Thứ Nữ Công Lược

Chương 115: Chuyện cũ (Thượng)




Hướng bà tử ở trước mặt Hổ Phách cực ân cần, thường xuyên qua lại, Hổ Phách cũng biết một ít tình huống trong nhà nàng.
Có độc một cái đứa con, không đến hai mươi tuổi chết bệnh, lưu một nam một nữ. Nàng không đành lòng để con dâu tuổi trẻ thủ tiết, cho nàng cải giá. Lão gia ở mã bằng giúp đỡ cho ngựa ăn, ăn uống là trong phủ, một tháng năm trăm văn tiền tháng, nàng lại không chuyện làm chân chính, mang theo tôn tử cháu gái, ngày qua rất khó khăn.
Thập Nhất Nương nghe xong không khỏi trầm mặc một lúc lâu.
Đừng nói là phòng nàng thô sử bà tử làm việc đều tẫn tâm, chính là phải đổi người, cũng không thể dùng cái lắm miệng. Kiếp trước nàng thuận buồm xuôi gió, đến La phủ bị hoàn cảnh bức đến đường cùng, cũng từng thấp kém phải cầu người, cảm xúc so với người bình thường càng sâu. Đã không muốn, chớ làm với người. Cấp Hướng bà tử hy vọng lớn như vậy, sau đó một câu nhẹ nhàng bang quơ ” Tạm thời không đổi người” để đuổi nàng, chỉ sợ nàng hơn nửa tháng đều ngủ không được. Còn có hai con gà nướng kia, không biết là từ nơi này bớt ra để mua. Mình thương hại nàng, có quan hệ đến những gì mình trải qua. Mà Hổ Phách nói đến việc này tâm có xấu hổ, nhưng thật ra làm cho nàng thực ngoài ý muốn!
” Hướng bà tử tôn tử, cháu gái có bao nhiêu lớn?”
Hổ Phách nghe ánh mắt sáng ngời:” Cháu gái là lớn, năm nay mười hai tuổi, sinh tháng tư, kêu Phương Phỉ. Tôn tử là nhỏ, năm nay mười tuổi, kêu Khóa Nhi.”
Thập Nhất Nương nhớ tới trong phòng Nguyên Nương có cái kêu Phương Phỉ:” Là đương sai trong phòng đại tỷ sao?”
“Không phải.” Hổ Phách cười nói:” Nghe nói cũng rất là thông minh lanh lợi, cho nên người trong phủ kêu đại, tiểu Phương Phỉ.”
Thập Nhất Nương trầm ngâm nói:” Hướng bà tử sống rất lâu, không tốt ở lại chỗ chúng ta nơi này. Ngươi đến lúc đó nhìn xem có chỗ nào cần nha hoàn hay không, cấp Phương Phỉ tìm việc, lại chỉ điểm Phương Phỉ, đừng giống như tổ mẫu nàng lắm miệng lưỡi, việc tự nhiên cũng có thể dài lâu .”
Hổ Phách là đại nha hoàn đắc lực nhất bên người Thập Nhất Nương, Từ phủ cao thấp đều biết. Tuy Thập Nhất Nương không có quản gia, nhưng trong phủ thiếu người, nàng muốn an bài người đi vào, Tam phu nhân sẽ không vì chuyện này mà bác mặt mũi của nàng. Chuyện này tự nhiên không khó. Hổ Phách cao hứng ứng, hai người nói việc trong phủ.
“…… Lão Hầu Gia trước sau nạp tam phòng thiếp thất. Đệ nhất vị nguyên lai là hầu hạ bên người, sinh tam gia. Hơn ba mươi tuổi chết bệnh. Vị thứ hai không sinh đứa nhỏ, lão Hầu Gia qua đời không qua hai năm cũng chết bệnh. Đệ tam vị là lão Hầu Gia lúc tuổi già nạp vào, lúc lão Hầu Gia qua đời nàng mới hơn hai mươi, thái phu nhân cấp nàng khoản tiền, phóng đi ra ngoài. Lúc Lão Hầu Gia trên đời, nhóm di nương mỗi người năm ngày, ngày còn lại nghỉ ở trong phòng thái phu nhân. Tam phu nhân tiến vào sau cũng chiếu quy củ này, trước kia Đại tiểu thư, cũng chiếu theo quy củ này.”
