Thú Tu Thành Thần

Chương 999: Cung thế




Đi được một khoảng thời gian thì cảnh vật càng lúc càng lộ ra quen thuộc, hắn ta thầm nghĩ đến một khả năng thành phổ đổ nát khi nãy chính là quê hương của hắn tại Thiên Vương Tinh.
Không có gì để tâm sự hắn ta đành mang chuyện này ra nói với cô gái đang chở hắn ta:
"Ngươi giới thiệu cho ta biết danh tự được không?"
Cô gái bỗng nhiên nở nụ cười rồi hỏi:
"Ngươi không nhận ra ta sao?"
Băng Thần cười đùa:
"Cô nương cứ đùa, ta đâu phải dạng người mà cứ hễ gặp mỹ nhân thì sẽ giả bộ quen biết đâu."
Cô gái thở dài rồi nói:
"Thế nhưng chúng ta quả thật đã gặp qua, không những thế ngươi còn giết qua ta."
Băng Thần đại não chuyển động nhanh chóng:
"Mình đã giết nàng mà lại không chết thì chỉ có ở trong Hư giới thử thách."
Hắn vỗ đầu rồi nói:
"Ngươi là cái người hôm trước bị ta dùng Tiễn kỹ đánh bại phải không?"
Tịnh Ảnh Phong Lan hừ một tiếng rồi nói:
"Không thể không nói hai chúng ta rất có duyên thế nên ngươi có thể dạy cho ta Tiễn kỹ đi có được không?"
Băng Thần chỉ mặt mình rồi hỏi:
"Ngươi nhìn ta có giống đứa con nít ba tuổi không?"
Tịnh Ảnh Phong Lan vừa nhìn đường vừa suy nghĩ:
"Cháu gái của ta hình như đã tới chỗ ngươi rồi đúng không?"
Băng Thần gật đầu đáp:
"Đúng thế."
Tịnh Ảnh Phong Lan khẽ giọng nói:
"Tình hình của ngươi ta cũng đã tìm hiểu qua, bây giờ ngươi giúp ta học tiễn kỹ của ngươi sau đó ta sẽ ra tay can thiệp."
Băng Thần cảm thấy hứng thú liền hỏi:
"Giúp là giúp như thế nào?"
Tịnh Ảnh Phong Lan thẳng thắn:
"Giúp ngươi trở thành rể hiền của Tịnh Ảnh gia tộc, cháu gái ta cũng là đại mỹ nhân chắc ngươi không chê chứ."
Băng Thần khẽ cười nói:
"Ý của ngươi là muốn bán đứng cháu gái của mình để đổi lấy TIễn thuật có phải không, muội ấy mà biết thì chắc sẽ buồn lắm."
Tịnh Ảnh Phong Lan không quan tâm, nàng vẫn rất thản nhiên nói đùa:
"Nếu là người khác thì mới coi như bán đứng, còn ngươi tốt bụng, đẹp trai lại còn tài năng như thế. Ta giúp con bé đến với ngươi thì coi như đã giúp nó tìm bến bờ hạnh phúc, ngươi nói xem ta có sai không."
Băng Thần quả thật không phản bác được bởi người ta đang nói tốt về hắn cơ mà, nếu hắn đi phủ nhận thì khác nào nói mình ngược lại. Nghĩ một hồi hắn ta hỏi lại:
"Giả dụ có ngươi hỗ trợ nàng ấy vẫn không về tay ta thì sao?"
Tịnh Ảnh Phong Lan nói với giọng tỉnh queo:
"Thế thì ta gả cho ngươi coi như đền bù, dù sao cũng chỉ cần sức mạnh của Tịnh Ảnh gia để đối phó với mấy cái gia tộc đối địch thôi mà."
Băng Thần đáng nhẽ phải cảm thấy bất ngờ nhưng loại người vì đam mê bỏ ra được tất cả mọi thứ như nàng hắn lại gặp không ít. Hắn nhẹ giọng hỏi:
"Vì Tiễn kỹ ngươi có thể bỏ ra cả chính mình, ta thật sự rất nể ngươi đấy."
Tịnh Ảnh Phong Lan thản nhiên:
"Trừ khi là việc có hại cho gia tộc hoặc thân nhân của ta nếu không vì Tiễn kỹ không có gì ta không thể bỏ ra được."
Băng Thần phì cười:
"Ngươi có thực lực cao như thế biết ta có Tiễn kỹ sao không đến cướp lại quyết định bỏ ra cái giá lớn như thế?"
