Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1067:




Chương 1067

Trợ lý Trương khẽ vuốt mặt, ép buộc mình bình tĩnh trở lại: “Khó trách Lý Thất lại muốn xóa nốt ruồi son ở cổ tay cô Bạch, bởi vì Lý Thất đã biết, cô Bạch chính là Cố Mạn Tình thực sự, Lý Thất sợ nốt ruồi son trên cổ tay cô Bạch bị người nhà họ Cố nhìn thấy, cho nên…”

Câu nói kế tiếp đã không cần nói cũng biết.

Trong phòng sách rơi vào tĩnh lặng.

Một lát sau, trợ lý Trương nhìn Phó Kình Hiên, lúc này mới mở miệng một lần nữa: “Tổng giám đốc Phó, chuyện này, cần nói cho cô Bạch không?”

Ngón tay Phó Kình Hiên gõ nhẹ ở trên bàn, âm thanh mang theo một chút lộn xôn, không hề có tiết tấu.

Hiển nhiên, vấn đề này đang làm khó anh.

Một lát sau, anh mới xoa ấn đường nói: “Không thể nói được.”

“Vì sao?” Trợ lý Trương tò mò lý do.

Ánh mắt Phó Kình Hiên u ám nói: “Cô ấy sẽ sụp đổ, trong nhận thức của cô ấy, cô ấy là người nhà họ Bạch, có thù không đội trời chung với nhà họ Cố, cô ấy căm hận nhà họ Bạch sâu sắc. Nhưng nếu như lúc này, anh nói cho cô ấy biết thật ra cô ấy không phải là người nhà họ Bạch mà là người nhà họ Cố có thù với cô ấy, cô ấy sẽ nghĩ như thế nào? Đổi lại là anh, anh sẽ suy nghĩ như thế nào?”

Trợ lý Trương cụp mắt, đặt mình vào đó mà suy nghĩ, sau đó trả lời với sắc mặt nghiêm túc: “Tôi sẽ phát điên, nếu như tôi là cô Bạch, tôi vẫn luôn cố gắng báo thù cho nhà họ Bạch, sau đó có một ngày, tôi phát hiện ra kẻ thù của tôi là ba mẹ ruột của tôi, chắc chắn tôi sẽ không chịu được.”

“Không sai, đây là một vấn đề vô cùng nan giải, nếu như Bạch Dương thật sự biết được thân phận của mình, cô ấy sẽ đứng trước hai lựa chọn, tiếp tục thay nhà họ Bạch báo thù hoặc là nhận lại vợ chồng nhà họ Cố, nhưng hai lựa chọn này đều sẽ mang đến cho cô ấy đau đớn khôn cùng.”

“Đúng vậy.” Trợ lý Trương thở dài: “Nếu như cô Bạch lựa chọn tiếp tục báo thù, vậy thì không phải là đối nghịch với kẻ thù đơn thuần, mà là đối nghịch với ba mẹ ruột.

Cho dù là về mặt đạo đức hay luân lý, cô Bạch đều không quan tâm nhưng sự chỉ trỏ của người đời cũng đủ để sập cô Bạch.

Mà nếu như lựa chọn nhận nhau với gia đình nhà họ Cố, vậy cô Bạch sẽ trở thành sói mắt trắng trong mắt người đời, không nhớ ân nghĩa dưỡng dục của nhà họ Bạch, nói tóm lại, cho dù có là con đường nào đi nữa cũng không tốt.”

“Với tính cách của Bạch Dương, sau khi biết vợ chồng Cố Việt Bân là ba mẹ ruột của cô ấy, mối thù này, cô ấy sẽ không thể nào báo được, đồng thời, cô ấy cũng không muốn để oan khuất của nhà họ Bạch cứ tính như vậy được. Cho nên vì hoàn toàn giải mối ân oán giữa hai nhà Cố – Bạch, có lẽ cô sẽ hi sính chính bản thân mình.” Nói đến chỗ này, nắm đấm của Phó Kình Hiên chợt siết chặt.

Trợ lý Trương gật đầu: “Thật sự có khả năng đó, cho nên đúng là không thể nói cho cô Bạch biết thân phận thật sự của cô ấy. Nhưng nếu thật sự như vậy thì mọi chuyện lại khó xử, cô Bạch không biết vợ chồng Cố Việt Bân là ba mẹ ruột của cô ấy, cho nên cô ấy sẽ dựa theo kế hoạch báo thù ban đầu, để vợ chồng Cố Việt Bân đền mạng cho Bạch Hạo và nhân viên kỹ thuật năm đó.”

Phó Kình Hiên khẽ than: “Đây đúng là một vấn đề, làm con cái, Bạch Dương nhất định không thể tổn thương đến vợ chồng Cố Việt Bân. Như này đi, anh cho người quan sát kỹ vợ chồng Cố Việt Bân, nếu như Bạch Dương ra tay với vợ chồng Cố Việt Bân, nguy hiểm đến an toàn tính mạng của vợ chồng Cố Việt Bân thì hay ra tay giúp vợ chồng Cố Việt Bân một chút, vợ chồng Cố Việt Bân có thể chết, nhưng tuyệt đối không thể chết trong tay Bạch Dương.”

“Tôi biết rồi.” Trợ lý Trương nghiêm túc gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.