Thư Sinh Họ Hàn

Chương 26: Lĩnh Hội Bàn Lôi Ảnh




“Mạc Á Tư ngươi không được chối, lúc đó không phải ta cứu ngươi ngươi còn không đã chết..”. Mộng Nguyệt thấy bộ dáng ghét bỏ Hàn Đức không khỏi tức giận nói dù sao nàng vẫn là thiếu nữ da mặt mỏng đây.
“được rồi, thật không ngờ Mạc Á Tư ta lại được tiểu thư như ngươi để ý thật là quá vinh hạnh..a”. Hàn Đức bất tắc dĩ bộ dáng trả lời, Mạc Hà ăn tươi nuốt sống bộ dáng để cho Hàn Đức co đầu rụt cổ cười khổ.
“nào đại gia cạn ly đều là người quen biết vậy quá tốt rồi còn gì..”. Nguyễn Bá Nham không khỏi cười gật đầu, ánh mắt thân thiện như người trong gia đình của mình hào sảng cười lớn tay cầm chén rượu giơ lên cười lớn nói.
“cạn..”. Đại gia cười khổ đồng thanh lại nhất uống bát rượu lớn lại ôn lại cuộc vui, ca vũ kỹ không thể thiếu được nên những gia tộc thiếu niên không ngừng trầm trồ chỉ tay này nọ, hai tròng mắt đều mở căng hết cỡ duy chỉ là Hàn Đức lại như thế bình thản tư thế vẫn không ngừng quy nạp thức ăn trên bàn, từng chiếc đĩa lại xếp lại đều cao quá 15 tuổi hài tử, từ lúc tu luyện Huyền Thiên Thanh Giả quyết lượng ăn của hắn mau chóng tăng cao,đều nhanh muốn vượt quá người trưởng thành tám người lại lượng cơm.
Thức ăn đều có thể đem lại thể năng bù đã mất năng lượng, Hàn Đức lại chăm chú chính mình công việc thi thoảng lại liếc mắt chú ý xung quanh động tĩnh xem có ai giống như Vũ Tiêu muốn chết cử động, đợi đến khi tiệc tàn….
“đệ đệ ngươi đều đẹp trai khiến ta phải ghen tỵ đây..”. Trong phòng Mạc Hà thấy Hàn Đức thay quần áo xong đi ra không khỏi mỉm cười dịu dàng nói, Hàn Đức nghe xong hơi gượng lại cười hắn nơi khuôn mặt vết đao kia vẫn in sâu hơi đau nhức khiến diện mạo hắn hoàn toàn bị hủy nhưng lại thêm phần nam tính hấp dẫn nữ nhân hơn, thay đi bộ quần áo Hàn Đức khoác lên bạch y trường sam hẵn khẽ ngồi xuống tay lại cầm tách trà rót cho Mạc Hà cười hỏi.
“tỷ tỷ, ngươi nghĩ ta là ai ta nhưng là đệ đệ của Lôi Cung Học Viện Nội Viện đệ nhất mỹ nữ Trưởng Lão Mạc Hà đây…”.
“bớt nịnh..”. Mạc Hà đôi mắt to tròn khẽ động nàng hơi mắng Hàn Đức, nhưng lại nghiêm túc quay lại hỏi.
“đệ đệ sao ngươi không nói, ai làm ngươi thành ra thế này đây tỷ tỷ sẽ đòi lại công đạo cho ngươi..”. Mạc Hà đưa tay sờ vết sẹo ngay mắt trái Hàn Đức có chút không lỡ nói, dù sao tên tiểu tử này cũng khiến nàng vui vẻ nhiều đây, nàng từ bé chỉ lớn lên một mình, từ khi có Hàn Đức nàng cảm giác cần phải ra dáng tỷ tỷ đây/
“tỷ tỷ đa tạ hảo ý của ngươi, ta muốn tự mình đem lỗi nhục này đòi lại dù sao không thể đem mặt ngươi ném đi được chứ phải không tỷ..?”.Hàn Đức tay lại hạ ấm trà xuống quay lại giọng trầm xuống kiên định đáp, âm thanh tuy không lớn nhưng đủ cho Mạc Hà cảm nhận được một cỗ ngạo mạn cùng vô tận tự tin từ người Hàn Đức toát ra khiến nàng tin tưởng.