Thập Nhất Nương thật sự không biết Tam gia cũng có tiểu thiếp:”…… Có mấy phòng di nương?Có biết chút lai lịch gì?”
” Chỉ có một vị, họ Dịch, là Tam phu nhân thị tì hồi môn, lúc Tam phu nhân hoài đại thiếu gia thì nâng lên di nương. Không sinh dưỡng. Cùng Tần di nương chúng ta đi lại thực gần.”
Đều là nha hoàn xuất thân, có chút tương đồng trò chuyện đi!
Thập Nhất Nương hơi gật đầu.
“…… Nhị gia là kiến vũ năm năm mươi hai mùng mười tháng giêng mất. Văn di nương là mùng sáu tháng mười một nâng vào phủ, Tần di nương cùng Đông di nương tiếp theo sau nâng lên di nương. Lão Hầu Gia là đi mười hai tháng bảy.”
Tần thị cùng Đông thị đều là tỳ nữ xuất thân, từ nhỏ hầu hạ Từ Lệnh Nghi. Nghe nói Đông thị đã sớm qua đời, mà Tần thị nâng di nương là bởi vì sinh thứ trưởng tử……
” Ta nhớ rõ, Thu La giống như không nâng di nương?”
” Ngài nhớ không lầm. Không nâng di nương.” Hổ Phách biết Thập Nhất Nương muốn hỏi cái gì, thấp giọng nói,” Hướng bà tử nói, lúc Đông di nương chết đã có bầu bốn tháng, nếu đứa nhỏ có thể sinh ra, chỉ sợ đại thiếu gia còn lớn hơn chút…… Còn nói, kia tướng mạo, tính tình Đông di nương là cho tới bây giờ trong phủ cũng tìm không thấy một cái hơn được. Lúc hầu hạ Hầu Gia, cho tới bây giờ không đến nhìn náo nhiệt, chính là những ngày như qua năm, trung thu vậy, khắp sân mọi người đi ra ngoài vui chơi, nàng cũng ở trong phòng hun chăn trà ấm cho Hầu Gia, nên rất được thái phu nhân thích, khai mặt liền nâng di nương.”
Xinh đẹp, lúc còn nhỏ, thủ lễ, khai mặt liền nâng di nương, sau đó hoài đứa nhỏ thứ nhất…… Cuối cùng là một thi hai mệnh!
Thập Nhất Nương chỉ cảm thấy trong lòng lạnh lẽo: “Biết là vì sao chết không?”
Hổ Phách sắc mặt hơi có chút trắng:” Nói là động thai khí……”
Không phải nói ba tháng đầu là dễ sảy thai sao? Như thế nào đến tháng thứ tư còn……
” Hầu Gia đâu?” Thập Nhất Nương thấp giọng hỏi,” Hầu Gia biết Đông di nương chết, có phản ứng gì?”
” Nói lúc ấy Yến Kinh bất an, thái phu nhân đem Hầu Gia đưa đến nguyên quán Hà Nam vì lão Hầu Gia trông lăng. Lúc trở về, Đông di nương chết đã hai năm. Cũng nhìn không ra Hầu Gia có cái gì khác thường, nhưng không bao lâu sau, Hầu Gia liền vì Nhị phu nhân mà cùng Đại tiểu thư, cãi nhau một lần, sau đó hai người liền dần dần xa cách.”
” Nga?” Thập Nhất Nương nghe thân mình vẫn thẳng,” Vì cái gì ầm ĩm?”
