Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1364:




Chương 1364

Cao Linh nhìn bóng lưng Bạch Dương, không ngăn cản cô rời đi, mà là ánh mắt lóe lên, không biết đang nghĩ gì.

Cùng lúc này, tập đoàn Phó thị.

Phó Kình Hiên đang phê duyệt văn kiện, trợ lý Trương gõ cửa bước vào: “Phó tổng, theo dõi người của Lương Triết, phát hiện hình như cậu ta tra được chút tung tích của Diệp Chí.”

“Cái gì?” Phó Kình Hiên bỗng dừng bút mực trong tay, ngẩng lên nhìn chằm chằm anh ta: “Ở đâu?”

“Ở bên cảng lớn nhất Tây Ban Nha, Lương Triết phái người đến đó, cho nên đoán rằng Diệp Chí hẳn là lén lên bờ ở đó.” Trợ lý Trương vội đáp.

Mắt Phó Kình Hiên lóe lên tinh quang: “Quả nhiên, kỹ thuật hacker của Lương Triết rất cao, nếu không thì không thể nào ngay cả Diệp Chí lén vượt biên cũng có thể tra được.”

Người vượt biên đều không dùng giấy tờ cá nhân của mình, đều dùng giấy tờ giả hoặc không sử dụng, thậm chí còn giả trang bản thân, càng sẽ không tiếp xúc với bất kỳ thiết bị điện tử nào, sợ bị hacker theo dõi.

Anh không tin Diệp Chí vượt biên không biết những điều này, Diệp Chí nhất định biết, nhưng vẫn bị Lương Triết bắt được, nghĩ là biết, Lương Triết đáng sợ cỡ nào.

“Vâng.’ Trợ lý Trương không nhịn được mà thở dài rồi gật đầu.

Năng lực hacker của Lương Triết rất đỉnh.

Hacker của tập đoàn Phó Thị đều là cao thủ hàng đầu thế giới.

Không phải Phó tổng không bảo hacker của công ty mình truy tìm Diệp Chí mà là †ìm rồi nhưng đến giờ vẫn chưa có kết quả.

Ngược lại, Lương Triết lại lùng ra manh mối.

Nên nếu đặt hai bên lên so sánh thì chúng †a sẽ nhận ra Lương Triệt lợi hại đến nhường nào.

“Nếu Lương Triết đã phái người tới đó rồi thì cậu cũng sai người qua bên đó đi. Nếu chậm chân thì Lương Triết sẽ bắt người đi mất.” Phó Kình Hiên khép mi lại rồi nói.

Diệp Chí đã dám đẩy Bạch Dương xuống vách đá thì anh phải đích thân xử lý hắn ta, ai cũng không được giành, dù là Lương Triết cũng không được.

“Vâng, tôi biết rồi ạ.” Trợ lý Trương gật đầu.

Phó Kình Hiên xua tay: “Cậu ra ngoài đi.”

“À…. thật ra còn một chuyện nữa” Trợ lý Trương đẩy kính lên chứ chưa đi ra.

Phó Kình Hiên cau mày: “Chuyện gì?”

“Là thế này ạ, chẳng phải tối hôm qua chúng ta đã bắt gặp cô Bạch và cậu Lục ôm nhau nên mới nghi ngờ hai người họ đang hẹn hò sao. Sau đó tôi đã sai người đi điều tra một chút thì phát hiện hai người họ không hề hẹn hò.” Trợ lý Trương nói.

Nghe thế, hai mắt Phó Kình Hiên sáng lên: “Cậu nói cái gì? Hai người họ không hẹn hò sao?”

“Vâng” Trợ lý Trương gật đầu.

Trong phút chốc, trái tim lạnh giá của Phó Kình Hiên liền ấm áp hơn rất nhiều, sắc mặt cũng nhẹ nhõm không ít: ‘Nếu không hẹn hò thì tại tối qua họ lại….”

“Cũng có thể là vì lý do khác, Phó tổng, hay là anh hỏi cô Bạch đi.” Trợ lý Trương gợi ý.

Phó Kình Hiên khẽ mấp môi: “Thôi khỏi, chúng ta cứ vờ không biết đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.