Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 217: Bát Linh Lung




Tần Trịnh đêm tối, Độc Hạt Môn phụ cận.
“ Gần đây trong thành xuất hiện một đám người ngoại bang, hành tung bí ẩn” Đường Thất nhìn Vệ Trang đến gần lên tiếng “ Bọn chúng vào thành trước sau sứ thần Tần quốc nhưng lại không có vẻ là cùng một toán người, mà những người này ta lại nghĩ đến môt nhóm người”
“ Người nào” Vệ Trang nhàn nhạt hỏi.
Đường Thất vút râu nói “ Bát Linh Lung”
Vệ Trang nghe được trầm ngâm nói:“ Bát Linh Lung là đoàn thể sát thủ hàng đầu của Tần quốc. Nghe cái tên đó thiết nghĩ là do 8 người có võ công, ngoại mạo, cá tính khác biệt hợp thành”
“ Nghe đồn trong số bọn chúng có kẻ cực kỳ tham lam, mỗi lần giết người đều vét sạch vật dụng đáng tiền. Có người thì coi giết người là thú vui, hành hạ người sống đến chết, thi thể tan nát đến thảm thương”
Đường Thất vút râu tiếp tục nói “ Vài năm trước Doanh Chính phái huynh đệ khác mẹ Thành Kiều đem binh công Triệu. Không ngờ Thành Kiều nhân cơ hội tạo phản, sau khi thất bại trốn đến Triệu quốc. Lúc đó kẻ phụ trách nhổ cỏ tận gốc, chính là Bát Linh Lung”
“ Hừ.. Nhân vật quan trọng như vậy sẻ không tùy ý rời khỏi Tần quốc” Vệ Trang như hiểu được thứ gì rời đi.
“ Mục tiêu đáng để Bát Linh Lung tập thể xuất kích, nhất định là một kẻ buộc phải chết” Đường Thất lẩm bẩm rồi cũng rời đi theo đến gần Vệ Trang, mãi cho đến một con đường rồi nói “ Hôm nay trong số huynh đệ của ta có một kẻ rất kiên cường, chỉ một mình hắn còn sống”
Chỉ thấy một tên nam tử gương mặt sợ hãi, trong ánh mắt có phần trốn tránh nhìn về hai người phía trước, dưới chân hắn là bốn cổ thi thể nằm dưới, nói “ Hôm nay chúng tôi phát hiện một đám người ngoại bang hành tung khả nghi liền bám theo, lén la lén lút, liền muốn thám thính”
“ Đối phương có mấy người” Đường Thất lên tiếng hỏi.
Tên nam tử này cuối đầu không dám ngẩng đầu nói “ Lúc đó trời tối, chắc là bốn năm người gì đó”
Vệ Trang ánh mắt quan sát thi thể bên dưới, nhìn những vết thương trên ngực, mày nhíu lại hỏi “ Có mấy tên ra tay”
“ Tất cả đều ra tay”
Vệ Trang đem tay chỉ về một tên thuộc hạ Thất Sát Đường nói “ Ngươi đem hắn chuyển qua bên kia”
Mấy tên thuộc hạ phía sau lập tức hành đồng đi đến khiên mấy cổ thi thể bố trí theo ý muốn của Vệ Trang.
“ Bọn họ chết theo thứ tự như thế này” Vệ Trang nhàn nhạt nói “ Vì vậy chỉ có một người ra tay, hơn nữa chỉ với một đường kiếm. Từ vết thương phân tích ra đường kiếm là liên tiếp nhau, liền mạch lưu loát, bắt đầu từ chổ người này và kết thúc ở chổ người kia”
Đường Thất nghe được nghi hoặc nói “ Một đường kiếm giết được tám người, tên sát thủ có năng lực giết chết bốn người, tại sao lại giữ lại một nhân chứng sống”
Vệ Trang lạnh nhạt nói “ Bởi vì ngươi căn bẳn nấp ở phía sau, không hề đi lên thám thính”
Tên này khi nghe được sự thật phát hiện, lập tức hoảng sợ quỳ bệch xuống nói “ Lúc đó tôi thật sự cảm thấy rất sợ hãi, mấy tên đó nhìn có vẻ không dể đối phó. Tôi còn sống không phải là để về báo tin hay sao”
“ Dấu vết mà kiếm khách để lại trên thi thể rất hoàn chỉnh” Vệ Trang lạnh nhạt nói.
