Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 269: Lảo Tướng Bào Công




Hàm Dương chỉ cách Tần Trịnh nước Hàn có mười ngày đi đường xe ngựa mà thôi, ngựa tốc độ nhanh nhất chỉ có 88 km/h, nếu tính full max thời gian xe ngựa di chuyển luôn trong đêm không nghỉ ngơi thì chặng đường di chuyển có thể đạt được là 21 120 km, cứ 500 mét một dặm thì cả thảy là 43, 2 dặm mà thôi.
Trong khi tốc độ Behace đạt đến 700km/h trong một giây có thể đi được 194 mét, bằng một nửa tốc độ âm thanh trong không khí là khoảng 343.2 m/s. Việt quốc lại xa hơn rất nhiều, Thiên Hạ Vô Song thành muốn đến Hàm Dương cũng mất ba tuần, nhưng với Thiên An lại khác.
Nếu đi bằng đường không thông qua nội thiên địa chỉ tốn năm ngày thời gian mà thôi, thành ra chuyến hành trình đến Tần quốc cũng không quá mất bao nhiêu thời gian với Thiên An, có mặt ở nơi này không gì khác là thu lấy bố cục mà hắn chôn ở Tần.
Đẩy nhanh Tần Thời Minh Nguyệt cốt truyện diễn sinh, đồng thời cũng cài thế lực của mình vào sâu hơn bộ máy Tần quốc. Khi đem đám nử về tổ chức một hồi đại hôn sắc phong đám nữ trở thành vương phi thân phận, liền chạy đến nước Tần chuyện còn lại liền giao cho mấy nử nhân của mình.
“ Cộp cộp cộp cộp cộp” Hàng loạt tiếng bước chân, binh khí khôi giáp hiện lên từ trên cửa thành hay binh sỉ trên đường tụ tập lại, thân ảnh nhanh chóng bủa vây đến thân ảnh Thiên An và Tử Dận, khi mà hai người dừng xe lại tránh đụng vào chiếc xe ngựa phía trước làm cho bánh xe trượt dài một đoạn mấy chục mét hoa lửa bắn ra không ngừng.
Thiên An nhếch môi, tiếp tục điều khiển chiếc xe của mình tốc độ đả giảm xuống, nghiêng người đem chiếc xe bo cua lại một vòng cung rồi chạy thẳng đến con đường phía trước, tốc độ thả chậm dần cho đến khi dừng hắn, đả có mặt ở một tửu quán bên trong.
Kinh Nghê từ phía sau xe nhảy xuống, đem chiếc kính mắt tháo xuống, tay vươn ra kéo lấy bên phải bánh xe trước chổ dựng vũ khí, rồi chọn lấy Kinh Nghê kiếm của mình được xếp cùng ba bốn chuôi kiếm bên trong.
“Xem ra Tần Vương hao tổn không ít tâm tư” Thiên An môi nhích lên, ánh mắt nhìn thấy trong các vách đá núi trên đó còn có thêm các khung cự nỏ bố trí, xen kẻ Tần quân.
“ Hẳn là do Không Quân uy hiếp đây, Hàm Cốc Quan một tướng giữ ải vạn người khó qua, nhưng đối với Không Quân chẳng có đất dụng vỏ” Tử Dận từ phía sau xe nhảy xuống, đem chiếc kính mắt tháo xuống, tay vươn ra léo lấy bên phải bánh xe trước chổ dựng vũ khí, rồi chọn lấy Kinh Nghê kiếm của mình được xếp cùng ba bốn chuôi kiếm bên trong.
“ Khách.. khách...kháchh” tên tiểu nhị cà lăm khi thấy hai thân ảnh này xuất hiện, con mắt mở to hết thảy khi nhìn thấy chiếc moto chặn trước phía sau là một đám Tần quân đang gấp rút chạy đến.
“ Có chút khát, lấy cho ta ít nước” Thiên An trong thân phận Dược Thiên Sầu ngồi xuống chiếc bàn của mình, ngồi trên chiếc ghế tay kéo Kinh Nghê ngồi xuống, hoàn toàn không bỏ qua đám khách nhân xì xào đem ánh mắt chú ý về hai người bọn họ.
“ Ực” tiểu nhị nuốt một ngụm nước bọt, nhìn về hai người nữ xinh đẹp tuyệt thế trên người bận một bộ nhuyễn giáp bó sát thân thể đan thành một tấm lưỡi che đi những vị trí hiểm yếu, trên tay cầm một chuôi xinh đẹp kiếm, còn nam tử kia cũng không kém cạnh càng bắt mắt.
