Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 107: Thái hậu Triệu Cơ





Đại Tần chi địa, Hàm Dương hoàng thành, Hàm Dương cung.
Xa hoa tẩm cung, lụa đỏ trong tẩm cung rộng lớn phiêu phù, bên trong chạm trổ hoa văn phù điêu, những thứ đắc tiền quý giá có mặt khắp nơi trong tòa tẩm cung rộng lớn này.
Tại tẩm cung rộng lớn bên trong, những tấm lụa đỏ khẻ tung bay, nhè nhẹ hương hoa phiêu bồng, một thạch trì lớn nằm ở bên trong, hơi sương lan tỏa cùng với những cánh hoa đỏ thắm tung bay.
Một thân ảnh nử tử toàn thân xích lỏa an vị bên trong, trầm mình bên trong dòng nước lớn, cánh hoa bồng bềnh trên mặt nước tắm rữa.
Tóc dài đen nhánh, phượng mi thẳng tắp đôi môi anh đào mê người, sống mũi khá cao, gương mặt thon gọn, là một trương khuynh thành mị hoặc tận xương, đôi gò bồng đảo cao ngất ẩn hiện sau một bộ y phục gần như trong suốt, đầy dụ hoặc ma mị, thân thể nóng bỏng câu người dục hỏa.
Không biết qua bao lâu Triệu Cơ lông mày đột nhiên nhíu lại, đôi mắt đẹp chậm rải mở ra, thân ảnh nóng bỏng mê người chậm rải đứng dậy, tay nhỏ phất tay nhẹ một cái lụa hồng chậm rải mở ra, từ bên trong lóe lên một vệt thiểm điện lao nhanh ra bên ngoài.
“ Xuy”
Chỉ thấy phượng trâm vốn là vật trang sức trên búi tóc của Triệu Cơ lại như thần binh lợi khí xuyên thủng qua tấm bình phong, mạnh mẻ đục thủng một lổ lớn, bên kia bình phong lại có người xuất hiện ở nơi này.
Một điều vốn không nên xuất hiện, Triệu Cơ bực nào thân phận nàng hiện giờ là thái hậu của Tần quốc, tay nắm quyền lực khuynh đảo triều đình, hơn nữa thái hậu tấm rửa làm gì có chuyện để cho người khác ở bên trong.

Khó ai có thể ngờ được thái hậu của nước Tần, nhìn nhu nhược mềm yếu lại còn có thân thủ lợi hại.
“ Tiểu tặc gan cũng lớn, dám xông vào bản cung tẩm cung” Triệu Cơ thân ảnh ma quỷ ẩn hiện sau lớp lụa mỏng.
Chân trần di chuyển như ảo ảnh dời hình, lời còn chưa dứt đả xuất hiện bên cạnh hắc y nam tử. Nhìn đối phương thân ảnh đứng im một chổ liền di chuyển ngón tay phong tỏa huyệt đạo.
Nơi nàng tắm rửa không phải là bình thường, bên trong lại có hương độc tỏa ra từ lư hương. Nếu bất cẩn xâm nhập sẻ dẫn đến ảo giác, thậm chí theo bí pháp của nàng thúc dục, công lực có khi còn bị phong bế.
Cho dù là kẻ lảo luyện cũng khó mà phát giác ra được xen lẫn hương thơm vươn vấn trong gian phòng còn có một sát cơ ẩn giấu.
Bàn tay vươn ra thanh phượng trâm bị hấp lực bay lại bàn tay nàng, trong đêm tối ánh lên quang mang. Triệu Cơ cũng không có hạ sát thủ.
Dù sao tên tiểu tặc này có thể trà trộn vào tẩm cung, canh gác sâm nghiêm Cấm Vệ Quân lại bỏ qua đám thị nữ của nàng canh giữ, hơn nữa dựa vào thanh âm để nàng phán đoán là một thiếu niên để cho nàng hiếu kỳ.
“ Ồ” Triệu Cơ thốt lên đầy kinh ngạc, khóe môi khẻ nhích lên khi thấy được bên hông nam tử có hai chuôi bội kiếm, một vàng một đen thon thả tinh xảo như mỹ nữ dáng hình, cực kỳ ưu nhã lưỡi kiếm lại không một chút sắc bén.