Đường Thất nghe được tức giận mắng “ Bọn chúng ra tay ác độc như vậy xem như tiểu tử ngươi may mắn”
Vệ Trang xoay người rời đi, rồi nói “ Hắn còn sống.. là bởi vì đám người này đang vội vả rời đi, không muốn mất thời gian dây dưa”
Vệ Trang rời đi không lâu thì Đường Thất cũng rời đi, đám đệ tử này cũng mang xác chết đi phi táng đồng thời đám người tiếp tục do thám tin tức tiếp tục, tên đệ tử may mắn sống sót tiếp tục lại đi do thám tuần tra.

Chỉ thấy một cái bóng đen lao nhanh qua người hắn, làm cho tên này hoảng sợ vội đem một tay đặt lên bội kiếm mình đề phòng, khi thấy được là một con mèo đen thì thở phào.
Lúc này đột nhiên một làn hương tím xông ra từ một căn phòng, mà căn phòng này còn chiếu sáng ánh đèn, tên này nhắm mắt lại cẩn thận đi đến đặt tay nghe lén lấy.
Mà từ ngoài nhìn vào thấy có mấy bóng ảnh con người qua lại, chỉ thấy đột nhiên một tiếng cửa mở âm thanh vang lên.
“ Hơ.. Các ngươi không thể tìm một nơi tập hợp nào sạch sẻ một chút sao. Ở đây bẩn chết đi được” âm thanh mềm mại của nữ tử vang ra, nghe trong đó có phần chán ghét.
“ Cô đi đến đâu thì nơi đó trở nên đặc sắc chói lóa, cần gì để ý những thứ đó chứ” Một nam tử thanh âm vang lên.
“ Xem như ngươi biết cách nói chuyện” nữ tử âm thanh có mấy phần tính ý nói.
Nghe được thanh âm đám người, tên đệ tử Thất Sát Đường này liền đem một mắc áp sát nhìn vào khe hỡ trên vách tường gỗ, đập vào mắt hắn chính là một quả bóng da lăn đến.
“ Ta ghét các ngươi, lại muốn đi giết người” âm thanh bé gái vang lên
“ Sát thủ giống như quân nhân, quân lệnh như sơn” một âm thanh khô khan nghiêm túc lên tiếng, không có bất cứ tình cảm gì lạnh lùng.
“Việc ngày dặn dò tất nhiên tận lực đi làm rồi” một giọng nam tử khác lên tiếng “ ong mật của tôi đả tìm ra được sào huyệt của bọn thú săn rồi”
Mà lúc này một vài con ong mật từ bên ngoài thông qua khe cửa mà tên bên ngoài chui vào, làm cho tên này hoảng sợ lấy.
“ Kẻ săn mồi thông minh sẻ không có một sào huyệt” một giọng nam khác cất lên.
Lúc này bên trong lại vang lên âm thanh bay nhảy, một giọng nói nam tử khác nói “ haii đến ngay cả dấu vết cũng không xóa bỏ, cho dù là tay lảo luyện như ta cũng không dám tự do hành động rồi”
“ Bà già như ta đả bỏ ra không ít tâm sức để điều chế ra thuốc, ong mật của ngươi đừng làm ta thất vọng đó” một âm thanh có phần già nua nói.
“ Ca khúc của ta đã chuẩn bị xong rồi, ngươi thật sự hoàn thành nhiệm vụ sao”
“ Không tin tưởng ta như vậy, hay là ta và Ly Vũ cô nương cá cược thế nào” âm thanh nam tử cất lời.
