Thú Tu Thành Thần

Chương 22: Em thật sự là quỳ rồi




Ba người một thú ngồi trên kiệu đi nhanh về phía Quân phủ,phố phường đông vui dù đã gần trưa nhưng buôn bán vẫn vô cùng tấp nập.Mấy cô nương này vẫn để ý khắp nơi cứ mỗi lần thấy bất cứ cái gì mới đều dừng lại coi sau đó mới tiếp tục đi.Chính vì như thế đến giữa trưa mới tới nơi,tiểu hồ ly nằm trong kiệu đang ngủ ngon thì bị Nhạc Thanh Thanh ôm lấy.
Mở ra đôi mắt còn đang lim dim buồn ngủ thì đã đi qua cánh cổng lớn cua Quân gia rồi.Trong mấy đại gia tộc đường vào đại sảnh là đặc biệt nhất toàn bộ quang cảnh cây cối bao trùm.Không phải nói là một rừng cây thu nhỏ vị trí các cây không có sắp xếp mà như tự sinh trưởng thật ra tất cả là do Quân gia chuyên về buôn bán Yêu thú thịt và thú cưng lên gia chủ Quân gia rất thích cái phong cảnh này.
Nó như nhắc cho gia tộc của hắn tại sao có ngày hôm nay tổ tiên bọn hắn phải ngày đêm sống trong môi trường như thề nào,phải khổ như thế nào.Nhắc cho con cháu mình là phải có khổ mới có ngày sung sướng thế nên dù chỉ xuất hiện trong khoảng 200 năm nhưng phát triển vô cùng.
Gia chủ tuy mới chỉ có hai đời và đều còn sống không những thế cả hai còn đạt Vũ Hoàng tuy nhiên không có huyết mạch vì thế Quân gia không tham gia chiến tranh lấy quyền lực.Quân gia tuy nhiên số lượng vũ giả đông đảo phát triển phạm vi khắp Thanh Vân quốc nhưng lại có luật lệ là trừ khi bị mộ binh nếu không sẽ không được tham gia.
Bọn họ sống bằng cách săn giết Yêu thú cung cấp cho các quán ăn và các nhà giàu có tất nhiên còn có cả thú cưng.Nhờ thế họ đã xếp thứ ba trong ba nhà giàu nhất Thanh Vân xếp hạng cuối cùng tuy là thấp nhất nhưng so với ngàn năm gia tộc Nhạc gia và lâu đời Mộ Dung gia thì đó đã là rất tốt rồi.
Nhạc gia trong ba nhà giàu nhất đương nhiên là xếp thứ nhất tất cả Nhạc gia người chỉ cần là dòng chính hay đạt Vũ Vương trở lên đều nắm giữ quân quyền.Còn chi thứ không nổi bật cũng nắm giữ nghề bảo tiêu trong phạm vi Thanh Vân quốc,có thể nói phân bộ không thua gì Quân gia.
Các nhánh chi thứ gia chủ yếu nhất cũng là Vũ Sư bát trọng thiên và cao hơn là cửu trọng thiên. Có một vài thiên tài thì trước hai mươi tuổi mà đạt luyện thể cửu trọng hoặc mười sáu mà đạt luyện thể lục trọng.
Số phận của bọn họ sẽ khác, không phải chịu trách nhiệm gia tộc mà được vào Thiên Nguyên học viện học tập. Khi trở về sau năm năm thì sẽ xét vào thực lực để nhận chức vị.
Tuy nhiên muốn được chức vị cũng không dễ dàng phải đạt được Vũ Sư bát trọng thiên. Thứ hai là muốn đi Thiên Nguyên mà đủ học phí thì phải thông qua kiểm tra huyết thống.
Nhạc gia dòng máu thì mới có thể nhận Nhạc gia bồi dưỡng chưa bao giờ có ngoại lệ. Thiên tài họ Nhạc có dòng máu Nhạc gia thì mới khiến hoàng gia tin tưởng giao trọng trách.
Có thể nói rằng hơn nửa quân đội đều trong tay Nhạc gia còn lại là các thế lực phụ thuộc Nhạc gia. Mà Nhạc gia dòng chính nắm trong tay một lực lượng gọi là Hắc Nhạc cũng như tên gọi của nó.
Hắc Nhạc là lực lượng bí mà quyền chỉ huy nằm trong tay gia chủ quét sạch bất công nơi chi thứ.Cách làm này không được người khác học theo bởi vì họ nghĩ chỉ có cạnh tranh tranh thì mới lớn mạnh.
