Thú Tu Thành Thần

Chương 1157: Thiên Đạo Đại Chiến - Lục Vũ Linh bị liên lụy




Thượng Thần Chi Giới Thần Nữ Đảo
Tổ Hồn Thạch Quang Mang bộc phát ánh hào quang màu xanh lục, điều này chứng tỏ Đảo chủ của Thần Nữ Đảo đã lãnh ngộ được Thức Thứ Chín Họa Mỹ Nhân. Sự kiện này ngay lập tức gây chấn động toàn bộ Thượng Thần Chi Giới.
Trưởng môn của Thập phái lập tức tề tụ, thế nhưng người họ muốn thấy là Băng Thiên Hậu lại không có mặt. Chỉ có đại trưởng lão Từ Thượng Thư xuất hiện, nàng giữ nụ cười trên môi không vì những người kia mạnh mẽ hơn nàng mà sợ hãi.
Nàng khẽ giọng cười nói nguyên lực chất chứa trong âm thanh khuếch tán:
“Không biết các vị trưởng môn tìm tới Thần Nữ Đảo có chuyện gì?”
Hạ Thiên Tứ mỉm cười tỏ ra nho nhã:
“Đảo chủ đã lĩnh ngộ được chiêu thức trấn phái Họa Mỹ Nhân nên bọn ta tới chúc mừng thôi. Không biết có thể trực tiếp gặp mặt để chúc mừng không?”
Nàng mỉm cười nói:
“Thế thì thật xin lỗi, trưởng môn hiện tại đang bế quan cùng Thái Thượng trưởng lão ở trong bí cảnh của Thần Nữ Đảo. Các vị nếu muốn chúc mừng thì Thần Nữ Đảo sẽ chủ động mở tiệc, khi đó chỉ mong các vị không chê hàn xá chật hẹp nên không tới.”
Cuồng Gia Hầu hiếm khi nhẹ giọng:
“Nếu đã là như thế thì chúng ta xin cao từ trước, hi vọng nhận được thư mời của quý phái sớm nhất có thể. Chuyện này là tin vui lớn nhất trong bao năm nay, làm một lễ chúc mừng thật long trọng có thể khiến tăng sĩ khí của mọi người lên rất nhiều.”
Từ Thượng Thư híp mắt cười:
“Cái này là tất nhiên rồi, các vị không cần phải lo lắng.”
Nàng vừa dứt lời thì Tổ Hồn Thạch lại phát ra quang mang bảy sắc chói lóa, lập tức cả Từ Thượng Thư hô hấp cũng trở nên mất bĩnh tĩnh một chút. Tổ Hồn Thạch từ trăm ngàn vạn năm trước đã nằm đó nhưng chỉ một lần duy nhất phát ra quang mang bảy màu.
Đảo chủ đời thứ ba sáng tạo ra Họa Mỹ Nhân để lại tổ huấn, ai lãnh ngộ được Thức Thứ Chín Họa Mỹ Nhân sẽ là Đảo chủ đời kế tiếp. Điều này có nghĩa Thần Nữ Như Hoa Cửu Kiếm Thức chính thức đổi tên thành Thần Nữ Như Hoa Thập Kiếm Thức.
Cuồng Gia Hầu liếc qua phía Hạ Thiên Tứ như muốn hỏi thăm, ánh mắt hơi nhíu lại Hạ Thiên Tứ lắc đầu sau đó khẽ giọng nói:
“Không nghĩ tới vừa đột phá kiếm đạo thì Đảo chủ lại lấy được linh cảm sáng tạo ra Thập Kiếm Thức. Tại hạ rất mong đợi một ngày được chứng kiến kiếm thức này, mong tiền bối chuyển lời giúp ta.”
Từ Thượng Thư trải qua nhiều sóng gió liền rất nhanh hồi đáp:
“Tất nhiên rồi, ngay bây giờ ta sẽ sắp xếp, chỉ không biết khi nào Đảo chủ và Thái Thượng trưởng lão mới xuất quan nữa.”
Nói đến thế rồi nếu còn nhì nhèo thì không tốt, mọi người tản đi hết, Nhậm Kiến Thành dừng lại hỏi Hạ Thiên Tứ:
“Rõ ràng có chuyện gì đó không ổn, chẳng lẽ ngươi không biết tường tận hay sao?”