Nữ tử gọi là Ly Vũ khẻ cười rồi hỏi “ cược cái gì”
“ Nếu như ta thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, thì mời Li vũ cô nương dành tặng riêng ta một khúc múa để ta xem cho đã mắt” nam tử có phần trẻ tuổi lên tiếng.
“ Như thế cũng hay, lúc nào cũng nghe mọi người khen ngợi dáng múa của cô. Nhưng vẫn chưa có cơ hội tận mắt thấy”
“ Lảo già như ông cũng mà xứng xem ta múa sao” nữ tử âm thanh kiều mị nói
“ Phải phải phải.. Lảo già như ta đương nhiên là không xứng với cô”
“ Các ngươi bớt phí lời đi, tên tiểu tử ngoài kia nghe lén lâu như vậy rồi, rốt cục là ai đi xử lí đây”
Mà lúc này tên đệ tử bên ngoài đồng tử mở lớn, ánh mắt xoay đi thì thấy được một thân ảnh nam tử từ lúc nào đã đứng ở hần hắn, trên tay kiếm đã được lấy ra khỏi vỏ, thân hình hoảng sợ không ngừng thụt lùi lại phía sau.

var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Mà lúc này cánh cửa đột nhiên mở ra, hắn liền đem ánh mắt nhìn vào bên trong, con mắt không tin được, có điều một bàn tay đả bịt lấy miệng của hắn không cho hắn phát ra thanh âm, rồi một tiếng bén nhọn vang lên chỉ thấy một thanh kiếm sắc bén từ sau lưng đâm thẳng đến trước.
“ Suỵt” Tên sát thủ nay đem hắn bỏ xuống, một tay để lên môi phát ra âm thanh tỏ ra im lặng nhìn về gian phòng bên trong, theo ánh mắt của hắn vậy mà trong đó chỉ là một căn phòng trống không có một ai cả cực kỳ quỷ dị.
Thanh Y Lâu tầng năm, Tước Các gian phòng.
“ Bát Linh Lung đến rồi” Dược Thiên Sầu nâng lên chung rượu uống lấy.
“ Bát Linh Lung, nhóm sát thủ cấp Sát tự của La Võng, rốt cục là mục tiêu gì để có thể thôi động nhóm sát thủ này” Lăng Sương lên tiếng, nàng nhiều năm nay kiến thức nhiều ra không ít, hơn nữa một bên có Tử Dận vốn là chữ Thiên nhất đẳng là cao tầng của La Võng, thông tin cơ mật của tổ chức tất nhiên sẻ biết.
“ Tần vương Doanh Chính” Dược Thiên Sầu uống lên chung rượu, xem qua anime hắn đương nhiên biết rõ khi sứ thần nước Tần vào Tần Trịnh cũng chính là nhóm sát thủ La Võng này vào thành.
Thực lực chỉ là cấp Sát nhưng nếu liên thủ lại đến cả Thiên tự sát thủ cũng có thể chết, đáng nói là bọn họ có một bí mật chết người mà chỉ có hắn mới biết được.
Lăng Sương giật mình lên, mái tóc ẩm ướt dài quấn khăn đi đến bên cạnh:“Doanh Chính dám rời đi Hàm Dương ở Tần Trịnh này có gì để cho hắn mạo hiểm như vậy, thân phận tôn quý như hắn lẻ ra không rời đi mới đúng.”
“ Hàn Phi, hắn đến là gặp Hàn Phi có khi là gặp huynh cũng là, Thiên Trạch tên đầu đất đó chỉ làm mấy việc dư thừa, giết sứ giả nước Tần muốn Tần Hàn chi chiến, nào có dể như vậy Lử Bất Vi đả đoán từ trước, phái tên này đi chính là chết sứ thần khác đả đến đại quân cũng sắp đến Hàn quốc biên cảnh, có điều một hồi phí công vô ích mà thôi” Dược Thiên Sầu đem tay bắt lấy chiếc khăn trắng đem tóc ẩm ướt của nàng lau đi.
