Thú Tu Thành Thần

Chương 177: Cùng Thiên Đạo lý luận




Băng Thần cảm thấy phần lưng của mình có chút đau rát lần trước độ kiếp hắn không biết mình làm sao qua được nhưng lần này mình thực sự phải tiếp lấy.Lôi điện xung quanh rơi xuống ở xung quanh cũng như độc xà uốn lượn mà tới.
Từng luồng điện khiến cho Băng Thần tê hết cả người nhưng hắn ta vẫn cố gắng chịu đựng, bỗng nhiên hắn cảm giác như lôi thuộc tính của mình dần có biến hóa. Tâm tư của Băng Thần bỗng sinh động lên, Hỏa thuộc tính thì lửa của mình đã có tính chất cả Dị Hỏa.
Nhưng những thuộc tính khác ngoài một chút đặc biệt thì cũng bình thường, đặc biệt Lôi điện thuộc tính thì gần như hoàn toàn giống bình thường.Có lẽ lôi điện đặc tính đã quá mức mạnh mẽ, nhưng hắn vẫn muốn lôi điện của mình phải đặc biệt. 
Khang Tiểu Vũ có huyết mạch Lôi Thần, Băng Thần mạnh dạn phỏng đoán thứ huyết mạch này chính là Lôi Thần thực sự. Còn thể chất Vạn Linh Hội Tụ hẳn phải có sự liên kết đặc biệt gì đó, không thể không không mà xuất hiện trên cùng một thể chất được.
Quan trọng hơn nữa là tại sao lần đầu gặp mặt những thứ này thể chất cùng huyết mạch đều chẳng hiển thị gì. Đến hôm nay thì mới hiện ra phong ân, hắn thở dài ra một hơi rồi nghĩ:
"Qua được cái kiếp nạn này rồi tính tiếp."
Bỗng nhiên trên bầu trời đầy sấm sét xuất hiện một âm thanh, nội dung lại khiến hắn ngẫm nghĩ:
Sa đọa cũng vì tình, vươn lên cũng vì tình 
Bại cũng vì tình, thành cũng vì tình 
Vô tình nhập Thiên Đạo 
Hữu tình nhập thương sinh 
Buông tình thuận Thiên Đạo 
Giữ tình nghịch Thiên Khung 
Vô tình hay hữu tình 
Thiên định hay nhân định 
Băng Thần thông minh như thế rất nhanh liền hiểu được ý nghĩa của câu thơ, không một chút xoắn xuýt sau đó ánh mắt kiên nghị ngẩng mặt nhìn trời gằn từng chữ:
Nhập đạo cũng vì tình 
Cớ chi lại vô tình
Tu luyện vốn nghịch thiên 
Cớ sao lại buông tình 
Người sống chỉ một kiếp 
Cớ sao để thiên định 
Thiên hạ thương sinh Thiên Đạo quyết 
Riêng ta kiếp này Băng Thần quyết 
Trong thức thần của hắn những món bảo vật đều hội tụ, bọn họ cần một người như thế nào, Băng Thần đối mặt với Thiên Đạo vẫn không sợ hãi. Từ trời cao một cuốn sách màu vàng từ trên trời cao giáng xuống, từ tay hắn Vô Hạn Giới Chỉ tuột ra bay lên.
Trong người hắn ta những món bảo vật xuất ra khỏi người bay lên hóa thành một vòng tròn trên không trung, một trận pháp kết thành, Hương Thiên Y trợn mắt nhìn, nàng nhận ra thanh kiếm kia.
Băng Thần tất không bình thường để người khác biết chắc sẽ không tốt, nàng quay qua mấy vị trưởng lão nói:
"Các vị thái thượng trưởng lão chuyện này đã rất kỳ lạ, Băng Thần là đệ nhất thiên tài của Nữ Nhi Hồng phiền các ngài cách ly khu vực này với ánh nhìn của những người khác. Trong nội bộ chúng ta nếu có nội gián thì hội trưởng cùng Băng Thần bí mật sẽ bị lộ ra hết."
Mấy vị thái thượng trưởng lão nhìn nhau, các nàng đang do dự thì hội trưởng đời trước Thiển Hồng lên tiếng:
"Đời này thiên tài lớp lớp, chúng ta vừa mất đi vị phong thần kiến hội, nội tình của những hội khác quá mức thâm hậu.Mọi người đừng do dự, che đi để cho bọn họ biết chúng ta Nữ Nhi Hồng cũng có bài tẩy."
"Vâng "
Mấy vị trưởng lão liền đáp nhanh sau đó một người tay nâng lên, chu vi quanh đó hai dặm bị một làn nước phong ấn, một vị khác cánh tay tỏa ra hơi lạnh khiến màn nước hóa băng.
Làm xong tất cả mọi người thở phào im lặng quan sát diễn biến tiếp theo của lần này độ kiếp, bản thân các nàng cũng không phải chưa trải qua thế nên nguy hiểm chính các nàng cũng rõ.
Trên bầu trời mây đen cuộn thành lốc xoáy một ngọn lôi điện màu xanh dương quần tụ, chúng như đang hợp nhất với nhau, màu sắc của tia chớp thường chỉ có màu trắng, còn thuần một màu xanh như thế này thì tất không tầm thường.
Băng Thần chậm rãi quan sát Khang Tiểu Vũ, năm phút sau rốt cuộc bảng chỉ số của nàng thay đổi 
Tính danh: Khang Tiểu Vũ 
Thực lực: Dị năng C + ( Lôi điện hệ) 
Huyết mạch: Lôi Thần (Chân thần huyết mạch)( Đang giải phong ấn)
Thể chất: Vạn Linh Hội Tụ (Chân thần thể chất) (Đang giải phong ấn) 
Đẳng cấp: 3
Lực lượng: 1550
Tốc độ: 1100
Trí lực: 32
Thiên phú: 54
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố: Lôi
Tuổi thọ:150
Độ thiện cảm: 100
Danh hào: Không
Phong ấn vỡ rồi lần này thì thật sự phải chiến đấu rồi, lôi điện to như cột nhà giáng xuống, Băng Thần hít sâu một hơi, phía trên đầu hắn mười món đồ khiến trận pháp trên đầu hắn sáng lên. Các chỉ số của nàng đang tăng đều, không biết khi nào mới xong.
Khang Tiểu Vũ nhìn lên trên trời thấy sấm sét khủng khiếp khẽ giọng nói:
"Ta biết huynh tốt nhưng thật sự huynh lên rời đi, dù sao chúng ta cũng chỉ mới quen vài ngày."
Băng Thần không đợi nàng dài dòng nhanh chóng nói:
"Nhảm nhí đã là người của ta thì một khắc cũng do ta bảo vệ, chỉ có ta mới được bắt nạt ngươi, còn dù cho Thiên Đạo cũng không được."
Vừa nói xong thì lôi điện đã chạm xuống trận pháp 
(Thiên Mệnh Vương Miện cùng Vận Mệnh Ngọc đã tạm thời hợp nhất để có sức mạnh lớn nhất lên chỉ có mười thứ.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.