Thú Tu Thành Thần

Chương 1016: Đóng thuế




Một lão giả khác thở dài rồi nói:
"Có vẻ không phải nhưng chúng ta vẫn làm theo luật như bình thường thôi, không nghĩ tới sẽ có ngày mấy cái tu vi cùi bắp người lại lọt vào được Đế Vương Tinh. "
Hắn ta ném cho Băng Thần một quyển sách dày cộm sau đó nghiêm trang nói:
"Nhớ cuối tháng nộp thuế đầy đủ hiện tại lấy ra 10 vạn nguyên thạch trung phẩm đóng thuế tháng này nhanh lên không bọn ta đành phải xử lý theo đúng quy trình."
Băng Thần đang muốn ý kiến thì bị Đông Phương Hữu Tình ngăn lại, nàng ta lấy ra giới chỉ của mình rồi nói:
"Trong này có 30 vạn nguyên thạch trung phẩm, các vị giám sát giúp ta tính cho cả ba người chúng ta."
Một trong ba người tiếp lấy giới chỉ xem xét một hồi sau đó thẳng thắn nói:
"Trong đây còn mấy đồ vật giá trị không nhỏ một chút nào, tình sơ sơ cũng tới 90 vạn nguyên thạch trung phẩm. Ngươi muốn ta lấy ra những thứ đó trả lại hay quy đổi ra nguyên thạch đăng ký luôn ba người ba tháng."
Đông Phương Hữu Tình suy nghĩ trong chốc lát rồi quyết tâm:
"Ngài giúp ta đổi hết thành nguyên thách để cho ba người chúng ta đóng ba tháng thuế."
Người kia nghe thế thì lấy giới chỉ cất đi sau đó lấy ra giấy bút hỏi:
"Ba người các ngươi báo danh tính của mình đi."
Băng Thần báo ra tên của mình và Hắc Dạ, Đông Phương Hữu Tình cũng báo xong danh tính của mình thì người cầm đầu nhìn thẳng Băng Thần rồi nói:
"Hơn nghìn năm mới có người không theo con đường chính quy đi tới Đế Vương Tinh, trong ba người tiểu tử ngươi rất bất phàm, đừng làm cho ta thất vọng."
Dứt lời thì hắn cũng hai người đồng hành đều biến mất, không gian giãn ra khiến cho Băng Thần và hai cô gái có thể cử động được. Lúc này Băng Thần nhìn qua Đông Phương Hữu Tình thì không khỏi bối rối vì nàng chỉ mặc mỗi một bộ bikini.
Chính hắn thì mắc luôn bộ thường phục mặc lúc chuẩn bị vào trong Thiên Đạo, Hắc Dạ thì vẫn cái bộ đồ như lần cuối hắn thấy nàng lúc còn ở Tân Sinh thế giới. Đông Phương Hữu Tình thì xấu hổ gần chết bởi nàng trước khi đi vào Thiên Đạo thì đang tắm biển.
Băng Thần cởi áo ngoài của mình để nàng khoác lên rổi hỏi:
"Đông Phương tiểu thư ngươi có biết nơi chúng ta đang tới là chỗ nào không?"
Đông Phương Hữu Tình cười nói:
" Ta biết lý do chúng ta tới được đây là do công tử nhưng có vẻ là ngoài ý muốn của ngươi, có điều ta có thể khẳng định đây là chuyện tốt. Đế Vương Tinh là nơi có điều kiện tu luyện tốt nhất chúng ta có thể biết tới, chỉ có điều quy định nới đây hơi ngặt nghèo, chi tiết nằm trong quyển sách kia. "
Băng Thần khẽ giọng:
"Nếu tiểu thư biết về nơi này thì chúng ta tìm nơi trú ngụ trước rồi nói chuyện sau, trong người ta mang không nhiều nguyên thạch như tiểu thư nhưng bốn năm vạn thì vẫn có, hi vọng có ích."
Đông Phương Hữu Tình nhỏ giọng nói:
"Đế Vương Tinh giống như một truyền thuyết vậy, những gì ta biết cũng chỉ là nghe đồn từ thời lão tổ nhà ta còn ở bên trong. Ngài ấy từ Đế Vương Tinh phi thăng thành công thì con cháu chúng ta chẳng còn nhiều tin tức từ nơi này nữa.