Hạ Thiên Tứ thở dài nói:
“Ngươi muốn thì tự đi điều tra, Thanh Thủy Phái đang bất ổn, chuyện nhà ta còn lo không xong lấy đâu ra sức lo lắng chuyện khác.”
Cuồng Gia Hầu vẻ mặt tức giận nói:
“Ngươi thực lực mạnh như thế, trực tiếp đàn áp bọn họ là được, dù lý hay tình thì ngươi cũng là ngươi đúng.”
Hạ Thiên Tứ thở dài khẽ giọng nói:
“Nói gì thì nói thì bọn họ cũng là người nhà của nàng, cơ nghiệp này vốn là của Thanh gia ta trả lại cho họ thì có làm sao. Tiểu Y đã kiếm được người để trao thân gửi phận rồi nên ta cũng không còn gì để lo lắng nữa, chức trưởng môn đối với ta không quan trọng.”
Vốn là bằng hữu từ thủa xưa, không như mấy nữ nhân suốt ngày đấu đá thì họ lại thành tri kỷ. Thấy cuồng ngạo thiên tài một thời Hạ Thiên Tứ có chút sơ xác bỗng nhiên hai người đều thở dài, liệu có một ngày họ cũng giống như hắn hay không.
Cảm khái một chút hai người lại bình thường, vấn đề đáng để họ chú tâm hơn chính là Thần Nữ Đảo.Thần Nữ Đảo, Tinh Thần Cung, Vô Ảnh Điện rất bá đạo thế nên khi một trong ba cái môn phái này giữ quyền chủ động thì không vui chút nào.
Tinh Thần Cung còn đỡ đỡ một chút, vài đời trở lại đây đều khá kín tiếng, dù sao thiên tài của bọn họ cũng không thấy. Thần Nữ Đảo có Thái Thượng Tô Anh, Vô Ảnh Điện có Thái Tiếu Hỷ Hỷ, hai người tính tình lẫn thực lực quá mức bá đạo.
Đáng sợ nhất hai người này có thể vì hoàn thành mục đích không từ thủ đoạn nào. Hai cái trưởng môn của họ đỡ hơn nhưng rất nghe lời hai vị Thái Thượng. Nếu không nhanh nghĩ ra biện pháp thì sẽ chẳng ai yên với các nàng được.
Nhậm Kiến Thành khẽ giọng nói:
“Gia Hầu, sao ta có cảm giác chuyện này do tiểu tử kia mà ra, thiên phú của Thiên Hậu chúng ta rõ ràng hơn ai hết. Ta đây không tin nàng ta có thể trong thời gian ngắn như thế sáng tạo tạo chiêu thức mới, Thức Thứ Chín Họa Mỹ Nhân đã là chuyện khó rồi.”
Cuồng Gia Hầu nghe tới chuyện này thì khó chịu ra mặt:
“Tiểu Linh chống lệnh của ta, đến bây giờ nàng vẫn chưa một lần gặp mặt tiểu tử kia. Bây giờ chuyện gì ta cũng giống như mắt điếc tai ngơ.Kiến Thành ngươi có biết chuyện gì không, cho ta biết coi như ta nợ ngươi một lần.”
Hai người tuy đều là bằng hữu nhưng hiện tại đã khác xưa rất nhiều, mỗi người đứng đầu một phái nên cần vì bản môn suy nghĩ.
Nhậm Kiến Thành khẽ giọng nói:
“Cũng được, đầu tiên hình như tiểu tử kia cưa đổ Tần Huyền Trân đại đệ tử của Thiên Hậu thế nên con gái ngươi có vẻ không vui chút nào. Thứ hai tiểu tử kia đi tới một hành tinh trực thuộc quyền kiểm soát của Thần Nữ Đảo trước kia.
Mục đích thì nghe nói nói tìm kiếm người có Không Gian Hệ Nguyên Khí, cụ thể hình như hắn ta đã xác nhận được đối tượng. Bây giờ đang trong quá trình chinh phục mục tiêu, có lẽ cũng là người của Thần Nữ Đảo không chừng.”
Cuồng Gia Hầu khẽ giọng:
“Ngươi không cảm thấy lo lắng gì sao?”
Nhậm Kiến Thành mỉm cười:
“Con gái của ta sớm muộn cũng vào tay hắn, khi đó hắn là trưởng môn của Thiên Kiếm Sơn, ta có gì phải lo lắng cơ chứ. Riêng ngươi thì không chỉ có vài đứa con, đứa con gái duy nhật lại còn……..ha ha ha.”
