Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1317:




Chương 1317

Trợ lý Trương lễ phép gật đầu với cô, sau đó mở cửa ghế lái ngồi vào, lái xe rời đi.

Bạch Dương nhìn theo chiếc Maybach kia đi xa, mãi cho đến khi không nhìn thấy nữa thì cô mới hơi cúi đầu, đi về phía xe của mình.

Cô tới nơi này vốn muốn nói, muốn biết vì sao Phó Kình Hiên lại ngăn cản cô báo ân.

Bây giờ nguyên nhân đã được biết đến, nhưng cô không cảm thấy hạnh phúc chút nào.

Nhất là câu nói kia của anh…

Đừng xuất hiện trước mặt anh nữa…

Bạch Dương nhéo lòng bàn tay, trong lòng trào phúng, quả nhiên là đàn ông, nói một đằng làm một nẻo.

Lúc trước còn nói yêu cô, muốn theo đuổi cô, kết quả lại bởi vì cô chăm sóc không chu đáo thế là trực tiếp ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn thấy cô.

Không gặp thì thôi, cô đâu muốn gặp anh.

Ở phía bên kia, trên xe Maybach.

Cả người Phó Kình Hiên dỡ bỏ ngụy trang trước mặt Bạch Dương, quanh người tràn ngập khí tức âm trầm đè ép.

Trợ lý Trương ngước mắt lên, thông qua kính chiếu hậu nhìn anh, chân chờ mở miệng: “Phó tổng, anh nói như vậy với cô Bạch thật sự tốt sao?”

“Chuyện gì?” Phó Kình Hiên lạnh lùng phun ra hai chữ.

Trợ lý Trương chuyển sang vô lăng trả lời: “Chính là cô Bạch chăm sóc không chu đáo, so ra kém với hộ lý, tôi thấy lúc ấy trên mặt cô Bạch có vẻ rất ngại.”

“Tôi biết, tôi nói như vậy mới là nguyên nhân tốt nhất giải thích tại sao tôi đột nhiên không cần cô ấy chăm sóc nữa.” Phó Kình Hiên hơi nhắm mắt lại, xoa mi tâm nói.

Dù sao anh cũng không thể nói cho cô biết, bởi vì mình không sống được bao lâu, cho nên mới buông tay cô, không muốn tiếp cận cô, vì sợ sau khi cô rung động với anh sẽ lại một lần nữa bị thương, cho nên mới không để cô chăm sóc.

“Nói cũng đúng.” Trợ lý Trương gật đầu, sau đó nghĩ đến gì đó lại nói: “Câu sau bảo cô Bạch không cần xuất hiện trước mặt anh, anh không sợ cô Bạch sẽ đau khổ sao? “

Phó Kình Hiên mở mắt ra, nhìn ra ngoài cửa sổ: ‘Cô ấy sẽ không đau đâu, cô ấy không hề yêu tôi, cho nên sẽ không vì vậy mà khổ sở, có lẽ cô ấy thậm chí sẽ rất may mắn, không cần nhìn thấy người làm cô ấy †ổn thương nữa.”

“Đúng nhỉ…” Trợ lý Trương không liếc nhìn anh nữa, im lặng không nói, cũng không biết có tin hay không.

Phó Kình Hiên thả tay xuống, chuyển đề tài: “Đúng rồi, thay tôi liên lạc với thiên kim của nhà họ Trương, để ngày mai cô ta làm bạn nữ của tôi, tham gia một buổi xã giao, cũng nói cho cô ta biết, chỉ cần cô †a không gây chuyện cho tôi trong buổi xã giao, toàn bộ quá trình ngoan ngoãn thì khi ba cô ta hợp tác vậy tôi có thể đồng ý.”

“Đã biết, tổng giám đốc” Trợ lý Trương gật đầu.

Với những buổi xã giao này, Phó tổng luôn để cô Bạch làm bạn nữ.

Nhưng hiện tại Phó tổng và cô Bạch đã đi tới bước này, không để cô Bạch tiếp tục làm bạn nữ cũng là điều bình thường.

Chẳng bao lâu đã đến bệnh viện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.