Có điều mức thuế không thay đổi thì ta hi vọng vật giá cũng không thay đổi nhiều, bốn năm vạn nguyên thạch có thể cho ba người chúng ta thuê được một căn phòng trong một hai tháng."
Băng Thần cùng hai cô nàng đi dọc đường phố trong thành, cuộc sống của người dân bên trong hành tinh này cũng rất bình thường. Thậm chí hắn ta còn thấy bình thường hơn cả Thiên Vương Tinh, chỉ có điều hắn ta không thể nhìn thấu tu vi của bất cứ ai cả.
Đông Phương Hữu Tình ngược lại có vẻ rất bình tĩnh, nàng nhanh chóng thuê được một căn phòng bình dân nhưng đủ để ba người ở. Ngồi trong căn phòng trống không lúc này Băng Thần mới có cảm giác an toàn liền hỏi:
"Bây giờ chúng ta có thể nói chuyện rồi."
Đông Phương Hữu Tình ngồi xuống sàn nhà sáng bóng khẽ nhếch môi cười nói:
"Trong vũ trụ này có một nơi gọi là Đế Vương Tinh, thế giới mà các Thượng Nhân đã phối hợp với nhân loại để tạo ra. Nguyên khí dày đặc gấp cả trăm lần nhưng nơi có nguyên khí tốt nhất mà chúng ta biết, thế nhưng tu vi ít nhất phải Vũ Thánh thì mới có thể đi vào trong Đế Vương Tinh sinh sống.
Đã thế khi đi vào không được mang quá tiền thuế sáu tháng, bất kể trước kia có vinh quang, địa vị siêu nhiên thế nào đi chăng nữa tới đây cũng trở thành một người bình thường chịu sự quản lý nghiêm ngặt của hoàng gia và bốn cái đại gia tộc."
Băng Thần nheo mày lại hỏi:
"Hoàng gia tồn tại ta có thể hiểu nhưng bốn cái gia tộc kia làm sao lại được Thượng Nhân tán thành?"
Đông Phương Hữu Tình chép miệng:
"Cái này thì dù cho lão tổ của ta có được tu vi Vũ Thần thì đến tận khi hắn ta vẫn lạc vẫn không rõ, có điều bốn cái gia tộc này vẫn đang tranh đấu liên tục với nhau. Nếu đám người bình thường như chúng ta vướng vào thì sẽ chỉ có một kết cục là chết. "
Băng Thần nhìn hai cô nàng sau đó cười khổ:
"Với nhan sắc của hai người các ngươi ta lo lắng sớm muộn cũng sẽ gặp họa. "
Đông Phương Hữu Tình cười nói:
"Chúng ta tới được Đế Vương Tinh thì đã là một chuyện tốt rồi, đợi vài hôm nữa chúng ta ra ngoài tìm việc làm rồi cứ từ từ tu luyện ở đây thôi. Khi nào đạt được Vũ Thánh Đỉnh Phong thì có thể ra vào được thế giới này một cách thoải mái."
Hắc Dạ nhìn qua phía Băng Thần xem có cách gì không, có điều khi nghe có dính dáng tới Thượng Nhân thì Băng Thần thật sự tạm thời chưa có cách giải quyết. Hắn chép miệng nói:
"Thôi đành như thế trước đã, cho ta thời gian suy nghĩ xem có cách gì để giải quyết hay không."
Đông Phương Hữu Tình cười nói:
"Chúng ta bây giờ phải lạc quan lên, với mức độ cô đặc và tinh khiết của nguyên khí nơi đây thì thăng tiến lên Vũ Thánh sẽ không mất qua ngàn năm đâu. "
Băng Thần sao lại không biết cơ chứ, có điều hắn ta còn rất nhiều vấn đề cần giải quyết chứ không đơn giản chỉ là thăng tiến tu vi. Nếu hắn ta cứ ở đây thì lỡ Thiên Vương tinh có vấn đề gì xảy ra thì sao hắn ta có thể nhúng tay vào được.
Bỗng nhiên hắn ta nhớ tới Hạ Y thì ánh mắt sáng lên, nàng cũng là Thượng Nhân không biết mình nhờ nàng thì có được hay không. Có điều suy đi tính lại thì hắn ta vẫn cảm giác với tình trạng hiện tại của Hạ Y thì hơi khó, dù sao nàng cũng đi xuống phàm giới rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.