Thú Tu Thành Thần

Chương 1304: Toan Tính




Kết giới mất đi chủ nhân trèo chống liền vỡ tan, Băng Thần từ trên không trung hạ xuống sau đó nhấc lấy Sát Thần Kiếm từ cái xác đang dần tan biến. Xong xuôi thì hắn ta giông như chưa từng có chuyện gì xảy ra đứng lại vị trí cũ ban đầu mình đứng.
Thực lực của Băng Thần đã hoàn toàn được chứng thực, những kẻ để ý tới hắn lúc này phần lớn là những người có tu vi Siêu Thần Đỉnh Phong. Bọn họ đã coi Băng Thần trở thành một mối đe dọa, đám không để người khác vào mắt đã chú ý hắn.
Băng Thần cùng người kia chiến đấu không rõ thế nào nhưng hai mươi giây là khoảng thời gian quá ngắn để có thể đánh bại một Siêu Thần Bát Trọng. Tuy rằng trong số bọn họ không ít người có thể làm được thậm chí nhanh hơn Băng Thần.
Nhưng phải nhớ rằng hắn mới Siêu Thần Tam Trọng, làm được như thế này thì chỉ có một ít Siêu Cấp Thiên Tài có khả năng đạt tới. Với lại không trực tiếp xem xét chiến đấu họ không rõ năng lực của Hàn Thắng ở cấp độ nào để đưa ra đánh giá.
Một ngày sau
Trong khoảng thời gian chờ đợi thì những va chạm dư thừa dần bớt đi bởi ai cũng hiểu thời gian ngắn quá thì không thể điều tức. Vào bên trong bí cảnh là chân chính sinh tử chiến đấu nên không thể nào tiêu hao một cách vô ích lúc này được.
Lâm Thiên Linh lần này trở thành ngươi có vinh hạnh được phát biểu trước khi mở bí cảnh, luật lệ là luân phiên qua lại giữa mười cái môn phái. Ai cũng dưới lớp mạng che mặt là nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, ai cũng mong hôm nay nàng có thể bỏ nó xuống.
Lần trước chưởng môn của Thủy Vũ Phái cũng làm như thế, có điều Lâm Thiên Linh rõ ràng không phải người hào phóng như thế.
Vẫn giữ phong thái của mình nàng nghiêm giọng:
“Đệ tử của Thập Vũ Phái nghe bổn tọa nói qua một lần về những điều cần lưu ý khi đi vào trong Táng Thiên Bí Cảnh. Đầu tiên những chuyện như nguyên khí nồng độ tăng 1000 lần, các loại thiên tài địa bảo nhanh đi vào trạng thái thành thục thì còn rất nhiều thứ mới.
Nếu nói tới chuyện quan trọng nhất thì đó chính là lần này đi vào bí cảnh sẽ không có ai phải chết cả. Thượng Nhân trên cao nhân từ đã thay đổi quy tắc, người nào chết thì chỉ tổn hại tu vi thôi, điều này khiến cho các ngươi và người chơi đều có cơ hội phấn đấu.”
Tiếng hoan hô vang lên khắp mọi nơi, nếu không phải chết thì chỉ cần cố gắng kiếm lời đầy đủ sau đó nhỡ có bị giết thì cũng không sao cả. Không phải ai cũng hoan hô, rất nhiều người tính giải quyết thù riêng ở trong bí cảnh nhưng bây giờ kế hoạch lại phá sản.
Đại phái như Thuận Vũ Môn và Nghịch Vũ Môn cũng không vui chút nào, cơ hội tốt để suy yếu thực lực của mấy cái môn phái khác đã mất. Bọn họ mỗi lần đều làm như thế để có thể đứng vững ở ngôi đầu của Thập Vũ Phái, hiện tại thì hay rồi.