Một đầu tóc ngắn bạc trắng, diện mục tuấn lãng một bộ áo bào trắng tung bay trong gió những viền cổ đều là vàng kim thêu thùa, một con rồng lớn ngủ trảo đính ở phía sau tấm áo cực kỳ uy vũ, một chiếc quần màu đen dài đến cổ chân ở thắt eo là một chiếc thắt lưng hình đầu rồng khảm nạm sống động.
Hai con mắt là bảo thạch xanh lúc trong miệng ngậm lấy một hạt châu màu đỏ, còn áo là một bộ màu trắng với những cúc áo tròn, dưới chân là một đôi giày bóng đen tuyền khác hoàn toàn với cách ăn mặc của Đại Tần, trên tay đeo một chiếc vòng kim loại màu xám bạc. Lối ăn mặc khác thường này hắn cũng không lạ gì, đả thấy qua rất nhiều thương nhân từ Đại Việt.
“ Đứng ngây đó làm gì, đi nhanh đi” Thiên An lớn tiếng nói, tay búng ra một đồng tiền vàng cho hắn, ánh mắt quét qua đám khách nhân dò xét mình, bị hắn bắt gặp đám người đều cúi đầu dời mắt đi, mày có chút nhíu lên.
Tử Dận thấy hắn dị dạng liền biết được Thiên An nghĩ gì, khi mà trong đám người có mặt trong gian tửu điểm này không chỉ có bách tính bình dân, thương nhân văn nhân nhân nhã sỉ mà còn có những người khoác trên mình một bộ trường bào, đồ hình thái cực trắng đen phía sau, là đệ tử Đạo Gia, cười nói: “ Năm xưa Lảo Tử ngộ đạo viết Đạo Đức Kinh ở Hàm Cốc, nơi này trở thành Đạo Gia thành địa, Thiên Nhân hai tông cũng ở đây”
Theo truyền thuyết, Lão Tử viết Đạo Đức Kinh cho một người bảo vệ biên giới Hàm Cốc quan trước khi ông đi về phía tây.Hàm Cốc Quan trừ là hùng quan bên ngoài thì nơi này còn tồn tại một thế lực mạnh mẻ khác Chư Tử Bách Gia một trong Đạo Gia.
Thế nhân đều biết năm xưa Lảo Tử xuất hành từ tây đến Hàm Cốc Quan viết ra Đạo Đức Kinh, cũng biết nơi này chính là Đạo Gia thánh địa nhưng khó người biết được chính xác được ở liên miên không ngừng Hào Sơn bên trong, Đạo Gia hạ lạc vị trí.
Đạo Gia truyền tự cổ xưa từ Tam Hoàng thời kỳ đả xuất hiện, so với Nông Gia không hề thua kém bề dày lịch sử. Trong Bách Gia có địa vị vô cùng lớn, thậm chí Âm Dương Gia một trong mười đại môn phái hàng đầu cũng từ Đạo Gia mà tách ra.
Vì ý niệm bất đồng mà Trâu Diễn tổ sư của Âm Dương Gia thoát ly Đạo Gia mang theo môn hộ thành lập Âm Dương Gia, say mê truy tìm Thiên Nhân cực hạn con đường. Đạo Gia sau đó cũng lâm vào đạo thống chi tranh mà phân ly thành hai tông: Thiên Tông và Nhân Tông.
Thiên An gật đầu, nhìn tên tiểu nhị kích động tay bắt lấy một đồng vàng liền chạy vội đi, tay gõ lên mặt bàn đối với đám người dò xét mình hắn cũng chả để tâm lấy, chưa đến ba phút tên tiểu nhị đả trở lại cung kính đem ẩm trà cho hai người, thần sắc có phần khẩn trương: “ đại nhân, của ngài trà nước”
Lúc này tiểu nhị lẫn người khách trong phòng đều im bật khi một nhóm Tần quân đả tiến nhập ở nơi này, cung nỏ lẫn binh khí vây chặt lại Dịch Trạm chổ nghỉ chân này, một tên tướng lính mặc giáp đen phủ kín có vẻ là thủ lĩnh, tay nằm bội kiếm đi đến ánh mắt toát lên dị sắc cất bước lại gần Thiên An, Tử Dận.