Nhưng Nhạc gia lại nghĩ khác cạnh tranh cũng có luật thế nên Hắc Nhạc đội từng vì một thiếu niên bị bức bách làm nên một chuyện rung động Thanh Vân. Đó là chính tay sử lý sạch sẽ đám người có tham gia khiến cho chỉ còn vài người sống sót.
Sự việc này truyền ra rất nhanh khi đó gia chủ nhân là cha của Nhạc Thiên Quân chi để lại một câu nói:"Cuộc thi nào cũng có luật của nó, suốt phát đã có lợi thế thua mà không nhận thì phải bị phạt. "
Vì một người san bằng một chi thứ khi đó lòng người bàng hoàng lật đổ hết tất cả những gì họ nghĩ. Các gia tộc khác cũng cười nhạo Nhạc gia quá tự kiêu khiến gia tộc gặp trắc trở nghiêm trọng.
Nhưng Nhạc gia vẫn phát triển mạnh mẽ cho đến giờ còn vì sao chúng ta sẽ biết sau. Còn Mộ Dung gia tộc thì sao lại giàu có như thế đến mức chỉ xếp hàng sau Nhạc gia.

Đó là bởi vì họ Mộ Dung là đan dược thế gia trực thuộc hoàng gia chuyên cung cấp đan dược cho quân đội. Mà với hơn một trăm triệu quân thì sẽ có nguồn thu như thế nào.
Một trăm triệu quân tham gia chiến đấu liên tục khiến cho Mộ Dung gia có được hơn năm thành quân sự phí của Thanh Vân quốc. Mà do trực thuộc hoàng gia cho nên thị trường đan dược bên ngoài của hơn ba tỷ dân chúng cũng có một thành của họ.
Tuy nhiên vẫn chỉ là cấp thấp đan dược còn lại là do luyện đan các chiếm lĩnh.Là thế lực về đan đạo lớn nhất Thánh Nguyên đại lục cho nên đó cũng là bình thường.
Nếu không thì mới là chuyện lạ hoặc là quốc gia đó bị luyện đan các phong tỏa. Tất nhiên vẫn có trường hợp ngoại lệ nhưng không nhiều mà với Thanh Vân quốc thì không thể.
Đi qua lối đến đại sảnh tràn đầy tiếng chim chóc hót vang khắp nơi. Nhưng lại có một tiếng khóc lóc vang trời khiến chả ai nghe được tiếng chim hót.
Buồn ngủ tiểu hồ ly mới hoàn toàn tỉnh táo lại nhìn ngó khắp nơi trong đầu trí nhớ của chính chủ hiện ra.Vừa tới đại sảnh mặc kệ mọi chuyện hắn ta nhảy khỏi lòng của Nhạc Thanh Thanh vọt vào rừng cây.
Nhạc Thanh Thanh mặc kệ hắn bởi vì tình hình ở đại sảnh rất rối loạn, vô cùng hỗn loạn. Quân Chiến gia chủ Quân gia chân có một cô gái ôm cứng ngắc nhìn vào là biết ngay là con gái của hắn ta đại tiểu thư Quân gia Quân Oanh Oanh.
Trên ghế ngồi một mỹ phụ xinh xinh đẹp là mẹ của Quân Oanh Oanh đại phu nhân Lý Tình. Nàng im lặng nhìn hai cha con nhà này náo loạn không tham gia vào đấy.
Nhìn Quân Oanh Oanh mặt đẹp như thiên thần dáng người phát dục tuy không bằng Mộng Phỉ nhưng không kém quá nhiều. Lý Tình thì đẹp không cần phải nói một trong bốn đại mỹ nhân của Thập Vân thập quốc.
Dáng người hoàn hảo gương mặt hoàn mỹ ánh mắt như cuốn người đó. Đến giờ vẫn rất nhiều người chưa hiểu tại sao nàng lấy Quân Chiến người thì như gấu nhan sắc bình thường.
Thực lực so với đám người theo theo đuổi nàng theo đuổi nàng kém xa. Thật là vô lý vô cùng nhưng nàng đã cưới Quân Chiến được hơn mười mấy năm rồi.
Đây chính là ví dụ điển hình khiến cho nhiều thanh niên hi vọng xấu mà cưới vợ đẹp. Yếu kém nhưng vẫn vượt qua tình địch đưa người đẹp về dinh tuy nhiên chỉ là hi vọng mà thôi.
Còn trong thực tế chẳng có bất cứ trường hợp nào thành công cả. Vũ lực,thế lực.,sắc đẹp là thứ để quyết định ngươi có thành công không. Tiếng sét ái tình thì cứ nằm mơ đi rồi kiếm người yêu vì chỉ trong mơ mới có chuyện đó.
