Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 132: Lăng Ba Phi Yến





Ngày hôm sau Hàm Đan bắc thành, bóng đêm sơ hàng.
Đường phố hai bên múa phường bên trong tiếng nhạc du dương, lần lượt bay ra, các loại giao rèm cừa thấp thoáng lấy tỏa ra ánh sáng lung linh đèn đuốc, chính là ngày tốt mới tới thời điểm.
Nơi này là Hàm Đan phồn hoa nhất địa phương, dù cho không vào múa trong phường cũng có thể nhìn thấy rất nhiều dáng người thướt tha nữ tử hất lên lụa mỏng dạo bước nhảy múa.
Mà Hạ Vũ Các liền cao đứng ở mấy nhà múa phường ở giữa, treo ở đỏ thẫm cao ốc vùng ven khắc hoa đèn lồng bên trong ánh nến đã sáng, thỉnh thoảng có quan to hiển quý ra vào ở giữa.
Lúc này hai chiếc thượng cấp xe ngựa tại Hạ Vũ các trước cửa dừng lại, Thiên An cùng Lệ Cơ bước xuống ánh mắt nhìn về phía trước mắt lộng lẫy cửa chính.
Cửa ra vào một tên đợi đã lâu gã sai vặt không khỏi mắt sáng lên, bận bịu tiến lên đón, vẻ mặt vui cười đón lấy, ánh mắt sáng rực khi thấy một đồng tiền vàng lao đến mình, cười hớn hở, nói: “hai vị khách quý, mời vào trong, trên lầu trùng hợp còn có một gian phòng cao cấp”
Hai người cũng nhanh chóng bước vào bên trong, lần này đến đây là từ trong đống tình báo của thuộc hạ thu về. Hạ Vũ Các chỉ mới được lập lên thanh danh trong một đêm vang dội khắp cả đô thành.
Lăng Ba Phi Yến một điệu vũ do một vũ cơ ở nơi này biểu diễn để cho lên tới vương công quý tộc, xuống đến thương cổ cự phú cũng biết danh tiếng kia.
Điệu vũ đẹp đến nổi, đương thời một tên xem múa Tề quốc phú thương quá mê mẩn, cho nên vô ý rớt xuống lầu các mà chết.
Một cỗ ồn ào náo động nhất thời đập vào mặt, bên trong tỳ cầm du dương, đã có không ít phú thương quyền quý ngồi quanh ở riêng mình trước án, uống rượu làm vui.

Trung ương một người như tuyết ngọc đài thật cao đứng sững ở ao nước ở giữa, cùng bốn phía bữa tiệc án xa xa cách xa nhau..
Bốn phía lấy bình phong cách xa nhau, để đó dựa vào giường cùng bàn trà, nhưng lại trùng hợp có thể nhìn thấy dưới lầu chính giữa ngọc đài ao nước, hiển nhiên là xem múa vị trí tốt nhất.
Hai người đi đến gian phòng của mình mà ngồi xuống xem lấy.
Lầu các bốn phía ánh nến nhỏ tắt ở giữa, phòng trên lưu ly khẽ mở, một trận ánh trăng trong trẻo lạnh lùng tùy theo rơi xuống, chiếu rọi tại như tuyết ngọc đài phía trên, hoà lẫn.
Ngọc đài bốn phía ao nước dần dần tuôn, có kim chất liên hoa ngẫu nhiên quan trồi lên, có chút tinh mỹ.
Lúc này một trận tiêu thanh theo lưu ly phía trên truyền đến, tiếng tiêu biến ảo khôn lường mát lạnh, dần dần có từng điểm từng điểm tuyết sắc theo lụa đỏ trướng màn che từ phía trên rơi xuống.
Khúc âm thanh líu lo du dương ở giữa, lụa đỏ trướng màn che tùy theo cao quyển mà lên, lộ ra bên trong đưa tay đứng yên thướt tha bóng người.
Nữ tử dung mạo xinh đẹp, người mặc lam nhạt váy múa, hơi lộ ra vòng eo cùng hai vai, hé miệng đứng yên ở ngọc đài phía trên, bốn phía yên tĩnh lặng lẽ không tiếng động.
Lúc này một trận cầm âm nhẹ vang lên, phá vỡ lầu các bên trong yên tĩnh, ngọc đài phía trên lam nhạt cạp váy tùy theo lướt nhẹ mà lên, đầu ngón tay như, dáng múa nhẹ nhàng, cực kỳ cảnh đẹp ý vui.
Nhìn xem như chim yến đồng dạng nhanh nhẹn xoay chuyển tơ lụa, Thiên An thần sắc hơi động, khóe miệng hiện lên một tia nụ cười ý vị thâm trường, đã là từ nơi này nhẹ nhàng dáng múa ở giữa đã nhận ra tơ tằm sợi làm cho người như rơi mộng cảnh đặc biệt vận luật cùng hàn khí.