Tâm tư xoay chuyển từ y phục diện mạo lẫn chiếc cơ quan xe kia đều không phải là người bình thường được. Quan trọng hơn hắn lại nhận biết được chuôi kiếm trên tay của Tử Dận, Việt vương bát kiếm một trong- Kinh Nghê, cũng đoán ra được thân phận của nàng, thuộc La Võng tổ chức, Thiên tự cấp cao thủ.
La Võng là hung khí của Đại Tần, chuyên nhận ám sát tiêu trừ địch nhân cho Tần quốc, địa vị giống như quân binh nước Tần. Hắn thân là quan binh Hiệu Úy thống lĩnh nhóm quân lính phòng thủ Hàm Cốc đương nhiên nhận ra được Kinh Nghê thân phận, quan trọng hơn hắn là La Võng một thành viên.
Tay giữ lấy bội kiếm, còn chưa mở lời đả nghe một giọng già nua sắc bén từ phía sau không cho phép cự tuyệt: “ Lui xuống”
“ Tướng quân” tên Hiệu Úy quay người thấy được một lảo tướng quân, cởi chiến mã đi đến bên hông là một chuôi kiếm lưỡi kiếm có phần to lớn, sống kiếm lại nhô lên phình ra xoắn dọc, hắn đương nhiên nhận biết cấp trên của mình.
Mà đám binh sỉ Tần quân đang vây quanh cũng vội quỳ xuống: “ tướng quân”
“ Cộp cộp cộp” tiếng vó ngựa di chuyển đến gần, ngay khi đến gần chiếc xe của Thiên An hắn nhảy xuống lưng ngựa long hành hổ bộ bước đi đến trước bàn của hai người Thiên An: “ Thường nghe trang chủ Thanh Y Lâu, quỷ thần chi tài hôm nay gặp được quả thật khiến Bào mỗ mở rộng nhãn giới”
“ Mông Ngao bị Bàng Noãn mai phục chết trận ở Hàm Đan, Bạch Khởi chết vì gièm pha, Vương Hột trấn giữ Nam Quận, Tần Vương lại sai ông đến nơi này trấn thủ đúng là dụng tâm” Thiên An nâng lên chung trà uống lấy.
Lảo tướng quân Bào Công một trong những lảo tướng Binh Gia danh tướng, tài năng không kém gì Vương Hột, Mông Ngao nhưng so với Bạch Khởi vẫn còn kém một bậc, hắn được Trang Tương vương điều về trấn thủ Hàm Cốc Quan từ nhiều năm trước.
Trước liên quân do Tín Lăng quân cầm đầu đánh cho quân Tần đại bại mà về,việc cố thủ Hàm Cốc liền được giao cho một lảo tướng kinh nghiệm sa trường dày dặn. Mà y chính là một trong những người đó.
Thiên An nhìn nhóm quân binh tinh nhuệ đi đến phía sau, so với Huyết Y Vệ của Bạch Diệc Phi cũng không hề kém cạnh chính là thân binh của Bào Công, thân thủ cũng xem như là nhị lưu cao thủ, sát phạt khí tức so với đám binh sỉ còn lại đều hơn một bậc. Việc hắn xuất hiện ở trước hai người hắn cũng đả đoán ra khi tên quân sỉ kiểm tra phát hiện hai người liền rời đi, hẳn là đến gặp Bào Công báo cáo.
Bào Công ngưng trọng nhìn qua Kinh Nghê, hắn thân là lảo tướng nước Tần làm sao không nhận ra được thân phận của nàng chứ. Lòng dậy sóng vô cùng khi nhiều năm nay La Võng thành viên chết không ít, chỉ vì truy giết Kinh Nghê lẫn một nam tử, người đả lấy đi Khổng Chu tam kiếm.
Y hành tung bí ẩn cho dù La Võng vận dụng hết thảy nhân lực vẫn không tra ra được là ai, bây giờ Kinh Nghê xuất hiện bên cạnh Dược Thiên Sầu trang chủ của Thanh Y Lâu, hắn có thể đoán ra được người nam nhân trọng điểm phải giết của La Võng, một mực che chở cho Kinh Nghê là ai rồi.
