Chương 1106
Anh không thể để hai ba con Bạch Dương và Cố Việt Bân đấu đá nhau.
Nếu không sau này thù hận tích tụ ngày càng nhiều, ngày càng sâu, thật sự không thể nào kết thúc được.
“Cậu!” Cố Việt Bân bị lời nói của Phó Kình Hiên làm cho kinh ngạc đến mức sắc mặt hoàn toàn thay đổi, cơ thể run rẩy: “Phó Kình Hiên, cậu thật sự muốn làm như vậy?”
“Ông nghĩ là tôi đang nói đùa với ông sao?”
Phó Kình Hiên chán ghét, trả lời.
Cố Việt Bân vô cùng đau tim: “Bạch Dương cô ta cố ý vu cáo, hãm hại Mạn Tình không phải là con gái của tôi, chia rẽ mối quan hệ gia đình của nhà họ Cố tôi, vốn dĩ chính là phạm pháp, tôi muốn đưa cô ta vào tù thì có gì không đúng, nên cậu có tư cách gì mà ngăn cản tôi? Hơn nữa, Mạn Tình đánh cô ta bị thương, cô ta đưa Mạn Tình vào tù, sao cậu không ngăn cản?”
Phó Kình Hiên nhìn ông ta giống như nhìn một tên ngốc: “Lý Thất không phải là người mà tôi yêu, tại sao tôi phải ngăn cản?”
“Phụt!” Cố Việt Bân suýt nữa thì nôn ra máu.
Câu nói này, ông ta không thể trả lời lại.
Hít một hơi thật sâu, Cố Việt Bân cố gắng bình tĩnh lại, nghiến răng nghiến lợi nhìn Phó Kình Hiên: “Cậu thật sự muốn bao che cho Bạch Dương?”
“Đây không phải là bao che, đây là tình yêu.” Phó Kình Hiên nhếch môi nói: “Tôi chỉ đem tình yêu lúc trước tôi đã đặt nhầm lên người Cố Tử Yên, từng chút đặt lại người mà thật sự khiến tôi yêu mà thôi, nên Cố Việt Bân, tốt nhất ông đừng trêu chọc tôi, ông cũng không trêu chọc được tôi đâu, hiểu chưa?”
Ý tứ chính là, anh đã quyết định bảo vệ Bạch Dương.
Dưới sự bảo vệ của anh, đừng ai nghĩ đến chuyện ra tay với Bạch Dương, nếu không ra một tay, anh đáp trả lại một tay.
Trên mặt Cố Việt Bân hết xanh lại đỏ, không nghĩ ra được gì, một câu cũng không nói nên lời.
Bởi vì đối mặt với sự cảnh cáo và uy hiếp của Phó Kình Hiên, ông ta thật sự không có cách nào.
Đừng nói ông ta không đấu lại được Phó Kình Hiên, cả nhà họ Cố cũng không đấu lại được nhà họ Phó, cả khi nhà họ Cố còn trong thời kỳ hưng thịnh cũng không được.
Nên, ông ta thật sự chỉ có thể thu tay lại.
Nhìn Bạch Dương ngồi trên xe lăn, ở phía sau Phó Kình Hiên không xa, khuôn mặt Cố Việt Bân tràn đầy sự mỉa mai, cười khẩy nói: “Không tồi, Bạch Dương, cô cũng thật sự có tài chăm sóc, huấn luyện đàn ông đó, lại có thể huấn luyện sếp Phó trung thành như vậy, vì cô mà uy hiếp cả nhà họ Cố tôi”
Bạch Dương sao có thể không nghe ra ông †a đang chế nhạo cô chỉ biết trốn sau lưng đàn ông, dựa vào đàn ông, mặc dù trong lòng tức giận, nhưng trên mặt không hề thể hiện ra, cong môi thờ ơ trả lời: “Xem ra sếp Cố có chút đố ky với tôi, đã như vậy, sếp Cố có thể đi chinh phục sếp Phó, xem sếp Phó có thể bị ông chinh phục không, nói không chừng vận khí của sếp Cố tốt, sếp Phó thật sự bị ông chinh phục, đến lúc đó ông cũng có thể bảo sếp Phó ra mặt cho ông.”
“Bạch Dương!” Phó Kình Hiên cau mày, không vui gọi tên cô.
Cô đang nói cái quái gì vậy?
Cố Việt Bân cũng tức đến mặt đỏ tía tai, ngón tay run rẩy chỉ vào Bạch Dương: “Cô..
KD “Ồ, tôi làm sao thế này? Tôi có nói sai sao?”