“ Thật là thú vị tiểu tặc” Triệu Cơ cất lời, nàng có thể cảm nhận được trên người tiểu tặc này truyền ra một cổ nồng đậm nam tử khí huyết, lại có áp bách khí tức đè nén, có điều gương mặt sau thoáng đỏ lên, khi nàng thấy được bên dưới hạ bộ đũng quần thiếu niên này lại chậm rải đội lên.
“ Khục khục” Thiên An cũng xấu hổ đỏ mặt, tiểu huynh đệ bên dưới không nghe lời.
Cũng không trách hắn được, dù sao Triệu Cơ lúc này quá mức dụ hoặc, mỏng tang lụa mỏng để cho hắn thấy được bãi cỏ xanh mượt kia thấp thoảng, đôi gò bổng đảo căng tròn hai hạt đậu hồng hào nhô ra.
“ Ực” Nuốt một ngụm nước bọt trong lòng thầm mắng nữ nhân này câu dẫn hại người mà, cho dù là Diễm Linh Cơ, Hồ Mỹ Nhân là hai nữ quyến rũ câu người đi nữa so với nữ nhân này vẫn còn thấp một chút.
Nhan sắc diễm lệ không kém lại từ người mị hoặc từ xương tản ra mỗi cái ánh mắt nụ cười cùng làm nam nhân câu lên dục hỏa. Đáng nói từ đối phương tỏa ra tôn quý khí chất, Thái hậu thân phận để cho bất cứ nam nhân nào không dám bất kính.
“ Thật là tiểu hư hỏng” Triệu Cơ đem mắt liếc nhìn, bên tai nghe được tiếng bước chân cũng chẳng cần quay đầu, lạnh rên: “ lui ra”
“ Vâng” Hai thị nữ vừa vào trong điện gương mặt biến sắc, tay cầm hai thanh chủy thủ hiển nhiên bọn họ là nghe được thanh âm bên trong phát ra, ngoài là thiếp thân thị nữ cho Triệu Cơ, bọn họ còn kiêm luôn hộ vệ bên cạnh.
Triệu Cơ ngón tay khẻ chuyển thanh phượng trâm ánh lên hàn quang, hướng về lồng ngực Thiên An mà đến, nhìn hắn không một chút biến sắc sợ hãi, trong lòng thầm khen một tiếng, cất lời: “ Bản cung nghe được ba năm nay La Võng truy lùng một người, chết không ít thành viên. Không ngờ tên tiểu tặc ngươi lại can đảm như vậy, còn dám vào tẩm cung của bản cung?”

Thiên An nhìn thanh phượng trâm di chuyển trên ngực mình, liền nói: “ mỹ nhân khuynh thành, nhất tiếu bách mị sinh, chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu”
“ Khanh khách” Triệu Cơ cười lên một tràng, hiển nhiên có người khen tặng mình cũng để nàng ưa thích, lên tiếng: “ thật biết nói chuyện”
Nàng cũng không phải là hoàng hoa khuê nữ, là một thành thục nử nhân chuyện chăn gối đương nhiên đả trải qua rồi.
Thủ đoạn cũng có một tay, nếu không chỉ một vũ cơ như nàng làm sao có thể đem Trang Tương vương đám phi tần bên trong độc sủng, ngồi lên hậu vị được chứ.
Xuất thân của nàng làm sao bằng các công chúa các nước, chưa kể từng là nữ nhân của Lử Bất Vi đây. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
“ Ngươi.. Đại Việt Thiên An” Triệu Cơ giật mình kinh hô lên, khi nàng nhận ra được nam tử này là ai, chiếc mũ trùm theo nội lực nàng hé hái xuống để lộ một trương khiến nữ nhân trầm mê dung mạo, đôi nhãn đồng tà dị như sao trời rực sáng, một đầu tóc xanh như hỏa diễm bốc cháy.
Mặc dù chưa từng gặp gở nhưng vị khó được quân vương này sự tích đả truyền khắp các nước, hơn nữa ngoại hình bắt mắt không lẫn vào đâu được kia, ai cũng có thể nhận ra cả. Mấy vật dụng sa xỉ mà nàng dùng hằng ngày đều có liên quan đến vị khó được quân vương từ nơi man di chi địa này.
“ Ta nghe nói nước Tần có một giai nhân tuyệt sắc, đêm tối đường đột ghé thăm, để cho thái hậu kinh hoảng rồi” Thiên An cười nói, thân ảnh hoàn toàn không chịu hương độc khống chế, cơ thể hắn là dị hỏa tôi luyện mà thành trong đó lại có một ngọn hỏa độc, cho nên độc với hắn mà nói hoàn toàn không có gì dùng.
Triệu Cơ áp chế cảm xúc dị dàng trong lòng, thân ảnh lỏa lồ nhanh chóng được lụa đỏ bao bọc che đi những nơi tư mật, lại nữa lộ nữa hở thêm một phần phong tình, chậm rải cất lời: “ bản cung vẫn nghe Việt vương can dạ hơn người, hùng đảm thông thiên, bây giờ được gặp quả làm cho bản cung mở rộng tầm mắt, đại vương dạ nhập tẩm cung của bản cung không biết có chuyện gì?”

