Thú Tu Thành Thần

Chương 1307: Liên Minh




Ngọc Thanh nhìn thẳng vào Băng Thần đầy vẻ khiêu khích:
“Ta tình cờ chứng kiến rõ ràng toàn bộ quá trình “linh điểm nở hoa” không biết Băng Thần công tử có hứng thú trao đổi thông tin hay không.”
Băng Thần nhếch mép:
“Ngọc Thanh công tử nghĩ ta có thông tin gì để trao đổi với ngươi.”
Thấy Băng Thần giả ngu thì Vương Nghi cũng hơi khó chịu, dù sao cũng hiểu rõ nhau quá rồi còn giả bộ làm cái gì.
Thẳng thắn là cách tốt nhất để đỡ mất thời gian nên Ngọc Thanh nói thẳng ra ý đồ của mình:
“Thứ ta muốn chính là vị trí của các yêu thú Tái Tạo Cảnh, chỉ cần cho ta biết những gì ngươi biết là được rồi. Băng Thần công tử và Tư Mã Yên Nhiên phó chưởng môn từ vùng trung tâm đi ra đến ngoài thì chắc không thể không biết chứ.
Huống chi trong tình trạng yêu thú được tăng ba cái tiểu cảnh giới nhưng ngươi vẫn không một vết xước thì ta càng chắc chắn vào suy nghĩ của mình. Chỉ có điều Băng Thần công tử có muốn trao đổi hay không thôi, nếu ngươi đồng ý thì ta sẽ thể hiện thành ý của mình.”
Băng Thần đưa tay ra hiệu mời, Ngọc Thanh hiểu ý khẽ giọng:
“Lần này ta đây may mắn được chứng kiến toàn bộ quá trình linh điểm nở hoa, mọi người tập trung nghe ta tường thuật lại toàn bộ tình hình. Trong đầu của ta cũng có rất nhiều suy đoán chưa được chứng thực, mong mọi người nếu thấy sai thì góp ý.”
Chuyện đụng độ linh điểm nở rộ bắt được được Ngọc Thanh kể ra, chuyện bắt đầu khi hắn ta chú ý tới một cái trung cấp linh điểm. Lúc bắt đầu coi được bản đồ thì đã thấy ở đấy có linh điểm rồi, theo suy đoán thì có thể mới mở phó bản thì nó đã hình thành.
Hắn ta và Vương Nghi đến gần khu vực đó thì chia nhau ra để thu thập linh điểm trước đi đi vào sâu hơn. Thế nhưng ngay khi Ngọc Thanh muốn phá vỡ cái linh điểm này thì nó đột ngột bung ra giống như đóa hoa sen nở giữa lòng hồ vậy.
Theo hắn thì hình dạng khi linh điểm hoàn toàn nở ra thì cũng không khác hoa sen là mấy, chỉ có điều vẻ đẹp yêu mị kia thật quá kinh điển. Ngọc Thanh lại bỏ ra năm phút để miêu tả quang cảnh khi linh điểm nở ra thì sẽ đẹp đến mức độ nào.
Sau đó hắn ta phát hiện ra khi linh điểm nở ra thì yêu thú trong bí cảnh sẽ tập trung lại xung quanh linh điểm để tranh cướp. Khi đó có gần ba mươi con Siêu Thần Đỉnh Phong yêu thú có mặt để tranh cướp, Ngọc Thanh cũng vô tình bị cuốn theo.
Sau cùng khi trận chiến lên tới cao trào thì một con Điên Lang với tu vi Siêu Thần Đỉnh Phong nhờ sự hỗ trợ của đàn mà nuốt được linh điểm. Sau đó thì một kết giới được hình thành và bao lấy con Điên Lang, lúc mở ra thì không còn thấy nó đâu nữa.