Điệu nhảy rất đẹp người nhảy cũng xinh đẹp, nhưng với Thiên An nhiều năm nay bên người đều là giai nhân tuyệt sắc.
Diễm Linh Cơ, Hồ Mỹ Nhân, Tử Dận, Hồ Minh Châu, Hoàng Anh, Tú Nương đều là giai nhân khuynh thành, đám nữ cũng nhảy không ít vũ điệu cho hắn xem.
Nhất là còn có một tình nhân Triệu Cơ đối với vũ điệu vẫn còn một tay, hắn cũng không có thất thố như đám người ở nơi này quan sát.
“ Thật xinh đẹp điệu nhảy, Lăng Ba Phi Yến quả làm cho Lệ Cơ mở rộng tầm mắt” Lệ Cơ tán thưởng cất lời.
“Nhưng ta lại càng ưa thích vũ điệu cuồng dả của nàng hơn”
Lệ Cơ gương mặt đỏ thẫm, tay luồn vào eo hắn xoắn mạnh: “ lại không đứng đắn”
Lúc này một trận tiếng vỗ tay bất thình lình vang lên, không hợp thời cắt đứt trong lầu các cầm âm, một bên trong gian phòng trang nhã có người ra vẻ nhã nhặn lớn tiếng: "Có thể tại gần đây nổi danh Hàm Đan, cái này Lăng Ba Phi Yến quả nhiên là tốt múa "
Chỉ thấy Ngọc Đài phía trên nử tử dáng múa im bặt mà dừng, hơi hơi nhíu mày liếc mắt âm thanh vang lên phòng cao thượng.
Trong lầu các xem múa quan to hiển quý đồng dạng nhíu mày nhìn hằm hằm hướng về một một gian phòng, nơi âm thanh phát ra trong miệng nghị luận ầm ĩ.

“Người nào, dám như thế làm càn”
Một đám các quý tộc quyền quý nhìn thấy người lên tiếng dáng vẻ, nhất thời có người kinh ngạc nói: “là Triệu Mục quân"
Nhất thời quần tình yên lặng, tiếng nghị luận im bặt mà dừng, bởi vì cái tên này rất có trọng lượng tại nước Triệu.
Từ khi Bình Nguyên quân Triệu Thắng mất đi, tướng quốc Quách Khai cầm quyền, lảo tướng Liêm Pha rời Triệu, Nhân Thần Lý Mục chấp chưởng đại tướng quân chi vị, thì Triệu Mục quân chính là thân đệ của Triệu Điệu Tương vương hiện giờ, xuất thân vương tộc lại nắm trong tay Triệu thị nhất tộc thế lực, có thể nói hắn ở Hàm Đan là một trong những nhân vật không mấy ai muốn đắc tội.
Trong gian phòng trang nhã Triệu Mục đắc ý hừ cười một tiếng, ánh mắt nhìn về nử tử trong sân.
Tay vẩy lui lui gã sai vặt, cầm lấy trên bàn tửu tước, nhìn về phía nữ tử ca múa phía trước, nữ tử này hắn phải được. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Đúng lúc này, Triệu Mục bất thình lình thần sắc trì trệ, đứng dậy tư thế tùy theo dừng lại, ánh mắt đột nhiên co rút hoảng sợ lên không dám tin một dạng khi nhìn thấy xung quanh cổ mình đột nhiên xuất hiện những thanh kiếm đen, lơ lửng phiêu phù.
Lầu các bên trong càng là một trận quần tình phun trào, vũ cơ cũng là kinh ngạc nhìn về phía Triệu Mục tình cảnh.
“ Kẻ nào, dám bất kính đại nhân, có biết tử tội” bên cạnh Triệu Mục quân, bốn tên thủ hạ, trên tay trường kiếm sắc lạnh đả ra khỏi vỏ, lóe ra hàn quang bảo hộ bên cạnh chủ tử nhà mình, để ý kỷ trên gương mặt lấm tấm mồ hôi chảy ra.
Triệu Mục chật vật nuốt ngụm nước miếng, cứng họng nói, " Triệu Mục vô tình đắc tội kính xin cao nhân thứ tội"
Hạ Vũ Các đám người sợ hải nhìn lấy một màn rung động này, Triệu Mục tướng quân xưa nay kiêu căng ương ngạnh, không coi ai ra gì, tự thành vì Triệu Thị nhất tộc gia chủ đến nay, càng là khí diễm phách lối càng hơn trước kia, có thể nói trong thành Hàm Đan này một tay lộng quyền đấy.