“được rồi, ta tin ngươi sẽ làm được..”. Mạc Hà cười duyên gật đầu đáp ứng Hàn Đức, nhưng lại bù thêm một câu.
“bắt đầu từ mai ta lại làm đạo sư cho đệ…”.
Hàn Đức nghe xong một trận hàn khí lại sốc lên hắn lựa chọn uống ngụm trà quay đi mặt hắn đặc sắc hơn rất nhiều.
Sáng hôm sau.
“rầm…”. Hàn Đức lại ngã xuống đất nhìn đứng nguyên đấy không di chuyển nửa bước Mạc Hà cười khổ, hắn bị cảnh giới áp chế quá nhiều thành như thế mảng lớn là nguyên nhân hắn bị ăn tỏi toàn tập, tuy Mạc Hà áp chế lại tu vi nhưng là Lôi Cung Nội Viện Trưởng Lão có mấy ai bình thường kể cả Mạc Hà cũng thế…
“tỷ lại tiếp ta chiêu..”.
Hàn Đức lại đứng dậy khẽ nhếch mép, Bàn Long Ảnh mạnh mẽ di chuyển tiến lại từng bước một thoáng cái như chậm chạp bước chân nhưng thực tế tàn khốc, từng bước một lại như thiên địa sơ thế thành hình lại lấy hắn năm bước đầu tiên những lời kêu oán khóc than trong Minh Hà kêu thành mảng lớn, lại năm bước tiếp theo lại như chiến trận mãnh tướng thiên quân vạn mã vẫn lấy thủ cấp địch như thường, đủ loại tư vị nhanh chóng chuyền lại Mạc Hà não hải, thông thường như nhỏ yếu Vũ Tiêu khinh thường kẻ địch nên rất dễ thoáng lỏng tinh thần lại khống chế họ ngay, như tồn tại trong mỗi con người ác niệm sẽ tùy theo mà bạo phát.
“cheng..cheng..cheng..”. Ba chiêu kiếm liên tiếp bị đánh vào các vị trí yếu điểm của Mạc Hà từng lại vòng cung xinh đẹp một chiêu, Mạc Hà lại bất ngờ ăn thiệt thòi từ sức mạnh của Hàn Đức lại như thế mạnh mẽ, từng đao bổ ra đôi khi mang theo khí thế thiên địa bất lưỡng lập, ngàn cân trọng lượng Phá Long Quân huy động lại như cầm lấy chiếc bút lông bắt đầu sáng tác riêng của mình câu chuyện.
“cạch,,cheng cheng..”. Mạc Hà khẽ mượng lực quán xuyến bật lại lập tức trong tay trường kiếm nhanh chóng hiện ra tinh diệu như thế đâm ra, Hàn Đức con ngươi không khỏi rút lại dù sao đây cũng là Thiên Lôi Cảnh cường giả sao, hắn cảm giác đánh vào như thế mềm mại tấm lụa sức mạnh của hắn giảm đi rất nhiều, lại một đao lần này hắn không lại muốn mạnh mẽ sức mạnh tá lực phá xảo, hắn muốn chân chính nắm giữ được Bàn Lôi Ảnh mùi vị, hắn dần dần ngộ ra tốc độ có nhanh hay không thì cũng là một tia chớp, Lôi Điện vốn không trong tưởng tượng như thế cuồng bạo, nó cũng có ưu điểm bộ mặt Lôi Điện lại có thể siêu việt tốc độ và mạnh mẽ tấn công lẫn phòng thủ quả thật là tuyệt vời không kém ưu thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.