Văn di nương lúng ta lúng túng không nói gì, Tần di nương thấy vậy
đành phải tiến lên cười nói:” Chúng ta đến xem Đại tiểu thư bên này có
cái gì cần chúng ta hỗ trợ không?”
Thập Nhất Nương thấy trong lòng hiểu được, biết là Văn di nương muốn
gặp nữ nhi······· nhưng tôn ti có chừng mực, mình cổ vũ Trinh tỷ nhi
cùng Văn di nương ở chung giống như mẹ con, nếu bị người thấy, chỉ biết
cười Trinh tỷ nhi không có quy củ. Chuyện này, nàng không có khả năng
giúp. Nhưng mẹ con là thiên tính, Văn di nương nếu nhớ thương đến thăm
Trinh tỷ nhi, nàng vẫn rất hoan nghênh.
” Hai vị di nương nếu đến đây, liền giúp đỡ nhìn xem này trong phòng
còn thiếu chút gì không?” Thập Nhất Nương cười khanh khách nói, ánh mắt
lại hướng Trinh tỷ nhi. Thấy nàng nhìn Văn di nương, thần sắc có chút mờ mịt.
Tách ra nhiều năm như vậy, chợt gặp lại, nghĩ đến Trinh tỷ nhi cũng không biết cùng Văn di nương ở chung như thế nào đi!
Thập Nhất Nương cười mời hai người đi thăm phòng ở, Trinh tỷ nhi không dám chậm trễ, đi theo phía sau Thập Nhất Nương.
Văn di nương có vẻ có chút không yên lòng, Tần di nương thì thỉnh
thoảng tấm tắc khen ngợi vài câu. Trinh tỷ nhi cúi đầu, thỉnh thoảng
liếc mắt nhìn Văn di nương một cái.
Đi hết một vòng, mọi người một lần nữa ngồi xuống, Thập Nhất Nương
cho người ta mang ghế con để hai vị di nương ngồi: “······ thời gian gấp gáp, tạm thời ở như vậy.” Mùa xuân sang năm sẽ sửa chữa sân, đợi Ngũ
phu nhân chuyển ra khỏi hậu hoa viên lại đến hậu hoa viên một mình tuyển một sân cho Trinh tỷ nhi tất cả đều nói ra cho Văn di nương yên tâm.
” Phu nhân lo lắng thật sự là chu đáo.” Văn di nương nhìn Thập Nhất Nương, đáy mắt hiện lên khác thường.
Thập Nhất Nương cười nói:” Chuyện này vốn là việc của ta, không thể
nói chu toàn hay không. Chính là về sau Đại tiểu thư cùng chúng ta ở
cùng nhau, mọi người không có việc gì thì lui tới thường xuyên hơn.
Người cùng một nhà hòa thuận thân thiết mới giống gia đình.”
Văn di nương cùng Tần di nương nghe xong không khỏi gật đầu.
Nhìn thấy sắc trời không còn sớm, Thập Nhất Nương giữ hai vị di nương ăn cơm:” Kiều di nương thân thể không tốt, sẽ không kêu nàng. Hôm nay
cũng không có người ngoài, mọi người ngồi cùng nhau ăn đi!”
Nàng không nghĩ ở trước mặt Trinh tỷ nhi cho Văn di nương lập quy củ– luôn là mẹ đẻ của Trinh tỷ nhi, phải cho Trinh tỷ nhi vài phần thể
diện.
Trinh tỷ nhi nhìn Thập Nhất Nương, khóe mắt ẩm ướt.
Văn di nương cũng có chút ngoài ý muốn.
Từ lúc Thập Nhất Nương nương gả lại đây, nàng đối vài vị di nương là
phi thường lãnh đạm, trừ bỏ buổi sáng thỉnh an, thời gian khác vẫn một
mực không gặp, dù có việc gì, cũng cho các nha hoàn truyền lời, càng
đừng nói lưu lại ăn cơm.
Đây vẫn là lần đầu tiên.
Trong lúc nhất thời, nàng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Không nghĩ tới, Thập Nhất Nương sẽ cho nàng thể diện như vậy, càng
không có nghĩ đến, là mình không cần lấy bộ dáng hèn nhọm khom đầu gối
xuất hiện ở trước mặt nữ nhi……
Văn di nương khom đầu gối cho Thập Nhất Nương hành lễ:” Đa tạ phu
nhân.” Thập Nhất Nương cho người ta bày ba bàn. Mình cùng Trinh tỷ nhi,
Truân ca một bàn. Đám người Đỗ mama cùng Đào mama một bàn. Hai vị di
nương một bàn.