Tổn hại tu vi tác động quá nhỏ tới đại cuộc, chỉ có người chết thì mới không tạo ra uy hiếp cho bọn họ thôi. Thế nhưng cao tầng của bọn họ vẫn vui vẻ thì đương nhiên phải có cái gì đó khác thường, cái này ai cũng có thể nhìn ra.
Thấy phía dưới ồn ào Lâm Thiên Linh khí tức khuếch tán liền không có ai lên tiếng nữa, hiện tại thì thở còn khó khăn.
Nàng hừ một tiếng rồi nói:
“Lần này sẽ có thêm linh điểm rải đều trên khắp bản đồ chia làm hạ trung thượng ba loại, những loại này sẽ cung cấp cho các ngươi phần thưởng. Thượng cấp linh điểm sẽ cho các ngươi tăng một tiểu cảnh giới nếu tu vi dưới Siêu Thần Cửu Trọng.
Ba cái Thượng cấp linh điểm sẽ khiến các ngươi từ Siêu Thần Cửu Trọng trở thành Siêu Thần Đỉnh Phong. Mười cái Thượng cấp linh điểm sẽ giúp các ngươi tiến cấp từ Siêu Thần Đỉnh Phong trở thành Tái Tạo Cảnh Nhất Trọng mà không lo gặp thiên kiếp.”
Lập tức rất nhiều kẻ có tu vi Siêu Thần Đỉnh Phong ánh mắt đều thay đổi, sự cuồng nhiệt trong người bọn họ nhanh chóng lan tỏa.Giống như con sói đói nhìn thấy mồi ngon, bọn họ nhìn chăm chú nhìn vào cổng của Táng Thiên Bí Cảnh.
“Tách….tách..tách”
Lâm Thiên búng tay ba lần để khiến bọn họ lần nữa tập trung về phía mình:
“Các ngươi nếu đã thu thập đủ linh điểm để lên Tái Tạo Nhất Trọng thì có thể dùng 100 Thượng Cấp linh điểm để mở ra Tái Tạo thử thách. Nếu thành công thì có thể nhận được phần thưởng bất ngờ, trong đó bao gồm cả tăng một tiểu cảnh.
Ta nhắc lại là 100 cái Thượng Cấp linh điểm mới có thể mở ra Tái Tạo thử thách, không phải là hạ cấp hay trung cấp linh điểm. Một trăm cái trung cấp linh điểm mới bằng một cái Thượng Cấp linh điểm, giá trị của hạ cấp linh điểm thì một trăm cái mới bằng một trung cấp linh điểm.
Khi các ngươi chết trong bí cảnh sẽ bị trục xuất ra ngoài và mất một nửa số linh điểm thu thập được, tiểu cảnh giới tổn hại ba cấp. Kẻ thủ sát nhận được một phần mười trong số linh điểm của người bị giết, nên nếu lười có thể đi giết người cho nhanh.”
Nàng ta nói nghe có vẻ dễ nhưng nếu thực sự ra tay giết người thì khả năng cao sẽ bị vây công đến chết. Càng là những người cấp cao thì mất đi quá nhiều linh điểm thì họ càng thảm nếu chết đi, thế nên dù có giết người ăn cướp thì cũng phải tính toán kỹ càng.
Băng Thần to giọng hỏi:
“Chưởng môn ngươi còn chưa nói chúng ta chiếm linh điểm kiểu gì?”
Lâm Thiên Linh mỉm cười đáp:
“Ta còn tưởng không ai hỏi vấn đề này cơ đấy, các ngươi cũng không cần lo lắng, linh điểm xuất hiện thì chỉ cần tự tay đập vỡ là được.”
Nàng sau đó tiếp tục chờ đợi, đến khi trận pháp ở cửa vào có thể khởi động rồi thì mười người chưởng môn đều hành động. Mỗi người lấy ra một mảnh ngọc bội tiến hành khởi động trận pháp, từ không gian liên tục những cánh hoa mở ra tan vỡ thành một đường hầm khổng lồ.