“ Hì hì” Thiên Ngôn cười lấy, rồi nhớ lấy thứ gì bàn tay nhỏ nắm lại: “ đám La Võng đó thật chán ghét, trước đây ức hiếp nương còn cả ám sát cha nữa, lần này Bát Linh Lung đến con sẻ cho chúng có đi không về, để cho bọn chúng biết Khước Tà lợi hại”
Dược Thiên Sầu đem tay xoa đầu nàng, cười nói: “Con còn chưa phải là đối thủ của bọn họ, Bát Linh Lung giết không được, bọn họ đả sớm chết cả rồi”
“ Hả” Lăng Sương kinh ngạc thốt lên, nhãn châu xoay chuyển những lời của Dược Thiên Sầu nói nàng chưa bao giờ hoài nghi cả, truy hỏi: “ cha, Bát Linh Lung đả chết, như vậy bọn chúng là giả sao? cha mau nói đi”
Dược Thiên Sầu cười nhạt ngoại xuống, chậm rãi nói: “ Bát Linh Lung nghe thì có 8 người, bao gồm thủ lĩnh Càn Sát, mẹ hắn Càn Khôn, vũ nữ Ly Vũ, Tốn Phong, Khảm Thử, Đoái Ly, Bích tướng quân, và Trường An quân Thành Kiều.
Nhất tâm dị thể bát diện linh lung, là nhờ một môn bí thuật của Càn Sát, chỉ cần hắn giết ai thông qua bí thuật này có thể đem linh hồn người khác hấp thu trở thành một phần của mình, có thể có được năng lực, bọn họ chung đụng với nhau trong 1 cơ thể, đặc biệc người bị giết sẻ không nhớ rõ mình đả chết thế nào, một khi nhớ ra liền tan biến đi”
“ Còn có bí thuật như vậy, nói như vậy Càn Sát chính là chủ thể rồi, không đúng, ca ngươi nói bọn họ đều đả chết, như vậy Càn Sát cũng đả chết rồi” Lăng Sương lẩm bẩm.
Kiến thức của nàng so với người thường cao thủ đều mạnh hơn rất nhiều, khi bên cạnh chính là Tử Dận và phân thân Thiên An hai người kiến thức rất lớn.
Mà người sau so với người trước lại càng khổng lồ phong phú hơn, từ nhỏ nàng lớn lên đủ bao nhiêu câu chuyện thần tiên quỷ quái đây.
Dược Thiên Sầu gật đầu, hắn tồn tại đả là một cái buzz game rồi toàn bộ anime Thiên Hành Cửu Ca lẫn Tần Thời Minh Nguyệt hắn đều xem qua, đương nhiên biết được tiền căn ngọn nguồn của nhóm sát thủ cường đại này.
Nguyên tác trong Trương Lương chính là khám phá ra bí mật này, và Thải Điệp khi biết mình chết rồi liền tan thành bọt biển nhưng chỉ riêng nàng mà thôi, còn những người lại không một chút ảnh hưởng gì.
Bởi vì linh hồn của bọn họ không chỉ bị cầm tù bởi bí thuật của Càn Sát mà còn bị cầm tù bởi một người đáng sợ hơn rất nhiều lần tên này- chủ nhân của một thanh Việt vương bát kiếm đứng hàng thứ 4 tong bộ kiếm do đại sư Âu Dả Tữ rèn đúc- hắc bạch Huyền Tiễn.
Huyền Tiễn hàng thật giá thật là chữ thiên nhất đẳng, thích sát Thành Kiều mục tiêu quan trọng như vậy La Võng sẻ không chỉ phái một Sát tự nhóm.
Trong tổ chức Huyền Tiễn là một người tồn tại đặc biệc, y không cần che lấy dung mạo như Yểm Nhật, Kinh Nghê bởi vì y trước khi gia nhập La Võng đả là giang hồ kiếm khách vang danh.
Trong tổ chức chỉ dưới Yểm Nhật về thực lực có thể điều động những sát thủ dưới cấp của mình, một thân kiếm thuật đáng sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.