Mang theo tiếng cười trêu chọc rời đi ngay lập tức, hắn ta phải đi nhanh nếu không nóng tính như Cuồng Gia Hầu sẽ đòi đánh nhau với hắn.
Cuồng Gia Hầu thở phì phò, quả thật Nhậm Kiến Thành nói không hề sai, đứa con gái duy nhất của hắn là người kế thừa duy nhất. Băng Thần chỉ cần đụng vào nàng liền trở thành người của Thiên Kiếm Sơn.
Dù cho lần này Thức Thứ Mười trong kiếm pháp của Thần Nữ Đảo sáng tạo ra thực sự có nhờ tiểu tử kia thì về sau Thiên Kiếm Sơn cũng sẽ được như thế. Thanh Thủy Phái ít nhất cũng có thể nhờ cậy vào cái con rể này, còn hắn thì sao.
Nghĩ đến hắn liền muốn lập tức liên lạc và giáo huấn đứa con ngỗ nghịch kia một trận. Nam nhân không thích lại cứ đi thích nữ nhân.Như thế không nói, quan trọng là nàng ta vì một nữ nhân đi đắc tội tiểu tử kia mới khổ.
Hắn ta không tin Tần Huyền Trân không báo lại chuyện này cho sư phụ hay Thái Thượng trưởng lão. Nói chúng sẽ có một con đường nào đó để tới tai của Tô Anh, khi đó với tính cách của Tô Anh chắc chắn sẽ bầy kế ly gián.
Càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, hắn ta một đường đi thẳng về Cuồng Đồ Môn đại viện, vào trong thư phòng liền đóng sầm cửa lại. Người ở bên ngoài đều tỏ ra sợ hãi, bọn họ cũng nhận ra dị tượng của Thần Nữ Đảo, môn chủ tức giận phải tránh xa.
Cuồng Gia Hầu đứng trước một tấm gương khẽ bấm pháp ấn, hình ảnh của Lục Vũ Linh hiện lên trong gương một cách chậm rãi. Dường như biết cha nàng đến kiểm tra nên Lục Vũ Linh cũng khá nghiêm túc.
Giả bộ bình tĩnh Cuồng Gia Hầu khẽ giọng hỏi:
“Nhiệm vụ ta giao cho con lần trước sao rồi?”
Lục Vũ Linh hơi chột dạ nhưng vẫn mỉm cười đáp:
“Cha yên tâm, tất cả đều ở trong tính toán của ta, tiểu tử kia chỉ là vật trong túi thôi.”
Cuồng Gia Hầu thở dài một hơi, sự phẫn nộ của hắn không thể kiềm chế được nữa rồi.Sống với nhau bao nhiêu năm Lục Vũ Linh làm sao không biết thái độ của cha mình có nghĩa là gì, có điều nàng không dám hỏi chỉ có thể để cha nàng nói trước.
Cuồng Gia Hầu trầm giọng hỏi:
“Cho ta biết tình hình chi tiết của hắn, nói sai thì ngươi coi chừng.”
Lục Vũ Linh thấy giọng của cha nàng trầm xuống liền biết không ổn rồi, lúc này nàng hơi sợ lên ấp úng:
“Cái này……”
Cuồng Gia Hầu không nói nhiều:
“Ba ngày nữa ta không nhận được thông báo chi tiết thì ngươi về Cuồng Đồ Môn. Mẹ ngươi cầu xin nên ta mới đồng ý ngươi còn lâu mới xuống được Vạn Giới. Ngươi làm ta và nàng cực kỳ thất vọng, ngươi vẫn nên ở nhà thì hơn ra ngoài cũng vô dụng.”
Lục Vũ Linh nghe hắn nói cảm giác như dao cứa vào tim, đây là cơ hội khó khăn lắm nàng mới đoạt được.
Nàng vội vàng:
“Ta biết lỗi rồi cha, ngài cho ta thêm cơ hội, ba ngày quá ngắn.”
Cuồng Gia Hầu hít vào một hơi, tuy ăn nói nóng nảy nhưng hắn vẫn rất thương đứa con này.
Thở dài một hơi hắn ta khẽ giọng nói:
“Cho ngươi ba tháng, vừa phải tìm hiểu được thông tin về tên kia, không những thế còn phải lấy được thiện cảm của hắn.”
“Choang”
Chiếc gương vỡ tan, Lục Vũ Linh biết đây là giới hạn cuối cùng của cha nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.