Thú Tu Thành Thần

Chương 1026: Đánh với nàng




Trưởng lão Chiến Vũ Hồng Thiên đã cho phong tỏa khu vực này lại rồi, Băng Thần mạnh như thế không thể để lộ ra ngoài được. Chiến Vũ Lan Anh bỏ xuống trường kiếm tự phong ấn tu vi của mình sau đó khẽ giọng nói:
"Người khác đều thua hết rồi thôi thì để ta đi, nếu ta cũng không thắng được thì....."
Nói đến đây thì nàng dừng lại sau đó bước lên Nguyên khí vận chuyển tóc càng đỏ hơn giống như ngọn lửa lơ lửng trong không khí. Tu vi cũng từ Vũ Vương sơ kỳ kéo lên Vũ Vương hậu kỳ, nàng khẽ giọng hỏi:
"Không ảnh hưởng chứ?"
Băng Thần trong tay Thiên Diệp Băng Hoa ngưng tụ, hàn khí tụ lại bám lấy Chiến Vũ Lan Anh, nàng nheo mày lại rồi nói:
"Thứ đó không có tác dụng với ta."
Nghe nàng nói như thế Băng Thần mới lắc đầu nhỏ giọng:
"Ngươi nhầm rồi, tác dụng chỉ là rất nhỏ chứ không phải không có, nói chung kết thúc trận chiến này thì ngươi sẽ hiểu."
Không nhiều lời nàng vọt lên nhưng khi đến gần Băng Thần thì hơi ngừng lại chuyển sang thế phòng thủ.
Hồng Hỏa Quyền
Chiêu thức đã ngưng tụ hoàn toàn nàng mới hướng quyền tới chỗ Băng Thần, bước chân của nàng mạnh mẽ dẫm nát tầng băng ngưng kết phía dưới. Quyền đầu như lửa xuyên qua hết thảy nhưng ngay khi sắp chạm được Băng Thần rồi thì bỗng nhiên nàng cảm giác như quần áo trên người bị cứng lại thành đá vậy.
Phía trước nàng Băng Thần đã ngã người xuống dễ dàng né đi một quyền, chân thì thẳng vào đùi của nàng khiến cho nàng hoàn toàn mất đi cân bằng. Cả người bị kéo về đằng trước bằng lực của chính nàng, tay của hắn luồn qua hai tay chụp lấy cổ của nàng rồi quăng nàng xuống đất.
Trận chiến kết thúc và nàng thất bại chỉ trong một chiêu, Chiến Vũ Lan Anh hoàn toàn không có phản kháng mà cứ nằm yên dưới đất như thế. Vẻ mặt nàng dại ra, từ bé đã là chiến đấu thiên tài rồi nhưng bây giờ nàng mới biết thiên ngoại hữu thiên là như thế nào.
Quả thực nàng thua vì mấy mảnh băng tinh nhỏ nhoi, chúng đóng lại ngay khi nàng chuẩn bị tiếp cận Băng Thần, tuy chỉ trì hoãn tốc độ của nàng cực kỳ ít thế nhưng đã làm nàng mất đi tiên cơ. Băng Thần tiến hành né tránh thì nàng vẫn không kịp chuyển chiêu, đến khi hắn công kích lại thì nàng lại phản ứng chậm cũng do quần áo đã bị đông cứng lại.
Quả nhiên dù rất nhỏ nhưng trong chiến đấu dù chỉ một giây thôi cũng quyết định thế cục của cả trận chiến, Băng Thần chậm hơn nàng nhưng rõ ràng phán đoán tốt hơn. Hắn làm chậm nàng cho nàng gần bằng tốc độ của hắn, rồi chiến thắng bằng kinh nghiệm lẫn kỹ năng vượt trội.
Băng Thần khẽ cười nói:
"Ta chưa dùng huyết mạch, chưa thi triển vũ kỹ, chỉ bằng động tác tầm thường cũng dư sức thắng các người, tứ đại gia tộc cũng thế thôi."
Nghe Băng Thần châm chọc những người bị hắn đánh bại khi nãy mắt huyết hồng đứng dậy, Chiến Vũ Hồng Phong tức giận nói:
"Ngươi rất mạnh ta công nhân nhưng ngươi không được phép nói thế."
Băng Thần cả người huyễn hóa, mười cái đuôi phất phơ trong gió khẽ rung động, đôi mắt hóa thành màu xanh lam. Trên người sát khí tỏa ra chấn thương khung, hắn ta cười gằn nói:
"Các người muốn chứng tỏ mình thì phải đánh thắng ta, tất nhiên nếu muốn cởi bỏ phong ấn để đánh thì ta chịu, còn nếu cứ như vầy thì cả đám các ngươi lên hết đây."
Chiến Vũ Hồng Phong tức giận hét:
"Các ngươi không nghe thấy gì sao, lên hết cho ta. "
Băng Thần không nói nhiều, thân thể hoàn toàn biến mất sau đó như gió lướt đi tấn công từng người, lần này không chỉ huy động huyết mạch mà còn sử dụng vũ kỹ. Đám người kia nếu không phải Vũ Thánh, Vũ Thần thân thể thì chắc chắn chỉ lãnh một quyền sẽ gục ngay lập tức.