Chỉ là khi cái kết giới kia vỡ ra thì hắn ta cảm nhận được một luồng khí tức cấp độ Tái Tạo tràn ra ngoài. Hắn cũng mạnh dạn đoán đó chính là con Điên Lang kia thăng cấp để lại khí tức, có điều sau đó nó đi đâu thì hắn ta không biết được.
Các yêu thú không chiếm được linh điểm thì trở nên điên cuồng tấn công tất cả những gì chúng nhìn thấy. Kể cả Ngọc Thanh với thực lực rất cao cũng không thoát khỏi kết cục trọng thương do vị vài con yêu thú vây công.
Kể xong thì hắn ta kết luận:
“Vậy thì “linh điểm nở hoa” chỉ diễn ra khi linh điểm kia tồn tại một ngày. Nở thành hoa rồi thì sẽ có sức hấp dẫn cực lớn với yêu thú. Yêu thú nếu không chiếm được thì nhất định sẽ trở lên điên cuồng tấn công lung tung, mọi người nghe rõ rồi chứ.”
Băng Thần hơi suy nghĩ một chút rồi hỏi:
“Ngươi nếu đã chứng kiến từ đầu thì có thể cho ta biết linh điểm nở ra mất bao nhiêu thời gian không?”
Ngọc Thanh nghe thấy thì khẽ giọng:
“Hình như mất khoảng mười giây, trong khoảnh khắc đó ta dường như thấy được mùi hương tươi đẹp nhất trên thế gian. Giá như có thể bảo toàn nguyên vẹn một đóa mang về tặng cho người mình thương thì tốt biết mấy.”
Nghe Ngọc Thanh nói thì Băng Thần lắc đầu:
“Thế thì chúng ta phá linh điểm không chỉ để lấy điểm mà còn để bảo vệ chính bản thân minh. Đổi lại là cặp đôi khác nếu gặp phải trường hợp như thế thì chắc chỉ có con đường chết, thông tin này có giá trị thế nên ta sẽ trao đổi với ngươi.”
Vương Nghi vui mừng lấy ra bản đồ rồi nói:
“Ta biết là ngươi không biết hết nhưng trong phạm vi nhất định là được rồi.”
Hắn thở dài nói:
“Trước tiên ngươi có thể buông ta ra có được hay không?”
Thói quen khi nàng cùng Băng Thần thực hiện nhiệm vụ khiến nàng rất tự nhiên, chỉ cần tiếp cận được hắn liền ôm lấy đu trên cổ. Tề Phiến nhìn thấy thế thì chỉ có thể thở dài vẻ mặt có chút ủ rũ, những điều này đều đi vào mắt của Ngọc Thanh.
Hắn ta bây giờ cũng vừa mới thoát khỏi nỗi buồn về việc người thương đã trao thân cho Băng Thần. Nếu cho thời gian quay ngược trở lại thì hắn nhất định sẽ bất chấp tất cả theo đuổi Vương Phi, chỉ là bây giờ thì mọi thứ đã quá trễ rồi.
Băng Thần chỉ vào từng điểm rồi thông báo tu vi của yêu thú nơi đó cho hai người biết, tổng phạm vi hắn thông báo được chỉ nằm trăm phạm vi mười vạn dặm. Hai người kia rõ ràng có vẻ rất hài lòng, linh điểm trong khu vực rất nhiều.
Xong xuôi hắn ta quay về đằng sau hỏi:
“Các ngươi đi tới xảy ra xong rồi, vậy vị trí nơi xảy ra cách đây bao xa?”
Vương Nghi âm thầm tính toán rồi nói:
“Ta nghĩ đã hơn chục vạn dặm rồi, dù sao ta với sư huynh cũng phải di chuyển liên tục trong nửa ngày. Dù cho trọng thương tốc độ có giảm xuống thì cũng phải cỡ đó, lúc bắt đầu bỏ chạy thì chúng ta cũng đã dùng bảo vật để bỏ đi vạn dặm.”
Băng Thần khó hiểu:
“Ngươi dùng pháp bảo chạy xa vạn dặm thế sao vẫn bị thương?”