Tịnh Ảnh Phong Lan nhàn nhạt đáp:
"Ngươi hỏi hơi nhiều rồi đấy nhưng vấn đề này liên quan đến nhân phẩm của ta nên ta vẫn nói rõ ràng. Tịnh Ảnh Phong Lan ta không bao giờ làm chuyện trái với lương tâm của mình cả, ngươi còn trẻ Tiễn kỹ đã ở mức thượng thừa nên ta cũng rất tôn trọng ngươi.
Ta không thể chỉ vì Tiễn kỹ mà đi đoạt của một người vô tội như ngươi, huống chi chắc gì khi bị uy hiếp ngươi sẽ truyền thụ hết cho ta. Còn chuyện ngươi và cháu ta thì bởi vì thông qua tình báo lẫn chính cháu gái của ta nói thì ngươi rất tốt."
Băng Thần được gắn thẻ người tốt thì cười phì một tiếng:
"Cám ơn ngươi đã tin tưởng thế nhưng nếu ta đưa ra thứ tốt đến mức ngươi không thể tưởng tượng được thì ngươi có thể bỏ ra cái giá cao hơn sao?"
Tịnh Ảnh Phong Lan lắc đầu nói:
"Đối với ta ngoài Tiễn kỹ thì không có gì quan trọng hơn nữa, tốt đến đâu mà không giúp ta tiến triển Tiễn thuật thì cũng như không."
Băng Thần tựa mình vào ghế rồi nói:
"Chiêu ta dùng hôm trước tuy nhìn có vẻ ghê gớm nhưng chỉ là chiêu yếu nhất trong Cửu Cửu Thần Tiễn Kỹ. Tức là còn tới chín mươi tám loại mạnh hơn, đồng thời ta có công pháp đặc thù giúp thủ như ngươi tăng độ lãnh ngộ với Tiễn thuật lên gấp trăm lần."
Tịnh Ảnh Phong Lan nhìn thẳng về đăng trước nhếch mép hỏi:
"Ngươi đang đùa ta sao, làm gì có chuyện vô lý như thế."
Băng Thần thậm chí chưa biết mình muốn gì từ nàng nhưng một người suy nghĩ ít như nàng rất dễ lợi dụng. Huống chi nếu không cần tới thì bản thân nàng thân phận cùng sắc đẹp hắn cũng rất cần.
Muốn người khác tin thì mình phải thể hiện trước đã, hắn dơ tay lên không trung tụ tập một ít nguyên khí. Sau đó mắt khẽ nhắm lại bỗng nhiên cả người hắn ta bùng nổ sức mạnh, trên tay một cây cung hư ảo bằng nguyên khí và Cung thế xuất hiện.
Cũng như Kiếm Thế hay Đao Thế nhưng Cung thế lại phức tạp hơn rất nhiều bởi cả cung và tiễn đều cần có một loại cảm thụ riêng. Có người cần cung tốt bắn tiễn gì cũng được ngược lại có người quen thuộc một loại tiễn thì thay bất cứ loại cung nào cũng dùng được.
Cả hai phần của Cung thế hắn đều đã có cảm nhận ở mức cao nhất trong kiếp trước nên giờ sử dụng rất dễ dàng.
"Phụt "
Hư ảo mũi tên bay nhanh đâm thẳng vào một tòa nhà khiến cho tòa nhà đó đứt gãy gần một nửa trong ánh mắt sợ hãi của Tịnh Ảnh Phong Lan. Thứ chỉ có trong truyền thuyết lại xuất hiện ngay trước mắt cảu nàng.
Băng Thần nhìn vẻ mặt của nàng thì không khỏi sung sướng, được mỹ nhân thán phục chưa bao giờ khiến hắn cạn cảm xúc cả. Còn chưa để hắn hết sung sướng thì Tịnh Ảnh Phong Lan đã nắm lấy cổ áo của hắn ta rung lắc:
"Mau chỉ cho ta, cái gì ta cũng cho ngươi được."
Băng Thần cười nói:
"Trước tiên ngươi buông tay bởi ta chưa nghĩ ra điều kiện, với lại ngươi đang lái xe không sợ bị tông xe hay sao, khi ấy thì tất cả chúng ta coi như xong phim."
Tịnh Ảnh Phong Lan vẫn vẻ mặt vội vàng đáp lại tỉnh queo:
"Xe này có chế độ tự động lái, dù trải qua năm ngàn năm nhưng vẫn dùng tốt, còn chuyện tông xe thì ngươi không cần quan tâm. Khi ta tìm thấy chiếc xe này thì nó mọi thứ đều nguyên vẹn chỉ Hư phanh và bộ giảm tốc thôi, sớm muộn gì chả tông."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.