Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1050:




Chương 1050

Nếu không phải cô ta dùng anh Trình kìm hai vợ chồng kia thì có lẽ bọn họ đã trực tiếp tìm đến Hải Thành rồi.

“Biết sai là tốt, lát nữa đổi số mới, cắt đứt liên lạc hoàn toàn với bọn họ.” Cố Việt Bân lại cầm đũa lên và căn dặn.

Cố Mạn Tình liên tiếp gật đầu: “Con biết, con cũng đã nói rõ với họ rồi”

Cô ta đứng dậy và đi ra bên ngoài nhà hàng.

Nếu như đúng là người nhà họ Lý gọi điện đến thì đương nhiên cô ta không cần phải trốn tránh ba mẹ nữa.

Nhưng cuộc gọi này không phải đến từ nhà họ Lý mà là từ đồn cảnh sát.

Cô ta không biết tại sao đồn cảnh sát lại gọi cho cô ta, để đề phòng cô ta ra ngoài nghe vẫn tốt hơn.

Đi đến phòng khách, Cố Mạn Tình mới nghe máy. Cô ta đưa điện thoại lên tai, giọng nói khẽ run bần bật, mở miệng: “A lô…

“Cho hỏi có phải là cô Cố Mạn Tình không?” Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói lạnh nhạt.

Nghe thấy giọng nói này, Cố Mạn Tình biết chắc chắn không phải chuyện gì tốt lành, cô ta cầm điện thoại trong tay, bất chợt nắm chặt hơn: “Chính là tôi!”

“Nếu đã là cô Cố Mạn Tình thì mời cô †rong vòng một tiếng đồng hồ đến đồn cảnh sát một chuyến, hợp tác điều tra vụ án.” Đầu dây bên kia nói.

Cố Mạn Tình biến đổi sắc mặt: “Điều tra vụ án ư? Là… Là điều tra vụ án gì vậy?”

Gần đây cô ta chỉ làm một chuyện duy nhất, có thể gọi là vụ án, đó là tấn công cô Bạch.

Chẳng lẽ đồn cảnh sát muốn nói đến chuyện này ư?

Nếu đúng là chuyện này thì chẳng phải có nghĩa là Trần Tú Chi đã khai ra cô ta rồi sao?

Nhưng không đúng, tuy Trần Tú Chi biết mặt mũi cô ta nhưng hoàn toàn không biết †ên cô ta, cho dù có khai ra thì phía cảnh sát cũng không thể điều tra ra cô ta nhanh như vậy được, dù sao cảnh sát cũng không thể nhìn thấy được cô ta trông như thế nào thông qua trí nhớ của Trần Tú Chi được.

Cố Mạn Tình hít thở sâu, tự nhủ với mình như thế.

Tuy nhiên, câu nói sau đó của đồn cảnh sát đã làm Cố Mạn Tình hoàn toàn mất hết hy vọng: “Là vụ án có liên quan đến cô và cô Bạch Dương.”

Lách cách.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cố Mạn Tình buông điện thoại trong tay, điện thoại rơi xuống đất làm màn hình tối đen.

Toàn thân cô ta cũng cứng đờ tại chỗ, †ay chân lạnh như băng, cơ thể khẽ run lên.

Không ngờ lại đúng là chuyện này.

Cô ta thực sự đã bị điều tra ra rồi.

Cô Bạch biết bí mật của Cố Mạn Tình, có phải là không giữ được nữa.

Còn anh Trình, nếu anh ta biết cô phản bội bọn họ thì anh ta sẽ nghĩ gì về cô ta?

Nhất thời, một cảm giác hoảng sợ tột độ ập đến làm Cố Mạn Tình thấy vô cùng sợ hãi, nói không ra hơi.

Cô ta không muốn đi đến đồn cảnh sát.

Bởi vì cô ta biết, nếu đi đến đồn cảnh sát thì có lẽ cô ta không về được.

Nhưng nếu không đi…

Nghĩ ra điều gì đó, Cố Mạn Tình vội ngồi xổm xuống nhặt điện thoại từ dưới đất lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.