Những người từng đi vào trong Táng Thiên Bí Cảnh rồi liên tục lao vào trong để chiếm lấy tiên cơ. Bây giờ Táng Thiên Bí Cảnh không còn là nơi người người chú trọng việc giữ mạng nữa rồi, đây chính thức trở thành cơ hội mọi người thăng cấp nhanh chóng.
Băng Thần ngược lại không vội vã bởi hắn ta thấy cũng có không ít ngươi chẳng tỏ ra gấp gấp chút nào. Đã thế phần lớn đều là con cháu của chưởng môn các phái, chứng tỏ họ biết được cái gì đó, cứ ở lại xem như thế nào đã.
Một lúc sau thì họ mới bắt đầu đi vào khi các đệ tử khác đã gần như đi hết, bọn họ chia làm nhóm hai người nắm lấy tay nhau để đi vào trong. Lâm Thiến Thiến nháy mắt với hắn ta sau đó cầm tay của Cao Thiên Kim lao vào trong bí cảnh.
Bây giờ Băng Thần có thể chắc chắn rằng nắm tay nhau với tổ đội hai người thì sẽ truyền tống đến một chỗ. Các vị chưởng môn chắc biết được lỗ hổng này nên mới để cho con cháu mình biết được, tất cả đều như thế nên họ mắt nhắm mắt mở tự bỏ qua cho nhau.
Hắn cười nhếch mép một cái, nếu cần phải dựa vào lợi thế hơn người để chiếm cứ linh điểm thì hắn thật sự quá non rồi. Không nghĩ nhiều nữa hắn ta lao vào trong bí cảnh nhưng đến gần ngay cổng thì bị Tề Phiến chặn lại.
Băng Thần ngạc nhiên hỏi:
“Tề sư tỷ sao lại chặn đường ta?”
Tề Phiến không nói gì cả mà chỉ vươn tay của mình ra nhìn thẳng vào Băng Thần ánh mắt đầy chân thành. Nàng động thái này chính là muốn giúp hắn ta, điều này không khỏi khiến Băng Thần thay đổi cách nhìn của mình về nàng ta.
Vốn nghĩ nàng thuộc dạng tiểu thư không biết để ý người khác, không nghĩ tới nàng lại giúp một cái người chơi như mình. Băng Thần nắm lấy tay của nàng hai người cùng nhau đi vào trong bí cảnh,, thấy cảnh này chưởng môn của Thủy Vũ Phái không khỏi lắc đầu.
Lâm Thiên Linh vỗ vai nàng an ủi, nàng ta thở dài nói:
“Bảo nó đi với Ngọc Thanh thì không chịu, bây giờ lại quay sang giúp người ngoài, quả thật là gia môn bất hạnh.”
Nghe nàng ta than phiền thì Lâm Thiên Linh chỉ nhẹ giọng cười nói:
“Không phải Vương Nghi đi với Ngọc Thanh rồi hay sao, với lại ngươi đừng coi thường Băng Thần của chúng ta. Tiểu tử này sức chiến đấu không tệ, đã thế còn mưu mô hơn sư phụ của hắn ta rất nhiều, ngươi cứ việc yên tâm đi.”
Tề chưởng môn của Thủy Vũ Phái khẽ giọng nói:
“Ta muốn cho nó với Ngọc Thanh đi cùng nhau thì ba thứ hạng đầu chúng nó có thể nắm chắc hơn. Tuy Vương Nghi cũng là đệ tử của ta nhưng con gái của ta chỉ có mỗi Tề Phiến, lúc này ta thật sự lo lắng cho nó, nhỡ thất bại thì sẽ bị các đệ tử khác bỏ xa.”
Lần này bất cứ ai trong số mười cái chưởng môn và các phó chưởng môn đều có toan tính riêng của mình. Nếu không bị tình thế ép buộc thì ai chẳng muốn con cái của mình có thể kế thừa cơ nghiệp, Lâm Thiên Linh cũng không hề ngoại lệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.