Thứ Nữ Công Lược

Chương 112: Thương lượng (Thượng)




Thái phu nhân cười nhìn Thập Nhất Nương:” Là ngươi mật báo đi?” Thập Nhất Nương cười:” Hầu Gia cũng là lo lắng ngài!”
“Ngươi đứa nhỏ này……”
Từ Lệnh Nghi đã nói:” Nương, ngài đến Tây Sơn sao không chịu nói cho ta một tiếng? Một đường xóc nảy, nếu có cái gì không thoải mái, con thật sự là chết vạn lần cũng không chuộc được lỗi này.”
” Nói bậy bạ gì đó?” Thái phu nhân oán trách,” Giữa ban ngày, cái gì mà chết với sống!” Lại nói,” Ta bất quá là đi ra ngoài một chút, ngươi không cần kinh hãi quá!”
Từ Lệnh Nghi còn muốn nói cái gì, Thập Nhất Nương đã kéo góc áo hắn: “Hầu Gia đường xa đến, còn chưa có ăn cơm đi? Chúng ta cũng mới vừa ngồi xuống.”
Việc đã đến nước này, nhiều lời vô ích.
Hắn cũng chỉ là nhất thời nóng vội, bị Thập Nhất Nương chắn lại, lập tức phản ứng lại, cười nói:” Ta cũng chưa ăn cơm!” Nhị phu nhân cũng cười cho nha hoàn hầu hạ Từ Lệnh Nghi thay quần áo.
Ba người vây quanh thái phu nhân ăn cơm, Nhị phu nhân thúc giục thái phu nhân trở về:” Trên đường chậm chút, miễn cho bị xóc nảy.” Thái phu nhân thấy Nhị phu nhân hết thảy mọi thứ đều tốt, mới yên lòng, dặn bảo nửa ngày, lúc này theo Từ Lệnh Nghi cùng trở về Hà Hoa Lý.
Từ Lệnh Trữ, Từ Lệnh Khoan ở trước cửa đại môn đợi, thấy Từ Lệnh Nghi, đều thở nhẹ nhõm một hơi dài. Ở thùy hoa môn xuống xe, thấy Tam phu nhân cùng Ngũ phu nhân, hai người từ từ tiến lên ân cần thăm hỏi thái phu nhân:” Ngài đã trở lại.” Chỉ có Tam phu nhân khom đầu gối hành lễ, Ngũ phu nhân bị người bên cạnh giúp đỡ.
Thái phu nhân xem tình trạng như thế cười rộ lên:” Còn sợ ta đi lạc mất hay sao?”
“Nương, ngài tuổi lớn không thể lại như vậy.” Từ Lệnh Khoan giúp đỡ mẫu thân,” Tứ ca nghe nói ngươi một người đi Tây Sơn, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.”
“Không phải có Thập Nhất Nương cùng ta sao?” Thái phu nhân cười nói,” Các ngươi cũng không cần kinh hãi quá như thế!”
Đang nói, gã sai vặt chạy lại đây:” Hầu Gia, công công Khôn Trữ Cung đến đây.”
Thái phu nhân nghe ngẩn ra.
Từ Lệnh Nghi vội nói:” Hoàng hậu nương nương phân phó ta bãi triều đi gặp nàng, vì muốn đi Tây Sơn đón ngài, nên mới cho người ta bẩm một tiếng. Có thể là phái người tới hỏi xảy ra chuyện gì đi?”
Thái phu nhân trên mặt hiện lên một tia bất an:” Ngươi đi cùng nương nương nói một tiếng, nàng ở trong cung, còn không biết gđã ấp thành bộ dáng gì nữa đâu!”
“Ngài biết liền tốt.” Từ Lệnh Khoan giúp đỡ mẫu thân hướng tây viện đi,” Về sau muốn đi nơi nào, trước nói cùng chúng ta một tiếng. Tốt xấu gì chúng ta cũng có sự an bài. Liều lĩnh như vậy, nói đi là bước đi, làm chúng ta bị dọa sợ hãi……”
Từ Lệnh Nghi nói một tiếng” Ta đi nhìn xem”, sau đó theo gã sai vặt hướng ngoại viện đi, Thập Nhất Nương liền đi theo vào trong phòng thái phu nhân.
