“Đứng lại đi tiểu tử.”
“Đứng lại nếu không ngươi chết chắc.”
“Đứng lại ta cho ngươi được toàn thây.”
Băng Thần tức giận quay đầu lại quát to:
“Mấy vị đại ca, đổi lại là các ngươi thì các ngươi có đứng lại không?”
Thế nhưng có vẻ bọn họ không nghe vào tai mà vẫn lảm nhảm mấy câu vô nghĩa.
“Đứng lại đi tiểu tử.”
“Đứng lại nếu không ngươi chết chắc.”
“Đứng lại ta cho ngươi được toàn thây.”
Băng Thần chịu thua liền cắm đầu chạy hết tốc lực, trong miệng phun nước miếng:
“Các ngươi đuổi thì đuổi đừng làm phiền tới ta chạy có được không, làm sát thủ không chuyên nghiệp một chút nào. Mục đích của các ngươi là giết ta chứ không phải cổ vũ ta chạy nhanh hơn, nói thế các ngươi có hiểu không.”
100 dặm
90 dặm
……….
Băng Thần đếm ngược từng chút một, với tốc độ của Siêu Phàm thì khoảng cách này chỉ có thể tính bằng giây. Thế nhưng những người kia áp sát quá nhanh, đồng thời rất có thể một người có tử vi Siêu Thần đã phát hiện ra tình huống.
Một luồng khí tức cực kỳ khủng bố đang cực tốc áp sát hắn ta, trong không khí nguyên lực dần bị cô đọng lại chứng tỏ bên kia có chiến đấu. Có lẽ một trong hai tên sát thủ lập giao kèo với Băng Thần đã chặn người kia lại rồi.
Chặn lại chắc cũng chỉ tạm thời thôi, hắn cảm nhận rõ ràng là có một bên đã lộ rõ vẻ yếu thế hơn. Thực lực của hai cái Siêu Thần giao kèo với hắn cũng là những người yếu nhất trong đám, từ đây Băng Thần tin rằng có một Siêu Thần sẽ nhanh chóng truy đuổi tới.
Chạm đích
Tất cả sát thủ đều khựng lại một nhịp khi thấy Băng Thần từ trong người lấy ra một mảnh ngọc thạch. Loại hồn thạch dùng để báo nguy này bọn họ làm sát thủ còn lạ gì, lần này thì họ hoàn toàn hiểu được dù có hoàn thành nhiệm vụ thì mình cũng chết chắc.
Băng Thần khựng lại một giây dồn hết sức ném ngọc thạch về đằng trước, mảnh ngọc thạch lao vun vút ra tận trăm dặm rồi nổ tung.
“Bùm”
Tiếng vỡ của hồn thạch cầu cứu vang lên cũng là lúc Băng Thần hoàn toàn bị bao vây, xung quanh hắn đâu đâu cũng có người.
Hệ thống vang lên âm thanh lạnh lẽo
Người chơi Băng Thần nhận nhiệm vụ
Sống Sót
Đẳng cấp: Huyền thoại
Miêu tả: Trước khi có cứu viện tới trong vòng mười phút người chơi Băng Thần giữ được sinh mệnh. Chiêu thức sử dụng chỉ có thể nằm ở thức thứ sáu trở xuống, không cho phép sử dụng “Cực Cảnh” của bất cứ loại binh khí nào. Được phép sử dụng Sát Thần Kiếm.
Phạt: Nhiệm vụ chính tuyến thất bại
Thưởng: Cấp độ chức nghiệp nâng cấp thư + 5, cấp độ + 10, giải tỏa phong ấn vũ khí Sát Thần Kiếm.
Siêu Phàm Lục Trọng với trữ lượng nguyên khí không tính là nhiều, công pháp rác rưởi không đáng nói. Thể chất không quá cao, huyết mạch Vạn Diệp Băng Liên hoàn toàn không có tác dụng khác ngoài việc tung đại chiêu một lần duy nhất.
Đan dược tiêu hao gần hết, trận pháp không thể sử dụng bởi lơ là một giây là mất mạng ngay, đối phương rõ ràng không phải dạng sát thủ bình thường. Chỉ thi triển vũ kỹ thức thứ 6 trở xuống coi như hoàn toàn không thể sử dụng đại chiêu để xử lý.
Sáu thức đầu trừ khi Băng Thần sử dụng vũ kỹ của Vân Vũ Phái nếu không cũng sẽ bị tiêu hao rất nhanh. Trong tay hắn giữ chặt Sát Thần Kiếm là đảm bảo duy nhất khiến hắn có chút yên tâm, chỉ một chút thôi.
Hệ thống Thiên Đạo rất biết chơi khi phong ấn lại khí linh của Sát Thần Kiếm, như thế này phát huy được một nửa sức mạnh đã là may lắm rồi. Mười phút này coi bộ cực kỳ khó có thể vượt qua, mấy sát thủ không trễ một giây nào khi kiếm đã vung tới.
Keng
Trong đầu Băng Thần toàn bộ tri thức vận chuyển, trong cái chớp mắt này cứ ngỡ như đã qua vạn năm. Băng Thần trong tuyệt cảnh lại bỗng có cảm hứng sáng tạo, Tinh Không Chiến Kỹ công kích rất khủng khiếp nhưng phòng thủ cực yếu.
Ngay lúc này hắn phát hiện có thể phòng chiến đấu đôi khi cũng có nhưng tuyệt cảnh, ngươi có thể giết địch. Địch nhân không còn thì chiến đấu coi như chiến thắng nhưng nếu địch nhân quá đông hay quá vượt trội thì sao.
Hệ thống Thiên Đạo đưa ra một cái nhiệm vụ rất hay khi có thể ép Băng Thần tới tuyệt cảnh.