” Chúng ta hiện tại trụ trạch viện này, ở chi đông của chính sảnh, là viện Hầu Gia cùng phu nhân trụ qua các thời đại. Nhị gia thành thân sau, nguyên là trụ ở sân mà hiện tại các di nương trong phòng chúng ta ở, khi đó, Điểm Xuân Đường còn không có xây, Hầu Gia cùng Đại tiểu thư, ở điểm xuân đường nơi đó, Ngũ gia còn nhỏ, ngụ ở tây sương phòng viện chúng ta.
Sau Nhị gia chết, Nhị phu nhân ở góa, theo đạo lý phải chuyển đến chỗ yên lặng một chút để ở, nhưng mà nàng mắc bệnh hồ đồ, rõ ràng như thế nhưng nói nghe được tiếng Nhị thiếu gia ở thư trong phòng ho khan, cho nha hoàn mang áo choàng đưa cho Nhị thiếu gia…… Thái phu nhân nghe nước mắt chảy ròng, cùng ở nơi đó khóc, ai cũng không dám bàn đến chuyện này. Sau đó Nhị phu nhân tốt một chút, lão Hầu Gia lại ra đi, thái phu nhân bị bệnh. Vừa vặn trong nhà xảy ra chuyện không may, nói lão Hầu Gia là cái gì đảng, không tốt tìm cách đoạt tước, ít nhiều có lão thái gia nhà chúng ta ra mặt chu toàn, lúc này mới có thể bình an vô sự. Cho nên lúc ngài gả vào, tất cả mọi người nói Từ gia là báo ân La gia đó!”
Hai nhà Từ, La còn có chuyện như vậy sao, Thập Nhất Nương là lần đầu nghe nói.
“…… Hầu Gia cùng tam gia mỗi ngày đều chạy bên ngoài. Đại tiểu thư, chủ trì trung quỹ, Tam phu nhân thì có bầu, thái phu nhân khó tránh khỏi có chút chiếu cố không chu toàn. Nhị phu nhân kéo lê thân thể bệnh hoạn mang theo Ngũ gia ở trước mặt thái phu nhân bưng thuốc bưng thang, còn muốn đốc thúc bài tập của Ngũ gia, lúc ấy mọi người gầy trơ xương. Đến khi sự tình đi qua, Hầu Gia cùng tam gia đi Hà Nam thủ lăng lão Hầu gia, Nhị phu nhân giúp đỡ thái phu nhân quản lý trong nhà sản nghiệp, mười ngày có chín ngày ở trong phòng thái phu nhân. Tự nhiên không ai đề cập chuyện cho nàng chuyển nhà.”
Thập Nhất Nương ngạc nhiên:” Nhị phu nhân giúp đỡ thái phu nhân quản lý sản nghiệp trong nhà?”
” Ân.” Hổ Phách nghiêm nghị nói.” Ta hỏi kỹ.”
Hướng bà tử nói, năm đó nhóm quản sự ngoại viện có việc toàn đến Nhị phu nhân nơi đó bảo cho biết. Nội viện đến chỗ Đại tiểu thư nơi đó bảo cho biết.”
Thập Nhất lâm vào trầm tư.
Hổ Phách tiếp tục nói:” Sau đó Hầu Gia cùng tam gia đã trở lại, tam gia nhận quản lý sản nghiệp trong nhà, Nhị phu nhân bấy giờ liền nói chuyện chuyển đến chỗ thái phu nhân trụ. Hầu Gia không đồng ý, còn nói, ta trở về cũng không phải là vì đem quả tẩu đuổi đi ra ngoài. Nhị phu nhân nghe ngược lại không tốt nhắc lại chuyện chuyển ra. Thái phu nhân nhìn thấy như vậy không được, khiến cho người ở bên cạnh điểm xuân đường một lần xây dựng hai cái sân, hiện tại là chỗ Ngũ gia ở vốn là chỗ Đại tiểu thư ở.”
” Như vậy nói đến, tòa nhà Ngũ gia ở cùng Đại tiểu thư ở đều là sau này mới xây dựng?”