Thế nhưng hắn ta chỉ có thể đánh văng bọn họ, chỉ trong một cái chớp mắt hắn đã hạ gục gần hết, tuy tốc độ đó trong mắt những Vũ Thánh, Vũ Thần thì không nhanh. Có điều khi tu vi hạ xuống Vũ Vương thì phản ứng bị giảm đi quá nhiều, Băng Thần nhìn tưởng nhanh nhưng không phải, thực ra tất cả chỉ quá hư ảo khiến họ không thể phản kháng thôi.
Chiến Vũ Lan Anh hô to:
"Đại trưởng lão nhanh chóng huy động người phong tỏa khu vực này lại."
Nàng sau đó nhìn Băng Thần rồi hỏi:
"Công pháp, cách kích hoạt huyết mạch đều cho ta, giá cả tùy ngươi ra."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta sợ giá cao mình người không làm chủ được, tốt nhất ngươi lên hỏi thăm ý kiến của người khác."
Chiến Vũ Lan Anh nheo mày nhưng rất nhanh trở nên kiên định:
"Ta đã nói thì không nuốt lời, nếu cần thiết ta có thể dùng danh dự của dòng tộc ra để thề."
Băng Thần nghĩ một chút rồi nói:
"Cũng được thôi, có điều ngươi phải chuẩn bị tinh thần trước đi, tiền nào của lấy."
Nói xong hắn lấy ra hơn ba mươi cái ngọc giản sao chép Chiến Thần Quyết, lại lấy ra thêm một tờ giấy chép lên đó một loạt tên của các loại dược vật rồi nói:
"Công pháp trong Ngọc giản, còn đây là dược vật dùng để nấu nước ngâm, cứ theo phương thuốc này ngâm trong vòng bảy ngày sẽ giải khai được một thành, một tháng được hai thành. Cuối cùng sau ba năm sẽ giải khai xong mười thành, còn việc khôi phục lại Chiến Thần Huyết mạch hay không thì còn tùy cố gắng của các ngươi."
Sau đó hắn ta nhìn về phía tiểu Yến rồi nói:
"Ta cần nàng và tài nguyên tu luyện."
Chiến Vũ Lan Anh biến sắc gằn giọng:
"Ngươi cần nàng làm gì?"
Băng Thần cười tươi nói:
"Ta muốn lấy nàng ta làm vợ không được sao? Mà hình như ta hơi lỗ thì phải, nàng ta là thiếp thân nha hoàn của phu nhân sớm muộn gì cũng là của cô gia."
Tất cả mọi người tuy chưa hiểu gì nhưng lại càng không hiểu hơn khi Băng Thần muốn đòi hỏi tiểu Yến, người này không tầm thường nhưng không có nghĩa suy nghĩ cũng nên bất thường như thế. Chiến Vũ Lan Anh muốn ném đi đồ vừa nhận lại thì tiểu Yến đứng ra ngăn cản, nàng thở dài nói:
"Yêu cầu không quá đáng, tiểu nữ thay tiểu thư tiếp nhận nhưng muốn đạt được ta thì phải được cha ta thông qua. Lý do thì bởi vì tuy ta tới Chiến Vũ gia tộc làm nha hoàn cho tiểu thư nhưng ta còn thân phận là con gái Hạ gia."
Băng Thần nheo mày lại sau đó khẽ nói:"
"Ngươi đồng ý thì tốt rồi, bây giờ ta không rảnh để đánh với các ngươi nữa, gọi Hắc Dạ ra đấu với các ngươi. Chừng nào có ai thắng được nàng thì có quyền đấu với ta một lần nữa, bây giờ ta có việc bận phải vào trong Thiên Đạo."
Nói dứt lời hắn ta liền biến mất, Chiến Vũ Lan Anh liền quay sang hỏi tiểu Yến:
"Sao ngươi lại có thể đồng ý?"
Hạ Tiểu Yến khẽ giọng nói:
"Không sao đâu, cha ta không phải dễ thuyết phục, huống chi hắn ta thực sự không tệ."
Chiến Vũ Lan Anh khẽ giọng nói:
"Ta hoài nghi hắn ta nhìn ra được ngươi đang che giấu diện mạo của mình."
Hạ Tiểu Yến khẽ giọng nói:
"Dù là thế chúng ta cũng phải chịu, tiểu thư không trực tiếp biết hết được tất cả nhưng ta còn thăm dò được từ thiên mệnh. Kẻ này không phải thần linh bình thường, hắn ta là thần linh của các thần linh, tiểu thư nói xem chúng ta phải làm sao."
Chiến Vũ Lan Anh lúc này nét mặt trở nên căng thẳng nói:
"Ngươi lại dùng năng lực của mình đi thăm do đại bí mật như thế, lần này thọ nguyên tiêu hao bao nhiêu?"
Hạ Tiểu Yến khẽ giọng nói:
"Chín thành, chỉ thăm dò được chút da long thôi đã gần lấy đi cái mạng của ta rồi, nếu ta không nhanh chóng đột phá Vũ Thần thì sau hai trăm năm ta sẽ thành nắm cát. "
Không khí giữa hai người lúc này trở nên nặng nề vô cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.