Chương 1121
Cô không nhìn thấy nội dung trên thiệp mời, đều là dì Trương đọc giúp, chủ yếu là thời gian và địa điểm cụ thể tổ chức bữa tiệc của bà cụ.
Sau khi nhớ những điều này, Bạch Dương bảo dì Trương cất thiệp mời đi.
3⁄11 Bữa tiệc mừng thọ 80 của bà cụ được tổ chức vào nửa tháng sau, trong nửa tháng này, mắt của cô chắc chắn có thể khôi phục.
Đợi sau khi khôi phục thì đi chuẩn bị lễ phục của bữa tiệc, và quà tặng bà cụ cũng tới kịp.
Ngày hôm sau, Bạch Dương dưới sự giúp đỡ của dì Trương, vệ sinh cá nhân xong thì ngồi ăn sáng ở bàn ăn.
Lúc này, chuông cửa vang lên.
Dì Trương đang rót sữa cho Bạch Dương, nghe thấy tiếng chuông cửa, bà ta để chai sữa bò trong tay xuống rồi nói: “Cô Bạch, tôi đi mở cửa.”
“Được.” Bạch Dương lấy sandwich cắn một miếng, gật đầu đáp ứng.
Dì Trương lau tay vào tạp đề, lúc này mới đi tới cửa.
Cửa mở ra, Lương Triết nhìn thấy dì Trương, mắt hơi nheo lại: “Bà là ai2”
“Tôi là bảo mẫu của cô Bạch.” Dì Trương trả lời, sau đó cũng hỏi: “Cậu là?”
“Tôi là Lương Triết.” Lương Triết giới thiệu bản thân.
Dì Trương bỗng hiểu ra: “Thì ra là cậu Lương.”
“Bà biết tôi sao?” Lương Triết hơi ngạc nhiên.
Dì Trương mỉm cười đáp lại: “Từng nghe cô Bạch nhắc tới, cậu Lương vào đi.”
“Thì ra là như vậy.” Nghe thấy dì Trương nói Bạch Dương từng nhắc tới cậu ta, tâm trạng của cậu ta lập tức vui vẻ nhếch khóe miệng, nhấc chân đi vào phòng.
“Chị.” Đến phòng khách, Lương Triết nhìn thấy Bạch Dương đang ăn bữa sáng, mở miệng gọi một tiếng.
Bạch Dương nghe thấy giọng nói của cậu †a, vẻ mặt chợt vui mừng: “Tiểu Triết, cậu sao lại đến rồi?”
“Người quản lý của em nhận cho em một bộ phim, đóng một vai người mẫu khách mời trong đó, cho nên phải đến phim trường quay phim, đến phim trường vừa hay phải đi qua chỗ chị, cho nên em lên thăm chị.” Lương Triết khẽ mỉm cười trả lời.
Bạch Dương gật đầu: “Thì ra là như vậy, không tồi, đã từ giới người mẫu bước chân vào giới phim ảnh rồi, sau này là định phát triển ở giới phim ảnh sao?”
“Vậy thì không phải, chỉ là cảm thấy quay phim khá thú vị, cho nên muốn thử mà thôi.” Lương Triết lắc đầu nói.
Bạch Dương khẽ mỉm cười: “Thử cũng được, đúng rồi, ăn sáng chưa?”
“Vẫn chưa.” Lương Triết sờ bụng.
Bạch Dương dặn dò dì Trương: “Dì Trương, làm phiền dì giúp Tiểu Triết chuẩn bị một phần đồ ăn sáng.”
“Được, cậu Lương đợi một chút, rất nhanh sẽ có.” Dì Trương nói.
“Làm phiền rồi” Lương Triết mỉm cười khách sáo với dì Trương.
Dì Trương xua tay, ý bảo không cần khách sáo, sau đó đi vào phòng bếp.
Lương Triết kéo ghế ngồi xuống ở vị trí bên †ay phải của Bạch Dương: “Chị, chị tìm bảo mẫu khi nào vậy?”