Án Bạn Thập Nhất Nương li hôn thời điểm xem ra nhiều cẩu huyết, cái gì người bên ngoài cảm thấy việc nhỏ như chuyện lông gà vỏ tỏi đều có thể trở thành thuốc nổ trong li hôn. Sau lại sự, nàng cũng có thể đoán ra vài phần:” Kết quả Từ phủ khôn vị vừa lúc là chúng ta hiện tại trụ sân!”
Hổ Phách liên tục gật đầu:” Lúc ấy điểm xuân đường bên cạnh sân còn không có xây tốt. Nhị phu nhân vừa nghe, lập tức bàn chuyển đến hậu hoa viên tòa nhà hiện tại. Hầu Gia liền ngại Đại tiểu thư, nhiều chuyện. Còn nói, Nhị phu nhân một cái phu nhân, độc thân một mình trụ ở hậu hoa viên, còn không bằng người trực tiếp đem nàng đuổi tới am đường đi, ít nhất còn có cái làm bạn. Đại tiểu thư, rất ủy khuất, nói, nàng ở viện Từ gia trụ ba năm ta cũng chưa hé răng, ta nếu nghĩ muốn đuổi nàng, thì đã sớm đuổi. Ai biết Hầu Gia nghe xong lại tức giận, nói Đại tiểu thư, có phải mỗi ngày nhớ đến cái thượng viện kia hay không, còn nói, hiện giờ ta tiến tới là Vĩnh Bình Hầu Gia, ngươi hiện tại đã vừa lòng? Đã cao hứng? Đại tiểu thư, tức giận đến khóc như suối, nói, lúc ngươi không làm Hầu Gia ta liền không cùng ngươi sống qua ngày hay sao? Hai người càng nói càng thâm. Ngày thường trước mặt Đại tiểu thư cho tới bây giờ Hầu Gia đều không cao giọng nói như vậy lại còn một chưởng đem kháng bàn hoàng lê mộc bên người đập vỡ thành bốn năm mảnh, sợ tới mức Vãn Hương chạy đem thái phu nhân tìm đến.”
” Sau đó thái phu nhân quở trách Hầu Gia một phen?”
Hổ Phách trừng to ánh mắt nhìn Thập Nhất Nương:” Ngài như thế nào biết?”
Thập Nhất Nương hơi cười:” Thái phu nhân chính là cái giúp yếu không giúp mạnh. Nhị phu nhân độc thân một mình, cho nên nàng thương tiếc Nhị phu nhân; Ngũ gia giống như đứa nhỏ chưa có trưởng thành, cho nên nàng sợ Ngũ phu nhân chịu ủy khuất; Tam phu nhân có hai cái đứa con chống lưng, tam gia đối với Tam phu nhân là nói gì nghe nấy, thái phu nhân khẳng định sẽ không lo lắng nàng sống không tốt, đối nàng rất yên tâm, tự nhiên chú ý ít nhất. “Bà bà như vậy, nàng gặp qua rất nhiều. Tức phụ thường cảm thấy bà bà một chén nước không có chia đều, bà bà cũng hy vọng mỗi người đều sống tốt, cảm thấy ngươi có năng lực, ta sẽ không cần giúp ngươi.” Hiện tại đại tỷ cùng Hầu Gia cãi nhau, nàng tự mình phải giúp đại tỷ quở trách con, dàn xếp ổn thỏa!”
Đáy mắt Hổ Phách có một tia khâm phục:” Kết quả như bình thường ở trước mặt thái phu nhân Hầu Gia không rên một tiếng chuyển đến hậu hoa viên trụ.”
“Bán nguyệt phán?”
Hổ Phách nắm tay.
“Sau đó đại tỷ cũng tức giận chuyển đến tòa nhà hiện tại.” Thập Nhất Nương không khỏi mỉm cười,” Sau này hai người như thế nào lại tốt đẹp trở lại?”
Bằng không, như thế nào có Truân ca?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.