Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1324:




Chương 1324

Dáng vẻ thất thần của cô dừng lại trong mắt Lục Khởi, anh ta nhịn không được vươn tay vẫy vẫy trước mặt cô: “Bảo bối, suy nghĩ gì vậy?”

Bạch Dương giật mình lấy lại tinh thần, vội vàng rũ mí mắt xuống, để người khác không thấy rõ thần sắc nơi đáy mắt, cong khóe miệng cười trả lời: ‘Không có gì.”

Kỳ lạ, sao cô lại đột nhiên nhớ tới Phó Kình Hiên chứ?

Bạch Dương hơi hất hất đầu, nhanh chóng vứt Phó Kình Hiên ra khỏi tâm trí, sau đó cầm ly nước trên bàn lên, sau khi uống một hớp nước, nội tâm mới trở nên bình tĩnh.

Nhưng tất cả biểu cảm và hành động kì lạ của cô đã bị Lục Khởi thấy hết.

Lục Khởi nheo mắt, trong mắt hiện lên một †ia sáng làm người ta không hiểu, anh ta vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, nở nụ cười: “Đúng rồi bảo bối, giúp anh một chuyện.”

“Chuyện gì?” Bạch Dương đặt ly nước xuống, nghỉ ngờ nhìn anh.

Lục Khởi cười hì hì dí sát vào cô: ‘Làm bạn nữ của anh nha.”

“Phụt!” Bạch Dương không nhịn được phun một ngụm nước vào mặt anh ta.

Lục Khởi nhăn mũi, có thể cảm nhận được rõ ràng trên mặt mình đang ướt dầm dàề, còn có nước đang nhỏ giọt từ cằm xuống.

Bạch Dương tự biết mình gây hoạ, quẫn bách thè lưỡi, rồi nhanh chóng lấy khăn giấy lau nước trên mặt cho anh ta.

Thấy đã lau hết nước rồi, Bạch Dương mới xin lỗi: “Xin lỗi xin lỗi, em không cố ý.”

“Bảo bối…” Vẻ mặt Lục Khởi u oán nhìn cô.

Bạch Dương ngượng ngùng cười cười: “Xin lỗi A Khởi, em thật sự không cố ý.”

Lục Khởi lau mặt mình rồi sờ lên đầu tóc của mình.

Vốn dĩ mái tóc của anh ta được chải ngược và vuốt keo, trông rất phong độ, chẳng khác gì nhân vật trong manga anime.

Kết quả sau khi được cô lau nước trên mặt và trên, bây giờ mái tóc của anh ta đã hoàn toàn rối loạn.

Anh ta không còn đẹp trai nữa.

Nhưng nhìn khuôn mặt hồng lên vì cười của cô, anh ta bất đắc dĩ mỉm cười.

Thôi, cô đáng yêu như vậy, anh ta có thể làm sao bây giờ? Đương nhiên là tha thứ cho cô rồi.

“Không sao, không phải chỉ bị phun chút nước thôi sao, lát nữa anh đi rửa là được rồi” Lục Khởi xua xua tay, không để ý nói.

Bạch Dương đứng dậy lấy một chiếc khăn lông sạch sẽ từ trong tủ để đồ ra đưa cho anh ta: “Đúng rồi, anh vừa nói muốn em làm bạn nữ của anh đúng không?”

“Đúng vậy.” Lục Khởi nhận lấy khăn lông, vừa lau vừa nói: “Ngày mai có mấy nhân vật lớn ở nước ngoài tới, trong đó một người có quen biết với ba anh, nên đưa cho ba anh một tấm thiệp mời, nhưng ba anh không muốn đi mà bảo anh đi, muốn anh mở mang tầm mắt, anh đã đồng ý rồi, nhưng mấy nhân vật lớn ở nước ngoài có tiếng thích chơi, nên yêu cầu người tham gia dẫn bạn nữ theo, em cũng biết bạn bè cạnh anh chỉ có mình em là phụ nữ…”

“Em từ chối.” Không đợi anh ta nói xong, Bạch Dương trực tiếp mở miệng từ chối.

“Tốt quá em đồng… Hả?” Lục Khởi trợn to đôi mắt, kinh ngạc nhìn cô: “Bảo bối, em nói gì, em từ chối?”

Vừa nãy anh ta còn tưởng rằng cô sẽ đồng ý, đang định vui mừng thì đột nhiên phản ứng lại, cô đã nói từ chối.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.