Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1165:




Chương 1165

Anh ta nhìn chằm chằm Phó Kình Hiên cứ như nhìn thứ gì đó kỳ lạ hiếm có, sau đó phì cười: “Tổng giám đốc Phó ơi là Tổng giám đốc Phó, anh thật sự khiến người ta mở rộng tầm mắt đấy. Anh mà cũng nguyện cúi đầu thả kẻ thù rời đi vì một người phụ nữ cơ à? Chẳng giống tác phong của anh gì cả. Xem ra anh yêu cô gái này thật lòng đấy nhỉ? Nếu đã yêu cô ta đến thế thì sao lại ly hôn chứ?”

Câu hỏi này khiến Phó Kình Hiên cụp mi xuống, không để người ta nhìn ra ánh mắt của mình, bờ môi mỏng khẽ hé, cất giọng nói lạnh lùng: “Chuyện này không liên quan đến anh, trả người cho tôi, các anh có thể đi ngay bây giờ.”

“Ha!” Diệp Chí cười khẩy: “Tổng giám đốc Phó, đừng tưởng tôi không biết gì nhé. Anh thả chúng tôi chẳng qua là kế hoãn binh thôi. Vì lúc này anh chỉ có một mình, không thể cứu Bạch Dương từ tay chúng tôi nên mới để chúng tôi đi. Nhưng chờ chúng tôi đi rồi, anh sẽ quay ngược phái người đi bắt chúng tôi.”

Ánh mắt Phó Kình Hiên thoáng động, môi mỏng mím chặt.

Đúng vậy, anh đang dùng kế hoãn binh.

Bởi vì anh tới một mình trước nên đúng là không thể cứu Bạch Dương ra. Anh lên tiếng bại lộ bản thân cũng là vì cố kéo dài thời gian, không để đám người Diệp Chí mang Bạch Dương đi. Bởi vì bây giờ không ai xác định được khi nào trực thăng mới tới, mà chiếc trực thăng tới là trực thăng của anh hay của Diệp Chí.

Chẳng may sau cùng trực thăng của Diệp Chí tới trước, bọn họ sẽ lập tức lên trực thăng rời đi. Đến lúc ấy anh muốn đuổi kịp Bạch Dương như bây giờ cũng khó.

Thế nên hiện tại anh chỉ có thể nỗ lực bàn điều kiện với Diệp Chí, yêu cầu Diệp Chí thả Bạch Dương ra. Chỉ cần Diệp Chí đồng ý thả người, anh cũng sẵn lòng để đám người Diệp Chí rời đi. Chờ đến về sau lại ra tay bắt người là được. Ai ngờ kế hoãn binh này bị Diệp Chí nhìn thấu nhanh như vậy.

Cũng đúng, một đứa con ngoài giá thú, không có chút đầu óc thì sao có thể sống sót giữa một đám con ngoài giá thú như thế cơ chứ?

“Vậy anh muốn thế nào?” Phó Kình Hiên trầm mặt nhìn chằm chằm Diệp Chí.

“Tôi muốn thế nào ấy hả?” Diệp Chí cất tiếng cười kỳ dị: “Thứ tôi muốn đơn giản lắm, tôi bắt vợ cũ của tổng giám đốc Phó cũng chỉ để g iết chết Diệp Hàn Triết thôi.

Giờ mục đích của tôi còn chưa thành, †ôi tuyệt đối không thể thả người. Đương nhiên, nể tình tổng giám đốc Phó, tôi đảm bảo không làm tổn thương tới vợ cũ của anh. Thậm chí, chờ sau khi gi ết chết Diệp Hàn Triết, tôi có thể trả cô ấy lại cho anh.

Thế nên tổng giám đốc Phó, chúng ta hợp tác nhé?”

“Hợp tác?” Phó Kình Hiên lạnh như băng: “Anh muốn hợp tác thế nào? Mà Diệp Hàn Triết là ai mới được?”

“Diệp Hàn Triết chính là Lương Triết.” Diệp Chí trả lời.

Cái gì?

Bạch Dương dưới lớp áo khoác tái mặt.

Diệp Hàn Triết chính là Lương Triết?

Đúng rồi, Thi Hàm từ nhà họ Diệp tới, đến Hải Thành cũng là vì tìm kiếm cậu chủ nhỏ nhà họ Diệp.

Trước kia Thi Hàm từng nói Lương Triết rất giống gia chủ Diệp, còn muốn lấy tóc Lương Triết đi làm xét nghiệm, nhưng cuối cùng lại bị Lương Triết từ chối. Hơn nữa, Lương Triết còn khẳng định chắc chắn rằng mình tuyệt đối không phải cậu chủ nhỏ gì của nhà họ Diệp cả.

Nhưng hiện tại xem ra, Thi Hàm không tìm nhầm người rồi, Lương Triết thật sự chính là cậu chủ nhà họ Diệp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.