Tuy nói không thật náo nhiệt, nhưng cũng hoan hỉ vui mừng. Ăn cơm
xong, Đỗ mama cùng Đào mama mang theo Truân ca ở trong phòng Trinh tỷ
nhi nghỉ, Trinh tỷ nhi đi theo Thập Nhất Nương đến trong phòng Thập Nhất Nương nghỉ trưa, hai vị di nương mỗi người tự trở về viện. Thập Nhất
Nương và Trinh tỷ nhi cùng nhau ngồi ở bàn trang điểm, Hổ Phách hầu hạ
Thập Nhất Nương tháo châu sai, Tiểu Li hầu hạ Trinh tỷ nhi gỡ trâm
châu, Trinh tỷ nhi có chút ngượng ngùng khi leo lên giường Thập Nhất
Nương. Thập Nhất Nương liền hướng nàng cười nói:” Mau ngủ. Chúng ta đợi
lát nữa thức dậy thương lượng buổi tối ăn gì!” Trinh tỷ nhi gật đầu,
cười nhắm mắt, đợi Thập Nhất Nương hô hấp đều lên, nàng mở mắt, lẳng
lặng nhìn chằm chằm đỉnh trướng, nghĩ đến Văn di nương……
Nguyên lai người sinh ra mình, là bộ dáng này…… Dáng người lả lướt,
làn da trắng bóc, ánh mắt hàm chứa ý cười, đeo bong tai vàng thật dài,
cẩn đá mắt mèo, giống dây đu ở bên tai, rất được.
Vì cái gì mọi người nhắc tới nàng, đều là vẻ mặt khinh thường. Đều
nói nàng vì tiền, chuyện gì cũng đều làm được? Trong lòng nàng có chút
bực bội, nghĩ đến kế mẫu còn nằm bên người, thật cẩn thận xoay người.
Lúc trước, nàng chỉ thấy Văn di nương có một lần. Là lúc mẫu thân chết
trong nhà có chút loạn, nàng làm bộ như lạc đường chạy đến tiểu viện
phía đông. Kết quả Văn di nương không ở trong sân, nàng không dám chờ,
cúi đầu ra sân. Lúc ở cửa nghe được có người kêu “Văn di nương”, nàng
ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy thân ảnh màu trắng.
Không biết Văn di nương có trộm nhìn mình hay không? Hoặc là, nàng
kiếm được tiền, có thấy mình hay không đều không cần quan tâm– có một
lần nàng đang ngủ, mông mông lung lông nghe thấy nhũ nương mình Hồ mama
cùng Ngụy Tử nói chuyện, nói:” Trinh tỷ nhi thật sự đáng thương, Dụ ca
nhi được Tần di nương sợ liên lụy con, không dám đi nhầm một bước, Văn
di nương thật tốt, chỉ cần có bạc, nữ nhi cũng có thể bán? Vương gia kia là cái gì, đừng nói hiện tại Vĩnh Bình Hầu phủ có hoàng hậu nương
nương, chính là không điểm hư danh ấy, cũng không thể đem Đại tiểu thư
gả cho một thương nhân. Cũng không biết nàng thu được bao nhiêu ưu đãi
của Vương gia kia!”
Nhưng nàng gắt gao nhắm mắt lại, sợ Hồ mama biết mình tỉnh. Cũng
không biết vì cái gì, ánh mắt nhắm nhanh như vậy, vẫn có nước mắt chảy
ra. Nghĩ vậy đó, ánh mắt lại bắt đầu đau đớn.
Có một đôi tay ôn nhu đột nhiên đặt trên vai của nàng: ” Trinh tỷ
nhi, ta cũng là di nương sinh.” Cùng thanh âm ôn hòa bình tĩnh cùng
nàng nói chuyện, thong dong không bức bách,” Chúng ta cho tới bây giờ
đều không thể lựa chọn xuất thân, thứ có thể lựa chọn, chính là tương
lai của mình.”
Trinh tỷ nhi xoay người đến, lệ chứa đầy mắt, nhìn đến một đôi ánh
mắt sáng lạn ấm áp như ánh mặt trời tháng ba.” Đừng khóc!” Thập Nhất
Nương lấy khăn tay lau nước mắt cho nàng,” Nước mắt của nữ nhân gia là
trân châu, chảy nhiều, liền biến thành mắt cá.”
