Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1108:




Chương 1108

Nhưng ba người bọn họ chưa đi được bao xa đã bị vợ chồng Lý Đại Ngưu chặn lại.

Lý Đại Ngưu nhìn Cố Việt Bân với cặp mắt đỏ ngầu: “Họ Cố kia, tôi biết ngay mà, anh Trình đã nói cho chúng tôi rồi, kết quả xét nghiệm DNA cũng đã có, chẳng hiểu vì sao đứa bé gái ấy lại trở thành con ruột của hai người, bởi thế ông phải bồi thường cho vợ chồng tôi đi chứ?”

“Đúng thế, ông phải bồi thường mới được!”

Vợ của ông Lý cũng gật đầu.

Phó Kình Hiên quay lại bên cạnh Bạch Dương: “Trình Minh Viễn muốn lợi dụng vợ chồng Lý Đại Ngưu chơi Cố Việt Bân một vố đây mà”

Bạch Dương gật đầu: “Tôi biết, đúng là chuyện anh ta dám làm vậy.”

Việc Lý Thất là con gái ruột của Cố Việt Bân đã là sự thật, không tài nào thay đổi được, kế hoạch của ông ta và Trình Minh Viễn đã thất bại.

Nhưng dù thất bại thì Trình Minh Viễn cũng không cam tâm, ông ta muốn kiếm chuyện với Cố Việt Bân.

Bởi thế bây giờ vợ chồng Lý Đại Ngưu mới †ìm đến đây.

“Bồi thường?” Cố Việt Bân sầm mặt xuống: “Vợ chồng hai người tiếp tay cho Trình Minh Viễn đi gây chuyện, tôi còn chưa tính toán với các người mà các người lại dám đòi tôi bồi thường hả?”

“Tại sao ông lại mặt dày thế?” Lý Đại Ngưu rống lên: ‘Lý Thất được vợ chồng chúng tôi nuôi nấng cho đến lúc trưởng thành, tụi tôi nuôi nó suốt hai mươi năm, ít nhiều gì ông cũng phải chỉ tiền nuôi dưỡng chứ? Với lại nó không phải là con ruột của chúng tôi nhưng lại xuất hiện trong nhà vợ chồng tôi, nói không chừng vì nó mà con gái ruột của chúng tôi mới bị bắt cóc, rất có thể đã mất mạng rồi, ông bà phải chịu trách nhiệm với mạng người này chứ?”

Vợ của Lý Đại Ngưu òa khóc: “Hức hức hức, Thất thật sự của mẹ ơi, con chết đáng thương quá, chỉ vì một đứa con hoang không rõ lai lịch mà con đã bị người khác bắt đi, hu hu hu, mẹ nhớ con quá!”

Nghe hai vợ chồng họ tỏ vẻ bất bình nhớ thương đứa con gái ruột, ánh mắt Cố Việt Bân toát lên vẻ châm biếm và chán ghét.

Lúc con bé ở nhà bọn họ, bọn họ không hề yêu thương cô bé một chút nào.

Bây giờ vì tiền bạc mà lại làm ra vẻ yêu thương con bé rất nhiều, đúng là đồ giả dối vô liêm sỉ.

“Bà dám nói con gái tôi là con hoang không rõ lai lịch à?” Nghe vợ của Lý Đại Ngưu nói thế, bà Cố tức giận đến nỗi đôi mắt đỏ gay.

Vợ của Lý Đại Ngưu được Trình Minh Viễn mách nước phải gây chuyện như thế nào, ông ta đã mớm lời trước cho bà ta, tất nhiên bây giờ bà ta không hề sợ hãi những người có tiền đang đứng trước mắt này mà ưỡn ngực nhìn bà Cố: “Sao hả!? Tôi nói sai hay sao? Nó không phải là con gái tôi mà lại xuất hiện trong nhà của tôi, không phải là con hoang thì là cái gì?”

“Bà..'” Bà Cố tức đến nỗi muốn trào nước mắt, vung tay chực đánh bà ta.

Vợ của Lý Đại Ngưu không hề sợ hãi, bà ta vỗ mặt mình với vẻ khiêu khích: “Đánh đi, đánh ở đây này, chỉ cần bà dám đánh thì †ôi sẽ khiến cho nhà họ Cố táng gia bại sản ngay!”

“Mẹ à, mẹ kệ bà ta đi.” Cố Mạn Tình chụp tay bà Cố lại: “Mẹ đừng tính toán với hạng người này, cái loại này ấy à, mẹ càng để ý đến bà ta thì bà ta càng được một tấc đòi tiến một thước, tìm được thời cơ để ngáng chân mẹ nữa.”

“Con oắt kia, mày dám nói tao như vậy à, mày…

“Đủ rồi!” Cố Việt Bân chịu hết nổi rồi, ông ta siết nắm đấm rồi thét lên.

Ít nhiều gì ông ta cũng đã làm chủ tịch hội đồng quản trị suốt mười mấy năm nay, khí thế trên người vẫn còn chưa tan biến mất.


Chương 1109


Nguồn thiếu chương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.