Một đám người vây quanh thái phu nhân, hoặc hầu hạ thay quần áo, hoặc mang nước rửa mặt, hoặc mang trà dâng điểm tâm…… Vội vàng xoay xung quanh.
Thái phu nhân thấy Thập Nhất Nương cũng vội vàng ở một bên, cười nói:” Ngươi cũng trở về thay quần áo đi!”
Một đường phong trần, cảm giác chính xác là không tốt. Thập Nhất Nương cười đáp ứng, trở về trong phòng mình.
Đám người Hổ Phách lại vội hầu hạ Thập Nhất Nương.
Nàng rửa mặt, một lần nữa chải đầu, thay đổi bộ hoa bối tử xanh triền chi bảo bình trang, Đào mama tiến vào.
” Phu nhân, Lô Vĩnh Quý đã trở lại!”
Lô Vĩnh Quý là giúp đỡ Nguyên Nương quản lý của hồi môn. Nàng mới vừa thành thân hỏi qua người này, giọng điệu Đào mama có chút mập mờ, chỉ nói hắn vì việc kinh doanh đi quan ngoại. Còn vội vàng giải thích:”…… sản nghiệp Đại tiểu thư, sổ sách đều ở trong tay Lô tổng quản.” Bộ dáng sợ nàng muốn hỏi thêm.
Không nghĩ tới hắn lúc này đã trở lại? Còn chủ động đến gặp nàng? Không biết là việc gì?
” Hắn đến lúc sáng sớm.” Đào mama cười nói,” Đến vấn an ngài. Kết quả ngài cùng thái phu nhân đi Tây Sơn. Vẫn đợi cho đến hoàng hôn ngài cũng không có trở về. Hắn là một cái đại nam nhân, cũng không tiện ở lại nội viện, nên cố ý nhờ ta thay hắn thỉnh an ngài, nói sáng sớm mai lại đến gặp ngươi.”
Thập Nhất Nương suy nghĩ, cười nói:” Ngươi bảo hắn buổi chiều chính trưa qua hai khắc lại đến gặp ta đi!”
Đào mama cười.
Thập Nhất Nương cười ngồi đến bên gương mang khuyên tai, ý bảo nàng có thể lui ra đi.
Đào mama lại một mặt cười đi đến bên gương lấy khuyên tai trân châu bạc quấn tơ đeo cho nàng một mặt thấp giọng nói:” Phu nhân vừa mới tiến môn, có một số việc không biết. Nhà Công khanh quý giá không thể so với người ta, thê thiếp ở chung, cũng là có quy củ. Trước kia, chỉ có Tần di nương cùng Văn di nương, Đại tiểu thư, hai mươi ngày, hai vị di nương mỗi người năm ngày. Hiện giờ một tháng đi qua, tiểu thư, trong lòng cũng phải có an bài mới được.”
Nghĩ đến mình tuổi còn nhỏ, lại không ai nói với nàng chút này nọ…… Cho nên nàng ta mới phải khắp nơi “Chỉ đạo” nàng.
Thập Nhất Nương cười cười:” Việc này mama không phải quan tâm. Ta sẽ hỏi ý tứ Hầu Gia rồi an bài.”
Cảm giác được nàng không đồng ý, Đào mama cười nói:” Phu nhân cũng đừng trách ta lắm miệng. Chuyện bên ngoài do gia làm chủ, việc trong nhà do nữ nhân làm chủ, đây là quy củ từ thuở khai thiên lập địa tới nay. Làm gì phải hỏi Hầu Gia? Hơn nữa, ngài đến hỏi Hầu Gia, khiến cho hắn làm như thế nào đáp lời? Nói‘ tốt’, chẳng phải rơi vào tên ‘sủng thiếp’; nói ‘không tốt’, chẳng phải là khiến cho ngài mang tiếng ‘ghen tị’. Việc này, ngài làm chủ là được!”
Thập Nhất Nương hơi cười:” Mama nói cũng đúng. Chuyện trong phòng tự nhiên là do ta làm chủ. Cho nên ta nói, Hầu Gia muốn đến chỗ nào? Muốn ở mấy ngày? Toàn do Hầu Gia làm chủ!”
