.

Bạch Dương bỏ tay xuống: “Có lẽ là vì hôm nay thời tiết tốt.”

“Vậy sao?” Làm sao Lục Khởi lại không biết là cô đang nói dối chứ, nhưng anh ta cũng không định vạch trần cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.