Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 156: Long Cốt Bát Trân Thang





Ngày hôm sau, Tần Trịnh vương phủ An Bình Quân.
Từ khi quỷ binh cướp lương sau khi phát sinh, phụ trách áp tải quân lương An Bình quân cùng Long Tuyền quân, đều bị giam lỏng ở nơi này.
Nhưng bởi vì thân phận tôn quý, hai người vẫn như cũ ăn ngon uống sướng, chuyện trò vui vẻ. Chính nhờ là bào đệ của Hàn Vương cho nên các chủ thẫm điều tra cũng không dám đắc tội, cũng không tra được gì khi đến hai người.
Chính lý do này mà hai người cấu kết với Cơ Vô Dạ rút trộm quân lương có điều hai người nào biết, bản thân hai người chính là chốt thí cho Cơ Vô Dạ lập công.
Chỉ cần kế hoạch thuận lợi Trương Khai Địa và vây cánh của hắn bị trừ khi không tra án được, khi đó hắn chỉ cần xung phong phá án, đem hai người này ra khép tội thông qua thủ hạ giả mạo bút tích rồi tự sát là được rồi, cục diện hoàn mỹ khép lại.
"Hàn Phi, ngươi đến làm gì?" Long Tuyền quân nhìn xem đột nhiên xuất hiện Hàn Phi và Trương Lương, có chút nghi hoặc.
"Nghe nói Tam vương thúc tinh thông dưỡng sinh, điều chế ra Long Cốt Bát Trân Thang chính là thánh phẩm tẩm bổ" Hàn Phi cười hỏi, ngay khi nhận lời của Trương Lương ngày hôm sau hắn liền đến nơi này cùng với Trương Lương điều tra vụ án.
Long Tuyền quân vút râu lên tiếng: “ muốn làm ra loại canh này cũng không dể, ngoài việc phải tập hợp các loại dược liệu quý hiếm, còn phải hầm đủ 9 canh giờ (18 tiếng) mới có thể dùng”
“ Không biết canh này có công dụng như thế nào” Hàn Phi hay tay chống bàn lên tiếng
“ Hôm đó quỷ binh đột nhiên xuất hiện, tình cảnh rất đáng sợ. Sau khi ta về phủ liền uống canh này liền ngủ ngon”Long Tuyền quân nhìn qua An Bình quân chậm rải nói
Hàn Phi vẻ mặt tỏ ra bất ngờ lên tiếng “ Loại canh thần kỳ như vậy, cũng nên làm nhiều một chút để cho tiểu chất hưởng ké”

“Cái này hơi khó, canh này nấu xong phải uống ngay để cách ngày sẻ mát hiệu quả” Long Tuyền quân lay lay đầu
“ Thì ra là thế” Hàn Phi vẻ mặt như hiểu ra
An Bình quân lông mày hơi nhíu: "Hàn Phi, ngươi tới đây không chỉ là hỏi vấn đề dưỡng sinh đơn giản này chứ?"
"Vương thúc anh minh, tiểu chất là muốn nghe nghe chuyện quỷ binh cướp quân lương."Hàn Phi lên tiếng
"Quỷ binh..” An Bình quân một bên hồi ức, một bên nói: "Quỷ binh đột nhiên xuất hiện, đem chúng ta vây quanh, toàn bộ bay trên không trung, tương đương dọa người, bắn tên cũng không thể giết chết... Cuối cùng vàng cứ như vậy biến mất trong mưa."
"Quỷ binh xuất hiện ở chỗ nào?" Hàn Phi lần nữa hỏi.
"Đoạn Hồn Cốc” Long Tuyền quân lập tức nói
Trương Lương một bên tiếp lời: “Năm đó nước Hàn đánh bại nước Trịnh, Hàn Ai hầu từng hứa chỉ cần đầu hàng sẻ không giết. Cuối cùng 5 vạn tướng sỉ nước Trịnh bị lừa ra ngoài Trịnh Thành giết chết, vô cùng tàn nhẫn, nơi này cũng vì thế mà có cái tên đó "
Long Tuyền quân thở dài: "Nghe nói lần này là vong hồn chết không nhắm mắt đó đến đòi nợ. Nếu không số vàng đó sao lại tự dưng biến mất chứ"
"Ở hiện trường ta có nhặt đến một miếng vàng hỏng, không bằng thử xem" Hàn Phi cười nói, mảnh vàng này có được chính là từ hộp quà hắn đổi được từ tay Tử Nữ.
Trương Lương từ đâu ôm lấy một chậy đồng đừng đầy nước để lên mặt bàn.
Hàn Phi định thả miếng vàng xuống ánh mắt đảo quanh, nói: “ hình như có chút ám”
Trương Lương vội vàng cầm lấy một cây đèn được đốt lửa đi đến.
Long Tuyền Quân sắc mặt biến đổi khi thấy được, thân ảnh đứng dậy chạy nhanh đến Trương Lương ngăn lại, la lớn “ cẩn thận bén lửa”
Nhưng thân ảnh Trương Lương lập tức né tránh đi. Hàn Phi trực tiếp đem cái viên kia hoàng kim ném tại nước trong.
Trong nháy mắt, hoàng kim dùng mắt trần có thể thấy tốc độ, cấp tốc biến mất, hoàn toàn hòa tan.
Hàn Phi nhìn xem hai người, nói: "Trong ngủ hành thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim thỏi vàng này lại ngược lại với ngủ hành, gặp nước lại tan gặp hỏa lại cháy thực khó mà tưởng tượng được. Mà hoàng thúc lại biết trước được, thật đúng là thần rồi"