Đào mama trên mặt đang tươi cười liền cương cứng.
” Tốt lắm, canh giờ không còn sớm. Ta còn muốn đi hầu hạ thái phu nhân ăn cơm.” Thập Nhất Nương cười đứng lên,” Có việc gì, ngày mai rồi nói tiếp!” Nói xong, được Lục Vân cùng Hồng Tú hầu hạ đi chỗ thái phu nhân nơi đó.
Cách bức rèm đều có thể nghe được tiếng cười vui vẻ của Ngũ phu nhân, đợi đi đến trước rèm, có thanh âm loáng thoáng truyền đến: “…… Ta lúc ấy rất hâm mộ. Nghĩ ngày nào đó phải nghĩ biện pháp mượn một đóa đeo. Kết quả không chờ ta đến xin, đã bị tặng trở về. Hôm nay nhờ phúc của nương nương, nghĩ thầm chắc việc sẽ thành!”
Tiếng tiểu nha hoàn bẩm cáo đánh gảy lời nói của Ngũ phu nhân.
Thập Nhất Nương vào nhà, thấy thái phu nhân ngồi kháng trên bàn bày đặt cái đĩa hải thủy văn lớn màu đỏ thẫm, dùng nước dưỡng bảy tám đóa hoa trà trắng, long lanh trong suốt.
“Thập Nhất Nương mau lại đây.” Thái phu nhân cười hướng nàng ngoắc,” Trong cung hoa trà trắng nở, nương nương tặng mấy đóa đến. Ngươi cũng chọn hai đóa đi.”
Thập Nhất Nương thấy Tam phu nhân cùng Ngũ phu nhân trong tay mỗi người lấy hai đóa, lại thấy Từ Lệnh Nghi đã quay trở về, không khỏi âm thầm đoán: Chẳng lẽ hoàng hậu lo lắng cho thái phu nhân lại không tiện hỏi thẳng, mượn cơ hội tặng hoa về nhà dò xét thật giả?
Nàng cười đi qua cấp thái phu nhân hành lễ, một mặt tán thưởng” Thực xinh đẹp”, một mặt chọn hai đóa.
Thái phu nhân liền phân phó Đỗ mama dọn cơm.
Diêu Hoàng cùng Ngụy Tử vội đến Bạch mã noãn các mà đám người Từ Tự Cần đang chơi thỉnh đi ra.
Mấy tiểu bối cấp trưởng bối vấn an, mọi người vây quanh ăn cơm, sau đó các trở về phòng.
Trên đường, Thập Nhất Nương nói với Từ Lệnh Nghi: “Hầu Gia, Đào mama nói, Lô Vĩnh Quý đã trở lại, muốn gặp ta. Hắn quản của hồi môn đại tỷ, chúng ta lại là lần đầu tiên gặp mặt, nghĩ ngày mai thỉnh ngài cùng đại ca, đại tẩu cùng thấy vị Lô Vĩnh Quý này. Ý ngài thế nào?”
Từ Lệnh Nghi dừng cước bộ, bộ dáng có vài phần tựa tiếu phi tiếu nhìn Thập Nhất Nương: “Ta không cần gặp. Nhóm huynh muội ngươi gặp là được.” Thái độ thế nhưng không thèm quan tâm.
……
Đến buổi sáng ngày hôm sau, Thập Nhất Nương sai Hổ Phách hồi La gia thỉnh đại gia cùng Đại phu nhân, đến, mà La Chấn Hưng cùng Đại phu nhân, biết là sẽ gặp Lô Vĩnh Quý, lập tức đáp ứng.
Nàng lại kêu Đào mama tới hỏi:” Tiền tiêu tháng của nha hoàn trong phòng phát như thế nào?”
Đào mama cười nói:” Lúc Đại tiểu thư quản gia, ở phủ làm việc thì tử phủ phát thống nhất cùng lúc. Thị tì hồi môn của các phòng thì do các phòng quản.”
“Vậy là như thế nào?”
