Thú Tu Thành Thần

Chương 165: Định mệnh




Băng Thần nhẹ giọng thì thầm bên tai nàng:
"Ngươi có tin vào định mệnh khổng Khang hội trưởng?"
Khang Tiểu Vũ ngước lên nhìn hắn thở dài nói:
"Ngươi không cần vòng vo suy nghĩ của ngươi ta đã không còn hiểu tý nào nữa."
Băng Thần cười nhạt rủ rỉ:
"Đối với ngươi Nữ Nhi Hồng quan trọng tới mức nào?"
Khang Tiểu Vũ khó chịu vô cùng nhưng vẫn hồi đáp:
" Quan trọng hơn cả mạng sống của ta."
Ánh mắt kiên nghị của nàng cho hắn biết rằng mình thắng chắc:
"Thế ngươi cảm giác ta trợ giúp cho Nữ Nhi Hồng có thiếu cái gì không."
Khang Tiểu Vũ lắc đầu thành thật công nhận:
"Ngươi chính là mảnh ghép hoàn hảo Nữ Nhi Hồng cần."
Băng Thần mỉm cười cao giọng:
"Ta cho nó tất cả những gì nó thiếu, vậy Nữ Nhi Hồng có thể cho ta lại cái gì? Ngươi nghĩ xem Nữ Nhi Hồng có nhiều nhất cái gì? Còn ta cần nhất ở nó cái gì?"
Khang Tiểu Vũ nhìn hắn bật thốt:
"Tiền "
"Ha ha ha ha ha "
Băng Thần không nhịn được cười, che bụng hắn nhìn nàng chế nhạo:
"Ngươi ngốc thật hay giả ngốc, Nữ Nhi Hồng có nhiều tiên hơn bốn công hội kia không?"
Hắn trực câu nàng nói:
"Ngắn gon nhé Nữ Nhi Hồng ngoài có thật nhiều nữ nhân quốc sắc thiên hương như ngươi thì đối với ta chẳng có gì hấp dẫn cả, ta cần tất cả các ngươi, thế nào hội trưởng ngươi có cho hay không nói một lời nào."
Khang Tiểu Vũ hai mắt mở to nàng từ ngạc nhiên sau đó sắc mặt chuyển thật nhiều sắc thái, lại mười năm phút trôi qua nàng vẫn không nói nên lời thì Băng Thần mới nhắc nhẹ:
"Cho ta câu trả lời thời gian trong Tân Sinh quý hơn vàng ta chỉ cần biết có hay không."
Khang Tiểu Vũ hít sâu một hơi trầm tĩnh nói:
"Ta thì tặng cho ngươi cũng được, nhưng những người khác ta không có khả năng ra lệnh cho bọn họ một cách hoang đường."
Băng Thần nhìn nàng cười nói:
"Cứ yên tâm ta không ngốc như thế, ta nói gì ngươi cứ làm theo là được."
Hắn nhìn nàng đầy tà mị:
"Thế là xong, còn bây giờ đến lúc uống sữa đậu nàng rồi."
Khá lâu sau Khang Tiêu Vũ mới đi về tu hợp cùng những người khác, nàng bây giờ rất tức giận nhưng không làm được gì. Cách đây chỉ năm phút sau khi hắn xong việc, nàng vẫn còn ngậm thứ chết tiệt kia, uống sữa đậu nành thi hắn lại trêu đùa nói:
"Nói cho ngươi biết may mắn của ta vốn thế, không liên quan đến hưng phấn hay gì đâu nhưng các nàng có hỏi ngươi cứ nói như ta đã nói trước đó."
Mấy cô nàng nhìn kỹ trên tay của nàng có một pháp trượng, trên cổ có một dây chuyền, ngón tay đeo một chiếc nhẫn hoàng kim. Hương Thiên Y mỉm cười nói:
" Tiểu Vũ tỷ cho mọi người xem chỉ số chiếc nhẫn đi, không lấy được ít ra cũng phải được ngắm chút chứ ."
Khang Tiểu Vũ mỉm cười nói:
"Được thôi "
"Whao....."
"Thật kinh khủng "
"Thứ này sao có thể xuất hiện trong gia đoạn này."
Vương Giả Giới Chỉ
Độ quý hiếm: Hoàng kim
Tác dụng: máu + 500, lam + 400 hồi phục tổng thể tăng 25% , khả năng đặc biệt tích trữ ( tích trữ máu và lam dư thừa khi không sự dụng, khi cần thiết có thế lấy ra bổ sung trực tiếp.
Tiêu hao:Không
Hương Thiên Y có chút ghen ghét nhưng vẫn cười nói:
" Chắc Băng Thần đưa cho tỷ đúng không?"
Khang Tiểu Vũ nghĩ đến chuyện vừa nãy hơi xấu hổ nói:
"Hắn nói không muốn hội trưởng lại quá yếu làm cho hội mất mặt thế nên mới cho ta sử dụng."
Hương Thiên Y trong lòng khó chịu thầm nghĩ:
"Chiếc nhẫn này vốn sinh ra cho kiếm sỹ lại bị một pháp sư giành mất, Băng Thần huynh được lắm, có lẽ đến lúc ta phải ra bài tủ rồi."
Nàng hừ nhẹ một tiếng nhìn về phái khu rừng rậm rạp ngoài kia, nơi Băng Thần vẫn đang miệt mài đánh quái vật.
Băng Thần lại không hề biết mình bị một cô nàng nhắm tới, thật không biết sống sao cho vừa lòng hết các nàng.
Đến tận khi tối khuay thì Băng Thần mới nhận được thông báo của Khang Tiểu Vũ rằng đến giờ nghỉ ngơi rồi.Hắn ta nhảy lên một cái cây cao sau đó mới thoát ra khỏi Tân Sinh , như thế này có thể tránh trường hợp khi vừa đăng nhập gặp phải yêu thú quá mạnh phục kích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.