Nàng ghé đầu vào gần hắn khẽ giọng:
“Mấy con yêu thú ở linh điểm giống như uống thuốc tăng lực vào vậy, bỏ vạn dặm nhưng chúng nó vẫn có vài con bám theo. Sư huynh bị thương quá nặng thế nên chỉ có mình ta chiến đấu thôi, chính vì thế trên người của ta mới có nhiều thương tích như thế này.”
Tề Phiến nghe xong toát mồ hôi, may mà nàng đi với Băng Thần nếu không thì nguy to rồi, hai người kia mạnh mẽ như thế còn xém chết. Tuy cùng cảnh giới nhưng nàng nếu phải chiến đấu cũng không thắng được ai trong hai người này cả.
Trong lúc mọi người còn đang nghĩ nhiều thì Băng Thần mở bản đồ ra rồi nói:
“Ta đề nghị hai cái tổ đội thành lập liên minh, phạm vi mười vạn dặm không hề nhỏ, bản thân ta cũng không chắc chắn thượng cấp linh điểm nếu nở hoa sẽ có ảnh hưởng gì. Cụ thể thì ta muốn mượn sức của hai người để phá hết những linh điểm sắp nở hoa.”
Suy nghĩ cặn kẽ Ngọc Thanh gật đầu:
“Mới chỉ là linh điểm trung cấp nở hoa đã diễn ra tình trạng hỗn loạn trên phạm vi lớn như thế. Nếu để Thượng cấp linh điểm nở hoa thì không chừng sẽ dẫn tới cả yêu thú cấp Tái Tạo có dị động, ta hoàn toàn đồng ý với chuyện liên minh.”
Vương Nghi mỉm cười nói:
“Ta đương nhiên cũng đồng ý, thế nhưng Băng Thần ngươi đã có kế hoạch hay chưa?”
Băng Thần gật đầu nói:
“May mắn là ngay từ lúc vào trong bí cảnh mở được bản đồ thì ta liền chú ý đến khu vực này, bởi ta biết đây rất có thể là chỗ kiếm ăn của mình. Lúc ta mới xem thì còn chưa hề có thượng cấp linh điểm tồn tại. dần dần sau nửa ngày mới xuất hiện vài cái.
Nếu dựa theo trình tự xuất hiện để phá hủy hết những linh điểm sắp thành thục thì khu vực này chúng ta có thể tự do phá linh điểm. Mọi người thấy ý kiến của ta có được không, nếu không ai phản đối thì ta sẽ phân công ngay lập tức.”
Ngọc Thanh nghiêm túc:
“Chậm một giây thôi cũng có thể gây ra thảm họa, đã đồng ý liên minh thì chúng ta đương nhiên sẽ tuôn theo kế hoạch. Huống chi nhờ thế chúng ta còn có thể thu thập không ít Thượng cấp linh điểm, coi như đôi bên cùng có lợi. “
Tình trạng cấp bách Băng Thần liền phân công mọi người, xử lý tất cả các thượng cấp và trung cấp tinh điểm trong phạm vi mười vạn dặm. Ai cũng nhìn ra Băng Thần phân theo tỷ lệ bảy ba, tổ đội của hắn ta bảy cái thượng cấp linh điểm thì Ngọc Thanh tổ đội được ba.
Bốn người đều rất quyết tâm, Băng Thần nhẹ giọng:
“Mọi người cẩn thận, yêu thú không phải vật chết thế nên thông tin ta cung cấp chưa chắc đã đúng hoàn toàn. Thế nhưng chỉ cần không quá khoa trương thì cũng sẽ không có yêu thú kiếm chuyện, xong nhiệm vụ ai cần thêm linh điểm thì có thể tự đi ra khu vực ngoài tìm.”
Liên minh giữa hai tổ đội chính thức xuất kích.
(Chương tăng thêm mỗi tuần của minh chủ [email protected])

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.