Lực đạo đối phương quá mạnh khiến cho Băng Thần bị đánh văng xuống mặt đất, xoay người trên không khiến Băng Thần dừng lại ở độ cao năm dặm. Đột nhiên hắn ta nhắm mắt lại, nguyên lực trên người dao động cực kỳ nhẹ nhàng.
Băng Thần muốn thử ngay thứ mà hắn vừa mơ hồ nghĩ ra.
“Đấu Chuyển Tinh Không”
Sát thủ công kích dồn tới, Băng Thần nhẹ nhàng lướt kiếm, một dòng nguyên lực rất nhỏ bám lấy công kích đổi hướng của nó. Loại chiến đấu này khiến cho mấy sát thủ ngay lập tức phải dè chừng, họ không liều mạng xông tới nữa.
Một sát thủ với tu vi Siêu Phàm Cửu Trọng quyết định dùng tuyệt chiêu của mình để kết liễu Băng Thần thật nhanh chóng. Nguyên khí hội tụ lên lưỡi kiếm với luồng khí thể khủng khiếp, chiêu này phải chuẩn bị rất lâu thế nhưng hắn không tin Băng Thần sẽ tấn công hắn.
“Hoàng Long Kiếm Thức”
Một con rồng vàng uốn lượn hướng thẳng đến Băng Thần, ngay sau đó mọi người có cảm giác như xung quanh Băng Thần là một vũ trụ thu nhỏ vậy. Lực hút qua những hướng khác nhau của các tinh cầu trong đó tác động lên nhau một cách hỗn loạn.
Rồng vàng như lọt vào trong mê trận di chuyển lung tung, những chiêu thức khác cũng di chuyển lung tung rồi thoát ra ngoài theo hướng khác nhau. Chỉ là khi thoát ra khỏi vũ trụ thu nhỏ thì tốc độ của chúng nhanh hơn không chỉ mười lần.
Bọn họ không thể nào né tránh dễ dàng nên không ít người chết.
Ầm
Rồng vang va phải hai chiêu thức khác nổ tung ngay bên cạnh Băng Thần, nguyên khí phong bạo quét qua khiến chính hắn cũng tả tơi. Cả người không chỗ nào còn nguyên vẹn, máu thấm vào trang phục khiến bạch y đỏ thẫm trong thật kinh dị.
Đám sát thủ như yêu thiêu thân không ngừng lao vào dù cho có chết liên tục đi chẳng nữa, âm thanh chiến đấu vang vọng khắp một vùng trời.
Trong lúc đó tại tòa thành gần đấy thành chủ đang bận tiếp khách thì thuộc hạ lao vào:
“Thưa đại nhân, có một hồn ngọc cầu cứu của để tử trong môn phái được kích hoạt trong phạm vi gần thành của chúng ta. Người này là đệ tử ngoại môn, trên theo tin tức từ ngọc thạch truyền về thì người này họ Băng.”
Thành chủ rất lâu rồi không gặp người cầu cứu, hắn cũng không tỏ ra có gì bối rối cả:
“Ngươi mời hai vị cung phụng đi cứu người, ta đi tiện đại nhân tới truyền tống trận trước đã.”
Vị đại nhân kia nhíu mày hỏi lại:
“Họ Băng ở ngoại môn cũng không được mấy người, các ngươi theo ta đi cứu người, rất có thể là đệ tử của Vương Phi trưởng lão.”
Nàng ta phóng đi thì thành chủ cũng ngay lập tức theo ở đằng sau, bên trong thành một lão giả thấy thế cũng ngay lập tức bay theo. Ở Vân Vũ Phái nhận được truyền tin của Tư Mã Yên Nhiên thì Lâm Thiên Linh cũng ngay lập tức xuất phát.
Gần mười phút trôi qua, Băng Thần phát hiện mình sắp không trụ nổi rồi, cả người hắn máu sắp chảy cạn rồi. Nếu đối thủ là Siêu Phàm thì hắn còn có thể miễn cưỡng duy trì, thế nhưng trước mặt hắn hiện tại là một cái Siêu Thần Thất Trọng cao thủ.
Hai người kia có vẻ đã không chịu đựng nổi rồi, Băng Thần thật sự không chút nào cam tâm. Chỉ còn 20 giây nữa thời gian mười phút sẽ kết thúc, cả thế giới lúc này giống như ngừng lại, một giây lâu như cả thế kỷ.
Tên sát thủ kia mỉm cười:
“Buông tay được chưa?”
Băng Thần duy trì Đấu Chuyển Tinh Không gằn từng chữ:
“Ngươi cứ nằm mơ đi, dù chỉ trụ được thêm một giây thì ta đây nhất định sẽ không buông tay.”
Đại chiêu được đối phương tung ra, chênh lệch tu vi khiến Băng Thần vốn đã thương tích nặng nề cảm thấy vô cùng bất lực.
“Uỳnh”
Đấu Chuyển Tinh Không tan vỡ hoàn hoàn, những sát thủ còn sống sót chớp lấy thời cơ lao tới tấn công.
“Keng…...sọt…...sọt”
Hai thanh thương đâm xuyên thân thể của Băng Thần, một trước một sau cố định lấy thân thể của hắn trên không trung. Tên sát thủ Siêu Thần Thần Thất Trọng chậm rãi trong tay kiếm vung lên vẻ mặt cười điên dại.
“Yên tâm đi thiếu niên, chúng ta sẽ nhanh chóng gặp trong trên đường đi xuống hoàng tuyền thôi.”
Băng khóe miệng máu không ngừng trào ra:
“Khốn nạn”
Nhát kiếm vung xuống với âm thanh lạnh lẽo, tiếng cười điên dại hòa vào nhau:
“Chết đi...ha ha ha.”