Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1043:




Chương 1043

Trợ lý Trương kéo bác sĩ đến khách sạn, chẳng lẽ là Phó Kình Hiên bệnh rồi ư?

“Sau đó tôi hỏi trợ lý Trương đã xảy ra chuyện gì? Trợ lý Trương nói tổng giám đốc Phó bị đau bụng, tôi rất tò mò, tổng giám đốc Phó có trợ lý Trương ở bên cạnh chăm sóc sao có thể đau bụng được nên tôi đã đi theo đến phòng Tổng thống bên kia thì nghe được tổng giám đốc Phó ăn thức ăn thừa nên mới bị đau bụng.” Trần Thi Hàm cười thở đứt cả hơi.

Đường đường là Chủ tịch kiêm Đổng sự trưởng của Tập đoàn xuyên quốc gia lại ăn thừa ăn thưa rồi đau bụng.

Chuyện này mà truyền ra ngoài thì e là mất mặt chết đi được.

Khóe môi Bạch Dương co giật, cô hoàn †oàn không thể ngờ Phó Kình Hiên lại thật sự bị bệnh rồi.

Vẫn là loại bệnh này.

“Tại sao anh ta lại ăn đồ thừa?” Bạch Dương ôm trán, nụ cười hiện trong đôi mắt.

Chỉ có Lương Triết ở bên cạnh là không cười, vẻ mặt hơi u sầu.

Trân Thi Hàm thở dài, sau khi bình tĩnh lại, nói: “Chẳng phải là vì tổng giám đốc Bạch sao?”

“Tôi ư?” Bạch Dương chỉ vào mình.

Trần Thi Hàm gật đầu: “Tổng giám đốc Phó đã một mình ăn hết bữa ăn mà cô đã đặt, kết quả là ăn không hết, lại không nỡ vứt đi nên để lại đến tối rồi nhờ khách sạn hâm lại giúp, nhưng anh ta chưa từng ăn thức ăn thừa nên vừa ăn vào thì dạ dày không chịu nổi nên chẳng phải đau bụng rồi sao?”

Bạch Dương nhướng mày.

Hóa ra là lý do này.

“Chị! Sao chị lại đặt bữa trưa cho Phó Kình Hiên?” Lúc này, Lương Triết hỏi với vẻ không vui.

Bạch Dương nghe ra nên cười giải thích: “Buổi sáng anh ta đặt bữa sáng cho chị nên chị chỉ trả lại mà thôi.”

“Anh ta còn đặt bữa sáng cho chị, chị có thể không chấp nhận mà.” Lương Triết nhìn chằm chằm cô, ánh mắt làm người khác hoảng sợ: “Vậy nên chị à, tại sao lại chấp nhận? Chẳng phải chị nói là không yêu Phó Kình Hiên nữa, muốn tránh xa Phó Kình Hiên hay sao? Tại sao lại chấp nhận bữa sáng của anh ta? Còn nữa, vừa rồi Phó Kình Hiên bị đau bụng, sao chị lại quan †âm đến chuyện sao anh ta lại đau bụng.

Chị! Có phải chị lại yêu anh ta rồi không?”

Đối mặt với những chất vấn quái đản của cậu ta, vẻ mặt Bạch Dương từ từ cứng đờ, cô bắt đầu nhíu mày.

Tuy cô không thấy bộ dạng lúc này của cậu ta, nhưng cô có thể tưởng tượng được trạng thái tinh thần và tâm lý hiện giờ của cậu ta chắc chắc không bình thường.

“Tiểu Triết! Em bình tĩnh lại…”

“Chị! Chị trả lời em đi” Không đợi Bạch Dương nói xong, Lương Triết trực tiếp ngắt lời cô và nghiêng người định đè cô xuống ghế sô pha.

Nhưng không đợi Lương Triết động vào Bạch Dương, Trần Thi Hàm tối sầm mặt tiến lên trước, xách cổ áo của Lương Triết, xách cậu ta từ bên cạnh Bạch Dương quăng thẳng lên ghế sô pha đối diện.

“Nhóc con! An phận chút đi.” Trần Thi Hàm đứng chắn trước mặt Bạch Dương, nhìn Lương Triết và cảnh cáo.

Lương Triết cúi đầu làm người khác không thấy rõ nét mặt.

Bạch Dương tiến về phía trước sờ trúng vạt áo của Trần Thi Hàm, sau đó nắm chặt lấy: “Thi Hàm! Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì rồi?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.