Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1064:




Chương 1064

Sau khi mẹ ruột của Kình Hiên qua đời, bà ấy vẫn luôn ở nhà cũ của nhà họ Phó, cùng hầu hạ cụ nhà với má Phùng.

Cho nên rốt cuộc là dì Trương được ai mời đến đã không cần nói cũng biết.

Mặc dù Bạch Dương không nhìn thấy chuyện gì xảy ra, nhưng cô nghe được giọng nói kinh ngạc của Trình Minh Viễn khi thốt lên chữ ‘bà’ kia, cô khẽ mím môi hỏi: “Trình Minh Viễn, anh biết bảo mẫu này?”

Trình Minh Viễn ho nhẹ một tiếng rồi đáp lời: ‘Đúng vậy, đây là dì Trương, bảo mẫu kim bài bên trong vòng tròn, từng tình cờ gặp được một lần, Lục Khởi có thể mời được dì Trương, thật sự là không tầm thường.”

Trần Tinh Nặc nhìn anh ta cười mà giống như không cười, ra hiệu bằng khẩu hình với anh ta: “Anh đang nói láo.”

Trình Minh Viễn liếc mắt, mặc kệ cô.

“Dì Trương, vị này chính là người bà cần chăm sóc.” Trình Minh Viễn chỉ chỉ Bạch Dương, nói với dì Trương.

Dì Trương cười, tiến lên một bước: “Tôi biết rồi, tôi đã từng nhìn thấy ảnh của cô Bạch. Chào cô Bạch, tôi họ Trương, cô gọi tôi là dì Trương là được, sau này để tôi đến chăm sóc cô.”

Nếu như dì Trương biết Trình Minh Viễn, đồng thời nghe giọng điệu của Trình Minh Viễn cũng rất kính trọng dì Trương.

Trong lòng Bạch Dương cũng an tâm, cười đáp lời: “Được, vậy sau này làm phiền dì Trương rồi.”

“Không có gì, vậy trước tiên tôi có thể làm quen hoàn cảnh khu nhà của cô một chút được không, cô Bạch? Tiện cho việc chăm sóc cô sau này hơn.” Dì Trương hỏi.

Bạch Dương gật đầu: “Đương nhiên có thể.”

Dì Trương bắt đầu đi làm quen với từng chỗ trong khu nhà.

Bạch Dương quay đầu sang phía hai người Trình Minh Viễn: “Trình Minh Viễn, Tỉnh Nặc, hôm nay hai người đã ở cùng tôi lâu như vậy, bây giờ dì Trương cũng đã tới, hai người cứ đi về trước đi, đợi xử lý xong chuyện của Lý Thất, tôi sẽ mời hai người ăn cơm.

“Cũng được, vậy chúng tôi xin phép đi trước.” Trình Minh Viễn đứng lên.

Anh ta thực sự có việc cần phải đi, có một chuyện anh ta phải đi làm.

Nếu muốn chuẩn bị vạch trần thân phận của Lý Thất, vậy thì sao có thể coi nhẹ đám người nhà họ Lý kia chứ, cũng nên mời bọn họ đi theo cùng diễn một màn kịch hay.

Hai người đi ra khỏi khu nhà của Bạch Dương.

Trần Tinh Nặc dừng bước ở trước mặt thang máy, đột nhiên hỏi: “Dì Trương kia là người của tổng giám đốc Phó sao?”

Lông mày Trình Minh Viễn chau lại: “Cô cũng biết sao?”

“Xem biểu cảm của anh là đoán được.”

Trình Minh Viễn vuốt vuốt ấn đường: “Cô đoán không sai, bà ấy đúng là do Phó Kình Hiên sắp xếp, tôi lại thấy bực, anh ta hớt tay trên Lục Khởi, phái bảo mẫu đến như thế nào vậy chứ?”

“Cái này anh phải đến hỏi tổng giám đốc Phó.” Trần Tinh Nặc nhún vai.

Vẻ mặt Trình Minh Viễn lạnh lùng: “Tôi đây lười hỏi một tên không giữ lời hứa.”

Lúc trước khi anh ta yêu Bạch Dương đã từng nói với Phó Kình Hiên, anh ta muốn theo đuổi Bạch Dương, hi vọng Phó Kình Hiên đừng ngăn cản, cũng đừng hối hận đến phút chót rồi ngăn cản.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.