” Giống như chỗ này của ngài.” Đào mama cười giải thích nói:” Danh phận là có bốn nhất đẳng nha hoàn, sáu nhị đẳng nha hoàn, mười tam đẳng nha hoàn, sáu thô sử bà tử, hai cái bà tử phòng bếp, hai tiểu nha hoàn phòng bếp, hai thô sử bà tử phòng bếp, đây đều là có định chế. Mỗi tháng thống nhất là từ quỹ công phát tiền tiêu vặt. Giống như Nam Vĩnh nương tử chải đầu kia, sẽ không thuộc loại định chế này, liền từ ngài chính mình phát tiền tháng, hoặc nếu, ngài nghĩ muốn thêm một cái nhất đẳng nha hoàn nữa, cũng không ở trong định chế, tiền tiêu vặt mỗi tháng từ ngài chính mình phát.”
Nói cách khác, nàng không cần quản tiều tiêu vặt của những người trong phòng này. “Nếu trong phòng ta chỉ có năm thô sử bà tử thì sao? Vậy chỉ phát năm người. Là các phòng lĩnh về rồi lại phát đi xuống, vẫn là thống nhất phát chung?”
“Thống nhất phát chung.”
” Khi nào thì phát?”
” Khi Đại tiểu thư còn ở, là mùng một mỗi tháng. Sau này Tam phu nhân quản gia, liền thành mười lăm mỗi tháng.”
Thập Nhất Nương sắc mặt trở nên bối rối: “Tiền tháng của Nam Vĩnh nương tử ta còn không có phát?”
Đào mama cười nói:” Nàng tuy là ở phòng ngài làm việc, nhưng nàng lại ở trong danh sách của phòng thái phu nhân. Tiền tháng là lĩnh ở chỗ thái phu nhân nơi đó, ngài sẽ không cần quản tiền tháng của nàng.”
Có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm:” Phu nhân, Tam phu nhân đến!”
Nàng tới làm gì?
Thập Nhất Nương đem Tam phu nhân nghênh đón vào, một trái một phải ngồi xuống Lâm Song đại kháng gian phía đông.
Nha hoàn dâng trà, bưng điểm tâm.
Thập Nhất Nương cười hỏi nàng:” Tam tẩu là có việc gì?”
Tam phu nhân liền chỉ cái bao gì đó bọc bằng khăn tay trong tay Thu Lăng: “Đưa tiềng tháng của Tứ đệ muội đến đây!”
Thập Nhất Nương có chút ngoài ý muốn.
Nói tào tháo, tào tháo đến!
Nàng lộ vẻ không quan trọng cho Hổ Phách thu:” Đã làm phiền Tam tẩu tự mình đưa tới.”
” Ai nha! Chuyện này thì tính gì?” Tam phu nhân cười nói:” Ta cũng muốn đến chỗ ngươi nơi này ngồi.” Nói xong, uống một ngụm trà, nói:” Lại nói tiếp, ta cũng có việc muốn tìm ngươi thương lượng!”
Thập Nhất Nương nghe thấy giọng biết ý, đuổi hầu hạ trong phòng.
“Tứ đệ muội,” Tam phu nhân hạ thấp thanh âm, ánh mắt lại lóe ra hào quang,” Ngươi có nghĩ là kiếm chút tiền mua phấn son không?”
Thập Nhất Nương ngạc nhiên.
Đây đã là người thứ hai hỏi nàng câu này!
Mà Tam phu nhân nhìn đến biểu tình Thập Nhất Nương cũng rất vừa lòng. Nàng giống như bất đắc dĩ thở dài:” Mười lượng bạc là có thể kiếm một lượng, một trăm lượng bạc là có thể kiếm mười lương, nếu có một vạn lượng bạc, là có thể kiếm một ngàn lương…… Nói thật, việc tốt như vậy, nếu không phải cọc mua bán này ta thiếu chút tiền vốn, ta thế nào cũng luyến tiếc tìm người kết phường.”
Thập Nhất Nương không khỏi nhíu nhíu mày.
Cái đó và bán nhân thiên hạ có cái gì khác nhau?
Trừ phi là bay qua cổng trời, đang lúc kinh doanh, làm thế nào có thể kiếm được lợi nhuận cao như vậy? Không biết Tam phu nhân rốt cuộc đánh chủ ý gì? Làm việc kinh doanh gì? Từ Lệnh Nghi có biết Tam phu nhân có cọc”Kinh doanh” này không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.