Trinh tỷ nhi nín khóc mỉm cười. Thập Nhất Nương sờ sờ tóc của nàng:” Trinh tỷ nhi, ngươi năm nay mới mười một tuổi, còn rất nhiều thời gian
tươi đẹp. Chuyện quá khứ, chính là một phần nhỏ trong cuộc đời của
ngươi. Về sau gặp được người tốt, chuyện tốt. Sẽ có tiền đồ tốt.” Trinh tỷ nhi gật đầu. Nàng nghĩ đến lúc trước nghe phụ thân phải cưới thứ
muội mẫu thân làm kế thất thì rất lo lắng cùng sợ hãi…… Cuối cùng sự
tình cũng không phát triển giống như mình tưởng tượng vậy. Đây có tính
là về sau sẽ gặp được người tốt không? Trinh tỷ nhi muốn nói lại thôi.
Thập Nhất Nương ôn nhu nói:” Có phải không biết nên như thế nào cùng Văn di nương ở chung hay không?”
Trinh tỷ nhi không có trả lời.” Nàng là di nương của phủ, ngươi là
tiểu thư của phủ. Mọi người gặp, khách khí là được.” Thập Nhất Nương
nói,” Nàng có việc gì, chỉ cần không phải chuyện hại người, ngươi có thể giúp đỡ. Cũng thành toàn duyên phận mẹ con.” Nàng không thể nói cho
phép Trinh tỷ nhi tới gần Văn di nương.
Thái phu nhân nói có thể hiểu được, Trinh tỷ nhi là Vĩnh Bình Hầu phủ Đại tiểu thư. Về sau nàng sẽ gả nhập chỗ môn đăng hộ đối cùng Vĩnh Bình Hầu phủ, hành vi của nàng phải phù hợp quy phạm xã hội này. Bằng không, nàng cảm thấy thực thống khổ, và cũng sẽ bị xã hội này bài xích. Trinh
tỷ nhi cười rộ lên. ” Mau ngủ một lúc.” Thập Nhất Nương cười nói,” Đợi
lát nữa bị Đỗ mama thấy là không được, nàng nếu nghĩ ta trộm đánh ngươi, đến chỗ tổ mẫu nơi đó cáo trạng ta, ta chịu không nổi đâu!” Nàng trêu
ghẹo. Trinh tỷ nhi mân miệng cười, nhẹ giọng hỏi Thập Nhất Nương:” Mẫu
thân, ngài có phải cũng thực khó xử hay không?” Thập Nhất Nương giật
mình.
Trinh tỷ nhi thấp giọng nói:” Có Dụ ca, có ta, Truân ca, còn có các
di nương, ngài có phải cũng thực khó xử hay không?” Có người biết nàng
khó xử…… Thập Nhất Nương đột nhiên lệ nóng quanh tròng.
Nàng cười lắc đầu:” Sẽ không, có Trinh tỷ nhi giúp đỡ ta, Truân ca
cũng thực ngoan, Dụ ca tuy tiếp xúc ít, nhưng hắn đọc sách tốt, lại
thông minh, ta cũng thực thích. Các di nương đều tiến môn trước ta, hầu
hạ phụ thân ngươi, lại sinh ra các ngươi, không có công lao cũng có khổ
lao. Ta cảm thấy rất tốt.” Trinh tỷ nhi nhìn nàng khóe mắt có giọt lệ
trong suốt, hơi gật đầu, đem đầu tựa vào vai Thập Nhất Nương, không có
trả lời.
Trong phòng yên tĩnh lặng lẽ, chỉ có tiếng tích tắc của đồng hồ báo
giờ, bốn phía càng thêm yên tĩnh. ” Phật nhảy tường, cung bảo thỏ hoang, bao tử bọc chim bồ câu, đặc sản miền núi mầm thứ long, ngọc măng xào,
đầu cá hoa quế, tim xào rau cải……” Trinh tỷ nhi ngẩng đầu nhìn Thập
Nhất Nương, vẻ mặt vây hoặc,” Này…… Nhiều như vậy…… Hôm nay là mừng tân
gia của ngươi!” Thập Nhất Nương cười nói,” Đợi sang năm tháng tư ngươi
hết hiếu kỳ, chúng ta chính thức đến hậu hoa viên tìm chỗ tốt làm viện
của ngươi, chúng ta lại tổ chức một lần thật to. Còn có thể mời Lâm gia
Tuệ tỷ nhi cũng đến.”