Trên lầu mấy tên quyền quý ánh mắt tìm khắp tứ phía, cuối cùng dừng lại ở một gian phòng.Vũ cơ phía dưới đồng dạng đều tập trung nhìn về một gian phòng vẫn còn để rèm che phủ xuống.
“ Xuy” Chỉ thấy một tiếng xé gió vang lên, tấm rèm lụa che xuống bị hất lên để lộ một đôi nam nử, chỉ thấy bàn tay nam nhân tuấn lãng chỉ về phía gian phòng của Triệu Mục quân, mà theo hướng hắn chỉ bốn luồng kiếm khí vô hình nhanh như thiểm điện bắn đi.
“ Keng” Lanh lảnh kim loại vang lên, chỉ thấy bốn tên thủ vệ bên cạnh Triệu Mục quân, hoành kiếm đở lấy, nhưng đáng sợ một màn hiện ra trên tay bọn họ kiếm lại bị đạo kiếm khí kia cắt đứt, lướt qua da thịt cắt đứt y phục rồi đâm xuyên vào cột gỗ phía sau để lại một vết cắt lớn.
“ Khó như vậy mới thấy được một điệu nhảy đẹp, lại bị một tên chẳng ra gì phá đi” Thiên An đứng dậy tay luồn qua eo của Lệ Cơ, thân ảnh cất bước di chuyển: “ nhã hứng cũng bị mất, về thôi bảo bối”
“ Dược Thiên Sầu là Dược Thiên Sầu trang chủ cùng phu nhân” đột nhiên một đạo âm thanh không biết của ai vang lên, chỉ thấy đám khách nghe được thì lập tức nghị luận ầm ỉ không thôi.
Triệu Mục ánh mắt tham lam nhìn về đám nử nhân phía trước, đồng thời trong lòng một cổ tức giận vang lên, khi mà vừa rồi hắn chịu đến sỉ nhục. Ở Hàm Đan này ai dám đắc tội hắn chứ, nhìn về Dược Thiên Sầu sát khí hiện ra.
Đến nơi này là hắn muốn xem thử Lăng Ba Phi Yến, cũng muốn xem thử sau này là Mặc Gia một trong thủ lĩnh Tuyết Nữ.
Có điều giai nhân này bây giờ vẫn còn là vũ cơ học vũ đạo cho sư phụ mình, cũng chính là vũ cơ phong vân đô thành Hàm Đan- Hạ Vũ.
Sau này Nhạn Xuân Quân vì cường hoành Tuyết Nữ nhảy lấy Lăng Ba Phi Yến muốn đem nàng đoạt lấy, cuối cùng nàng chọn lấy ngọc đá cùng tan may được Cao Tiệm Ly cứu thoát ra ngoài, sau đó gia nhập vào Mặc gia đền ơn thái tử Đan trợ giúp.
Lại thêm sự việc hôm nay hắn nhanh đưa ra suy đoán, sư phụ nàng Hạ Vũ lọt vào tầm ngắm của Triệu Mục, cuối cùng chọn lấy ngọc đá cùng tan.
Sau đó nàng phiêu bạc trốn thoát khỏi Triệu quốc mở ra Phi Tuyết Các lại gặp Nhạn Xuân Quân một dạng giống như Triệu Mục, cuối cùng quyết ý theo sư phụ mình thà làm ngọc vở.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.