Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1424:




Chương 1424

Vì vậy, cô tuyệt đối không tin rằng anh chỉ thuận miệng đưa ra thời hạn ba năm.

Nếu không tại sao anh không nói là một năm hay năm năm, mà cứ phải là ba năm chứ?

Phó Kình Hiên cũng không ngờ Bạch Dương lại nhạy bén như vậy, lập tức đã đoán ra thời hạn ba năm mà anh nêu ra này có ý nghĩa đặc biệt, không khỏi cười thản nhiên: “Không có ý nghĩa đặc biệt gì cả. Chỉ cảm thấy thời gian này phù hợp, không ngắn cũng chẳng dài.”

“Thật không đấy?” Bạch Dương nheo mắt, rõ ràng có chút không tin.

Hơn nữa, trực giác thầm mách bảo cô rằng không phải thế.

Anh không chịu nói thật.

Phó Kình Hiên gật đầu: “Thật mà! Thế nên, Bạch Dương, chúng ta đánh cược ba năm nhé? Trong ba năm này, tôi sẽ dùng đủ mọi cách để em yêu tôi, đến với tôi lần nữa.

Vì thế, tôi mong rằng em đừng từ chối sự theo đuổi của tôi. Nếu em thật sự cảm thấy mình sẽ không yêu tôi, chắc em cũng không sợ tôi tán tỉnh em đâu nhỉ. Bởi vì bất kể tôi theo đuổi kiểu gì thì em cũng chẳng yêu tôi mà, đúng không?”

Bạch Dương mím môi.

Không biết có phải là ảo giác hay không.

Sao cô cảm nhận được mùi khích tướng †rong câu nói này của anh thế?

“Bạch Dương, câu trả lời của em thì sao?”

Thấy cô im lặng, ánh mắt Phó Kình Hiên thoáng động, lại lên tiếng.

Bạch Dương cụp mắt, rối rắm mấy giây, cuối cùng cũng gật đầu: “Được, vậy thì cược đi.”

Bất kể những lời anh vừa nói rốt cuộc có phải đang cố tình khích cô không.

Nhưng có một điều anh nói rất đúng.

Đó chính là, cô tin chắc rằng mình sẽ không yêu anh, cho nên dù anh có theo đuổi thế nào, cuối cùng cũng chỉ tốn công mà thôi.

Vì thế, tất nhiên cô không cần phải quá né tránh sự theo đuổi của anh. Dù sao trong mắt cô, cô sẽ không rung động, “Nếu em đồng ý rồi, vậy thì vụ cá cược này…

“Khoan.” Bạch Dương đột nhiên giơ tay lên, ngắt lời Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên nhìn cô: “Sao thế?”

“Anh vẫn còn chưa nói, nếu ba năm đã kết thúc mà tôi không hề yêu anh, vậy giải quyết vụ cá cược này như thế nào đây?”

Bạch Dương cất tiếng hỏi.

Bờ môi mỏng của Phó Kình Hiên khẽ mấp máy: ‘Nếu ba năm trôi qua mà em vẫn không yêu tôi, thì tất nhiên vụ cá cược này sẽ xóa bỏ. Tôi sẽ từ bỏ em, là thật sự buông tay, lần này không phải là kiểu được mấy hôm sẽ hối hận. Tôi sẽ không đổi ý nữa. Nhưng nếu em yêu tôi, vậy chúng ta sẽ kết hôn được không?”

Bạch Dương nhéo lòng bàn tay, không biết nên trả lời ra sao.

Nhưng thấy sự cổ vũ cùng mong chờ trong mắt anh, trong lòng cô bỗng có đáp án, sau đó cô gật đầu: “Được! Nếu cuối cùng tôi thật sự yêu anh thì tôi sẽ đến với anh, kết hôn cùng anh!”

Độ cong trên đôi môi mỏng của Phó Kình Hiên càng sâu hơn: “Xem ra, tôi có thể chuẩn bị hôn lễ của chúng ta được rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.