Hai người liền vội vàng lắc đầu, nhưng trong lòng là thấp thỏm không thôi, lại thấy Hàn Phi trong tay áo lấy ra một thỏi vàng nhỏ tương tự lên tiếng:"Hai vị vương thúc có từng nghe đến Thủy Tiêu Kim.”
Nhìn hai người gục đầu mấy cái sau đó nhìn nhau lập tức lắc đầu đi, Hàn Phi tiếp tục cất lời “Thủy Tiêu Kim bề ngoài nhìn vào giống như hoàng kim bình thường, nhưng vừa vào nước sẽ bị tan ra.Vương thúc có cho rằng thứ biến mất trong mưa tối hôm đó đêm đó thật ra là… Thủy Tiêu Kim hay không?”
Long Tuyền quân đang định mở lời thì bị An Bình quân đem tay ngăn cản, nói “ Chúng ta gặp được quỷ binh đòi nợ, còn những cái khác thì không biết”
Hàn Phi mỉm cười: "Điều thực sự làm ta không hiểu được chính là Long Cốt Bát Trân Thang của vương thúc"
"Canh của ta?" Long Tuyền Quân không bình tĩnh ánh mắt liếc nhìn về mặt bàn.
"Vương thúc nói canh này phải đun đi đun lại nhiều lần, cần phải đun chín canh giờ mới xong” Hàn Phi đi đến trước mặt Long Tuyền quân hỏi
"Đúng vậy" Long Tuyền quân khẳng định.
"Vụ án xảy ra tối hôm đó, sau khi vương thúc trở về phủ liền uống một bát là Long Cốt Bát Trân Thang” Hàn Phi đem tay lên cằm trầm tư
"Có gì không đúng?" Long Tuyền vội hỏi
"Tức là tối hôm đó muốn uống được canh này, không thể đợi vương thúc trở về phủ rồi mới nấu, mà phải chuẩn bị từ sáng sớm” Hàn Phi
"Quanh quanh quẩn quẩn ngươi rốt cục muốn nói cái gì?" Long Tuyền lạnh giọng nói
"Vương thúc vận chuyển quân lương, cả đi cả về phải mất ít nhất là ba ngày. Có vấn đề rồi đây, nhà bếp vương phủ tối hôm đó tại sao phải chuẩn bị Long Cốt Bát Trân Thang phải dùng lúc đó, mà phải 3 ngày sau mới trở về” Hàn Phi nghiêm nghị nhìn hắn
“ Cái này..” Long Tuyền Quân nhất thời không biết trả lời ra sao

"Chẳng lẻ trước 9 canh giờ Vương thúc đã biết quân lương bị cướp? trong tối hôm đó liền có thể hồi phủ, do đó trước khi ra cửa liền để đầu bếp chuẩn bị Long Cốt Bát Trân Thang?"
Long Tuyền quân cùng An Bình quân, toàn bộ á khẩu không trả lời được, đây chẳng phải là dấu đầu lòi đuôi sao, chẳng khác nào hắn biết rõ được sẻ có quỷ binh cho nên cướp lương.
Mọi chuyện còn lại tương đối dể dàng hơn, Hàn Phi liền để Trương Lương vào cung còn mình thì thẳng hướng đến một nơi, chính ở nơi này đả trợ giúp hắn- Tử Lan Hiên địa phương.
“ Công tử thật có nhã hứng, hôm nay là đến tìm cô nương nào”
Hàn Phi nhìn kiều mị thân ảnh Tử Nữ bước xuống cầu thang cười nói:“ Không, hôm nay ta muốn tìm một người đàn ông”
Tử Nữ dừng lại đặt tay lên thanh gỗ là lan can cầu thang, ánh mắt vũ mị nói: “ ngươi đến Tử Lan Hiên tìm đàn ông”
“ Đúng vậy, chính là người đàn ông hôm trước uống rượu ở phòng bên cạnh”
Tử Nữ ánh mắt có chút thay đổi: “ Có những chuyện biết càng nhiều thì càng nguy hiểm”
“ Có lẻ gan của ta khá lớn”
“ Thế giới của ngươi và thế giới của hắn hoàn toàn khác nhau” Tử Nữ lên tiếng nhắc nhở, nhưng thân ảnh cũng xoay người dẫn Hàn Phi đi đến một gian phòng, chính là Vệ Trang gian phòng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.