Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1374:




Chương 1374

Cuối cùng, cô nhìn thấy một chiếc hộp được đóng gói rất đẹp mắt đang đặt trên sofa.

Cô nhớ lại khi vừa bước vào đây, trên sofa không hề có chiếc hộp này.

Nên, chiếc hộp này chính là lễ phục Phó Kình Hiên mang tới cho cô?

Bạch Dương bước tới cẩn thận quan sát cái hộp.

Trên hộp không có logo nên nhìn không ra là đồ của hãng nào. Nhưng cô có thể chắc chắc, thứ mà dùng một chiếc hộp đẹp như vậy để đựng chỉ có thể là lễ phục mà thôi.

Bạch Dương cúi người mở hộp ra.

Bên trong quả nhiên là lễ phục, là một bộ lễ phục hai dây màu đen.

Chất vải vô cùng mềm mại, lại lấp lánh như thể đang chứa đựng cả một dải ngân hà.

Một chiếc váy vô cùng lộng lẫy.

Bạch Dương ngạc nhiên cầm chiếc váy lên, sau đó cô phát hiện chiếc váy này vừa đúng kích cỡ của cô.

Phó Kình Hiên không thể sai người mua một bộ lễ phục trong thời gian ngắn như vậy được.

Cũng có nghĩa, anh đã sớm chuẩn bị cho cô bộ lễ phục này?

Nhưng, tại sao anh lại chuẩn bị cho cô?

Cô không nghĩ anh biết trước rằng Vu Y Cơ sẽ tông vào cô nên chuẩn bị bộ lễ phục này….

“Ách xì!” Đang trong mạch suy nghĩ cuồn cuộn, Bạch Dương bỗng cảm thấy lạnh, cô không nhịn mà hắt hơi, sau đó vội vàng mặc quần áo vào.

Khi vừa mở xửa ra, mùi khói thuốc nồng nặc liền xộc vào mũi cô.

Bạch Dương nhíu mày, cô nhìn sang bên cạnh thì thấy Phó Kình Hiên đang đứng tựa vào tường cúi đầu hút thuốc.

Làn khỏi che khuất gương mặt anh, khiến cô không thể nhìn rõ anh đang có biểu cảm gì.

Có vẻ như anh đang suy nghĩ gì đó, cả người không hề nhúc nhích.

Đến Bạch Dương đóng cửa lại, tiếng đóng cửa lọt vào tai thì Phó Kình Hiên mới hoàn hồn. Anh quay đầu nhìn cô: “Xong rồi à?”

Bạch Dương ừ một tiếng rồi không hài lòng nói: “Anh còn chưa khoẻ mà, sao lại hút thuốc?”

“Đang suy nghĩ vài việc.’ Phó Kình Hiên bước tới.

Bạch Dương cúi đầu nhìn điếu thuốc đang còn cháy trên tay anh, cô duỗi tay nắm lấy rồi dập thuốc: “Suy nghĩ cũng không nên hút thuốc, anh không cần cơ thể này nữa rồi sao?”

Thấy dáng vẻ vợ cằn nhằn chồng của cô, Phó Kình Hiên khẽ cười.

Tiếng cười này như phát ra từ lồng ngực, rất hay và quyến rũ.

Tai Bạch Dương đỏ ửng lên: “Anh cười cái gì?”

“Không có gì, tôi đang rất vui thôi.” Phó Kình Hiên thâm tình nhìn cô.

Bạch Dương sững người một chút rồi hỏi: “Có cái gì mà vui?”

Phó Kình Hiên không trả lời. Anh nhìn bộ váy trên người cô, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc: “Em mặc bộ váy này rất đẹp.

Bộ váy này là do đích thân anh chọn.

Khi đó nhà thiết kế đã gửi nhất nhiều mẫu cho anh. Vừa nhìn thoáng qua, anh đã chọn ngay mẫu này. Anh cảm thấy rất hợp với cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.