Nhanh chóng trấn định, phất tay cười nói: “ hahaha, lui xuống, lảo phu không ngờ có ngài còn gặp công tử ở đây, mấy năm nay lảo phu đối với cờ nghệ cũng tăng tiến chút ít, không biết có thể cùng công tử chỉ điểm không? ”
Thiên An đem ấm trà rót lấy cho mình một chén, rồi nói: “ Đợi ta giải quyết công việc xong, sẻ cùng tướng quân ngài chơi cờ, nếu mà giờ cùng ngài chơi lấy chỉ e Tần Vương buồn phiền.”
Bào Công con mắt thoáng qua quang mang khi nghe được tin này, Tần vương Doanh Chính là tối cao chúa tể Đại Tần, nhưng trên thực tế tuy chấp chưởng nhung quyền lực lớn vẫn nằm trong vây cánh Lử Bất Vi, thậm chí quân binh nước Tần cũng có thế lực y.
Thiên An thân phận từ lâu người trong thiên hạ đả biết là Đại Việt người, nhưng thân phận là anh của Việt vương mới chỉ lộ ra ánh sáng. Hắn thế lực không hề nhỏ, 108 tòa Thanh Y Lâu mọc trên thất quốc, trong đó Tần quốc chiếm nhiều nhất, có can hệ với thái hậu Triệu Cơ cùng những đại nhân vật khác trên thất quốc.
Mục đích của hắn mọi người đều biết, thông qua Thanh Y Lâu mà nuôi dưỡng Đại Việt, trừ diệt Cơ Vô Dạ trợ giúp Hàn Phi chính là đổi lấy lợi ích. Mấy năm nay Thanh Y Lâu phú giáp thiên hạ người nào không biết. Dược Thiên Sầu nhiều năm không tham dự vào triều đình các nước, bây giờ lại lựa chọn tham dự xem ra là do vị phía sau chủ ý.
Như vậy khỏi nói cũng biết có một chuyện kinh thiên sắp đến, Bào Công tâm tư xoay chuyển cười nói: “ hai vị là muốn gặp vương thượng”
Thiên An đem chung trà nâng lên, cười nói: “ ta với Tần vương cũng từng gặp một lần, ta đến nơi này đáp ứng huynh ấy trừ một người”
Bào Đinh ánh mắt mở lớn, trong lòng dậy sóng không thôi khi hắn biết được mình vừa nghe được một chuyện kinh thiên động địa gì, sát khí tỏa ra bốn phía nhìn nhóm hành khách nơi này, hắn có một cổ xúc động muốn đem bọn họ giết chết bởi vì hắn biết người mà Tần vương muốn trừ là ai, chính là Tần quốc Lử Bất Vi.
“ Bảo bối đi thôi” Thiên An uống xong chung trà của mình,nhìn về tên đạo sỉ trẻ tuổi gần đó lớn tiếng nói: “làm phiền thông báo một tiếng với Xích Tùng Tử, Tùng Lung Tử có Đại Việt Thiên An lần sau bái kiến luận đạo, Bào tướng quân tái kiến”
Lời vừa dứt thân ảnh của Tử Dận cùng Thiên An thân ảnh nhanh chóng biến mất khỏi nơi này, thân ảnh hiện ra là con đường rộng lớn phía trước chỉ để lại một chấm đen sau đó lần mất đi, khách nhân trong Dịch Trạm nhốn nháo lên khi nghe được từ chính miệng Thiên An, trong này không ít người vẫn còn chưa biết thân phận của Thiên An đây.
“ Chàng muốn mời chào Đạo Gia Nhân Tông sao?” Tử Dận phía sau nhỏ giọng nói.
Thiên An cười nhẹ: “ Nàng đúng là con giun trong bụng ta”
Tử Dận môi nhích lên nói: “ 500 năm trước Âm Dương Gia thoát ly Đạo Gia tự thành một phái, sau này Đạo Gia lại lâm vào lý niệm bất đồng phân thành Thiên Nhân hai tông, trong hai tông Nhân Tông là có khả năng nhất, hơn nữa chàng cũng không chỉ mời chào như vậy đây? để xem vó lẻ là võ công của Đạo Gia”
“ Bảo bối, nàng có độc tâm thuật sao? lại biết hết suy nghĩ trong lòng ta rồi” Thiên An lên tiếng, luận đạo là cái cớ chẳng qua hắn muốn hốt du lẫn trộm lấy công pháp người ta đây, xem qua anime thấy Tiêu Dao Tử một chiêu Tuyết Hậu Sơ Tình và Hiểu Mộng thi triển Thiên Địa Thất Sắc khiến hắn ghiền không thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.