Trinh tỷ nhi có chút ngượng ngùng:” Chính là rất tốn kém!” ” Thỉnh
thoảng thì không sao.” Thập Nhất Nương cười nói đem thực đơn đưa cho Hổ
Phách,” Liền chiếu thực đơn này báo đến phòng bếp đi.”
Hổ Phách cười lui xuống. Thập Nhất Nương lại kêu Tân Cúc:” Ngươi đi
ấm phòng hậu hoa viên, đem mấy bồn hoa nở chuyển đến đây để làm đẹp.”
Tân Cúc cười đi ấm phòng hậu hoa viên. Thập Nhất Nương cho Lục Vân đi kêu Nam Vĩnh nương tử đến:” Búi tóc làm cho chúng ta cái đầu xinh đẹp.”
Lục Vân cười hì hì ứng. Truân ca chạy đến trước mặt nàng:” Mẫu thân, mẫu thân, còn có ta! Ta làm gì?”
Thập Nhất Nương cười nói:” Đợi lát nữa hoa ấm phòng đến đây, ngươi giúp đỡ bày trí.” Truân ca nghe xong liên tục gật đầu.
Đào mama ở một bên khẩn trương nói:” Cái này không được, cái này không được!”
Thập Nhất Nương cười nói:” Các ngươi nhiều người ở một bên nhìn như
vậy, nhìn thấy cái nào nhỏ, dễ làm để cho hắn giúp đỡ một tay là được.
Lại không phải thật sự bảo hắn đi làm cu li. Các ngươi lo lắng cái gì?” Trinh tỷ nhi nghe xong ngay tại một bên nói:” Ta giúp đỡ hắn chuyển
đi?” Thập Nhất Nương ngăn cản nàng:” Chúng ta phải ăn mặc xinh đẹp.
Truân ca, chuyển hoa liền giao cho ngươi.”
Truân ca nhi cũng không thuận theo, kéo ống tay áo Trinh tỷ nhi:” Ta
không chuyển hoa, ta cũng giống tỷ tỷ, mặc y phục xinh đẹp.”
” Tốt lắm.” Thập Nhất Nương cười nói,” Chúng ta chải đầu, ngươi ở một bên nhìn.” Truân ca liền đáp ứng” Tốt”, Đào mama nhìn thấy nhẹ nhàng
thở ra.
Đợi Nam Vĩnh nương tử đến, Thập Nhất Nương cùng Trinh tỷ nhi nắm tay đi nội thất, Truân ca giống cái đuôi nhỏ đi theo sau.
Hôm nay diễn viên chính là Trinh tỷ nhi, Thập Nhất Nương đương nhiên
không thể giọng khách át giọng chủ. Đem Trinh tỷ nhi ngồi tại bàn trang
điểm, cho Nam Vĩnh nương tử sơ búi tóc toản nhân cho nàng, đeo châu hoa, Tiểu Li hầu hạ thay đổi bộ hoa bối tử lụa hoa xanh nhạt thêu thúy trúc, duyên dáng yêu kiều như bạch hà. ” Tỷ tỷ thực xinh đẹp!” Truân ca ở một bên cười nói. Thập Nhất Nương nhìn thấy cũng vừa lòng, kéo tay của nàng đi đông sương phòng.
Dưới mái hiên treo đèn lồng lớn màu đỏ, trong phòng trên bàn trà bãi
ba chậu hoa chịu lạnh, trên trường án chính giữa bày Mộc Phù dung đỏ
thẫm, khiến căn phòng tràn ngập không khí vui mừng.
” Giống lúc qua năm mới.” Đỗ mama cười khanh khách đánh giá hoa cỏ. ” Cám ơn mẫu thân!” Trinh tỷ nhi ánh mắt sáng trong suốt.
Thập Nhất Nương hơi cười. Trong lòng lại lo lắng Từ Lệnh Nghi xa ở
Tây Sơn. Đã đi ba ngày rồi, không chỉ hắn không có tin tức, mà về bệnh
tình của Ngũ hoàng tử cũng không có tin tức gì truyền ra…… Có thể đem
tin tức phong tỏa hoàn toàn như vậy, liền lộ ra vẻ không tầm thường. Từ
gia đi theo con đường nào, chờ đợi bọn họ là cái gì…… Thập Nhất Nương mơ hồ cảm giác sợ hãi. Cho nên đặc biệt nghĩ thông qua chuyện Trinh tỷ nhi chuyển nhà kéo cảm tình mấy đứa nhỏ lại gần. Thời điểm mấu chốt, gia
tộc đoàn kết, mới có thể để chống được gió lạnh bên ngoài.