“Ta nghe Tần Trang Tươngvương bất hạnh qua đời để lại thái hậu Triệu Cơ trong thâm cung cô độc, trước đến giờ bản vương thương hoa tiếc ngọc, cho nên muốn đi một chuyến, cầu một đêm xuân tình”
Triệu Cơ ngẩn người trong giây lát, sau đó gò má phiếm hồng lên nhưng trong đôi mắt thoáng qua tinh quang, có thể từ một vũ cơ nước Triệu rồi đến bây giờ là nử nhân có thân phận tôn quý nhất Tần quốc, đảm đương thái hậu chi vị nhiếp chính triều đường, nàng làm sao có thể tin mấy lời khinh bạc của đối phương đây.
“ Việt vương, thật lớn gan, dám khi nhục bản cung, chỉ cần bản cung hô một tiếng, Cấm Vệ Quân lập tức vào đây. Việt vương nữa đêm dạ nhập tẩm cung của bản cung, cho dù ngài bản lĩnh thông thiên thoát đi. Song chuyện này truyền ra, Việt vương trở thành thế nhân chê cười” Triệu Cơ chậm rải cất lời, phượng mâu nhìn nam tử phía trước.
Thiên An xoay người chậm rải đi đến gần Triệu Cơ, nhìn tuyệt thế vưu vật phía trước, cho dù bên cạnh hắn Diễm Linh Cơ, Hồ San mị hoặc quyến rũ cũng so với nử nhân này còn kém một bậc. Cất lời: “ Ta có một cọc giao dịch, không biết thái hậu có nhã hứng”
Từ một chuyến Tiêu Tương Cốc trở về hắn đem Hoàng Anh kéo vào hậu cung của mình, cũng đem nội thiên địa mở ra. Dưới thực lực tuyệt đối của hắn bày ra, nữ nhân này cũng biết được lợi hại. Lại thêm một năm ở cốc Tiêu Tương chim chuột cùng hoàn toàn bị hắn bắt lấy buộc chung một chổ.
Hai năm yên bình trôi qua lấy Thiên Hạ Vô Song thành làm chổ dựa, cộng thêm danh tiếng nhân nghĩa bày ra. Thuận theo dân ý lẫn thuộc hạ tâm nguyện đăng cơ xưng vương, đổi lấy quốc hiệu từ Bách Việt làm Đại Việt kinh đô không đâu khác là Thiên Hạ Vô Song thành.
“ Ồ” Triệu Cơ thốt lên, trong lòng thầm tính toán trong lòng nhất lên một tầng hiếu kỳ, dù sao Thiên An là quân chủ của Đại Việt lại dạ nhập đến Tần để gặp nàng, rốt cục là cọc giao dịch gì để hắn phải đến gặp nàng đây.
“ Bản cung thật muốn biết, Việt vương muốn cùng bản cung muốn làm giao dịch gì?”
Thiên An cười nói: “ Đại Tần ba vị quân chủ, đều do Lữ Bất Vi một tay hạ sát, trước giết Tần Chiêu Tương vương, Tần Hiếu Văn vương là trải đường cho Trang Tương vương để con đường quan lộ của mình rộng mở. Sau Trang Tương vương chết hẳn là thành tựu cho Doanh Chính, à không phải nói là Lữ Chính mới đúng, Trang Tương Vương chết hẳn không thiếu công sức của thái hậu đi?”
Triệu Cơ nội tâm lộp bộp kinh sợ, gương mặt ngưng trọng sát khí bức người tỏa ra gắt gao khóa chặt thân ảnh nam tử kia, trên tay nàng một thanh ngọc trâm khác bị nàng nội lực chấn vở thành bụi phấn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.