Quân Oanh Oanh nói:"Cha ta là tiểu Oanh Oanh của ngươi sao lại bắt ta đi học. "
Quân Chiến nói:"Đây là ý của Nhạc lão gia tử mà dù sao cũng là muốn tốt cho ngươi thôi mà. Tu luyện thì mới có thể giữ gìn nhan sắc của mình nếu không sẽ già đi và xấu xí. "
Quân Oanh Oanh nức nở mà nói:"Ta đi rồi sẽ không được chơi với Thanh Thanh tỷ đám bọn họ nữa. Sẽ không còn được đi chơi nữa ta không chịu nổi đâu ngươi cho ta ở nhà đi phụ thân."
Quân Chiến nói:"Tất cả đám tỷ muội của ngươi đều phải đi đến Thiên Nguyên học viện đăng ký theo học. "
Quân Oanh Oanh quá sốc lên trí thông minh giảm đi xuống thấp quá mức. Nếu không chỉ cần nghĩ đến Nhạc Thiên Thần rảnh rỗi tới mức bắt buộc nàng đi học ư.
Quân Oanh Oanh nói:"Cha ngươi nói xạo taThanh Thanh tỷ và Nhàn tỷ sắp hai mươi rồi mà còn được ở nhà sao ngươi lại nói như thế được. "
Đúng lúc này này vang lên tiếng của Nhạc Thanh Thanh nói:"Oanh Oanh thúc thúc nói đều là thật gia gia của ta đã quyết định định cho ta đi học. Vì sợ ta cô đơn, tỷ muội cách xa mới khiến cha ta đến từng nhà thăm hỏi. "
Mộ Dung Thiên Tuyết nói:"Đúng thế dù sao chỉ còn một tháng là phải đi rồi chúng ta cùng nhau tận hưởng một tháng thời gian này. Thích đi đâu mua cái gì thi mùa phải tận hưởng thật tốt không thể phí phạm được. "
Mộng Thư cũng nói:"Chúng ta tinh đi tìm ngươi sau đó buổi chiều tìm công chúa. Ngươi thôi khóc lóc đi. Lớn như thế rồi còn ôm chặt chân cha mà khóc lóc van xin từ mai đừng nhận ngươi là bạn của ta mất mặt lắm. "
Nàng bây giờ mới ý thức được mình vẫn ôm chặt chân của cha mình. Xấu hổ buông tay ra trừng mắt với Mộng Thư nhưng do đuối lý lên làm ngơ.
Thấy chân của mình được buông ra Quân Chiến cảm kích nhìn mấy tiểu cô nương này. Mấy người nói chuyện với nhau được một thời thì Lý Tình nói ra:"Trời đã trưa rồi ta căn dặn hạ nhân làm vài món ăn chúng ta vừa nói chuyện với nhau. "
Trong lúc đó tiểu hồ ly thoát khỏi tay Nhạc Thanh Thanh thì lập tức lướt đi trong rừng cây. Đi qua gần hai dặm thì hắn đã thấy mục tiêu của mình phòng của Quân Oanh Oanh.
Bỗng có một đám lính gác đi tiểu hồ ly đi ra tự nhiên và rất nhiều nhận ra nó nên không để ý. Dù sao số lần nó đi lang thang trong Quân phủ cũng khá nhiều rồi.
Không quá để ý đến cái con tiểu hồ ly này họ tiếp tục công việc của mình mà không biết mình đã để lọt một tên trộm. Mà tên trộm này còn là một kẻ trộm đồ lót biến thái.
Đợi đến khi lính tuần tra đi qua hắn mới đẩy cửa phòng ra đi vào rồi khép lại. Nhìn bốn phía sau đó xác định được nơi cất quần áo đi vào. Thế nhưng mặt mày lại không có tý ánh sáng bởi vì trước mắt hắn là một nơi đầy quần áo và thứ hắn ta tìm kiếm nội y nhưng lại là một căn phòng rộng lớn vô cùng chứa gần một ngàn bộ nội y.
Đám cô nương này phải đi vào Thiên Nguyên học viện là đúng rồi. Để các nàng ở ngoài phí phạm đồ vật như thế này không tốt. Nhưng nếu thế các lão bản chắc chắn sẽ buồn lắm,hắn cũng không biết vẻ mặt mình như thế nào nào nữa.
Trong thức hải cả đám cười chảy cả nước mắt vì vẻ mặt bất ngờ lẫn phẫn nộ của tiểu hồ ly. Hồ ly mở miệng ra nói:"Em thực sự quỳ rồi. "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.