Thư Linh Ký

Chương 163: THẦN LÂU THÚ




Q6 – UYỂN ƯỚC – CHƯƠNG 162: THẦN LÂU THÚ
Editor: Luna Huang
Mùa xuân tháng năm, chính là thời gian phong cảnh Doanh Châu giới đẹp nhất, hoa đào nở rộ, cây cỏ lục lục, ngay cả gió mát đều mang ôn độ ấm áp.
Cáo biệt Phương Bất Phì chân quân bọn họ, đoàn người Cố Thất Tuyệt bước lên lữ đồ về thành, so với cao thiết, tốc độ Bác kéo Thanh Đồng chiến xa hiển nhiên nhanh hơn, nếu như không say xe…
Gần mấy ngày sau, bọn họ rất mau mắn về tới Thiên Nguyên thành, trước cùng Thiên Nguyên đề thân đoàn nghe tin chạy tới lên tiếng chào, sau đó khoan thai đi qua nhai đạo trải đá, về tới nhạc phường cạnh Minh Nguyệt kiều.
Thấy Cố Thất Tuyệt bọn họ bình an trở về, lại mang Mặc Vô Ưu về, Tử Viết cùng Tôn Đóa đương nhiên đều là vui sướng, đương nhiên vui vẻ nhất vẫn là Sơ Sơ các nàng, ba tiểu la lỵ vây quanh hoan hô Vô Ưu tỷ tỷ, đoán chừng là bởi vì lại có thể lấy được đồ chơi mới.
Một đường bôn ba khổ cực, lại ở bên ngoài đã trải qua các loại khúc chiết mạo hiểm, Nhạc Ngũ Âm trở lại nhà mình, lúc này mới xem như là thở dài nhẹ nhõm, hoàn toàn yên lòng.
Đợi được dùng qua cơm tối, vị tiểu mỹ nhân ngự tỷ tỳ bà này liền ngáp, mắt buồn ngủ mông lung trở về phòng đi ngủ, thuận tiện còn ôm đi… Búp bê vải manh manh Cố Thất Tuyệt kia nữa, nghe nói là dự định lấy làm gối ôm.

Sau đó, suốt đêm không nói chuyện…
Vọng Thư Uyển
Ngủ tròn sáu canh giờ, thẳng đến ánh mặt trời buổi trưa chiếu vào, Nhạc Ngũ Âm mới lười biếng tỉnh lại, đón ánh dương quang thoả thích mở vòng eo mạn diệu, chờ nàng duỗi người đến phân nửa, đột nhiên hơi kinh ngạc.
Có điểm kỳ quái, nếu như lúc trước, quân thượng cũng sớm đã phá cửa mà vào gọi ngân gia làm bài tập rồi, thế nhưng ngày hôm nay đều buổi trưa, dĩ nhiên một chút động tĩnh cũng không có?
Xảy ra chuyện gì, Nhạc Ngũ Âm sỏa hồ hồ mở to hai mắt, theo bản năng mở cửa phòng, sau đó liền thấy trong viện, một đoàn thư linh đang thản nhiên tự đắc nói chuyện phiếm ——
Tử Viết chính một bên phơi nắng, một bên cười tủm tỉm lật xem《 Luận Ngữ 》, thường thường còn phải cảm khái gần đây lượng công việc có chút nhiều, làm hại Đại Xà lần này cần phải chở nhiều hàng hơn;
Tôn Đóa đang rất nghiêm túc ăn củ ấu, hơn nữa vẫn như cũ ăn mặc xích xích hỏa minh kim khải, bởi vì mang mặt nạ lại không dám lấy xuống, cô nương này do dự một hồi, thẳng thắn răng rắc nuốt cả xác;
Dưới cây lớn, Lý Phong Trần vẫn là hờ hững lạnh như băng, Mặc Vô Ưu đang làm món đồ chơi chong chóng cho ba tiểu la lỵ, Bác nhai yến mạch thượng đẳng, vẻ mặt cưng chìu nhìn Sơ Sơ các nàng, vẻ mặt đều tản ra quang huy mẫu tính;
Về phần Cố Thất Tuyệt, vị quân thượng này đang nằm trên ghế nằm, kinh qua Mặc Vô Ưu đến cải tạo, ghế nằm chính lắc rất có tiết tấu chậm rãi, lay động đến hắn cũng sắp ngủ. . .
Bất quá sau một khắc, dư quang khóe mắt chúng ta Nhạc Ngũ Âm đi ra, Cố Thất Tuyệt vẫn là hữu khí vô lực giơ tay lên, lên tiếng chào: “Sớm a, Ngũ Âm nữ quan, ngày hôm nay chúng ta không làm đề điền vào chỗ trống trước, bởi vì có chuyện rất trọng yếu thương lượng.”
“Nga nga nga.” Nhạc Ngũ Âm sỏa hồ gật đầu, nhanh lên dời cái ghế ngồi xuống, “Ta ngồi xong, quân thượng ngươi nói. . . Ân, là liên quan đến vực ngoại thiên ma sao?”
“Không sai.” Tử Viết cười tủm tỉm quay đầu, “Ngũ Âm a, mấy ngày nay chúng ta thảo luận qua cảm thấy, mảnh vụn trong di tích tế đàn mất tích, rất có thể bị mấy con xà ma tàn dư mang đi, thay lời khác mà nói, thiên ma giới tùy thời cũng sẽ phái vực ngoại thiên ma lẻn vào.”
“Ta, ta biết.” Nhạc Ngũ Âm kỳ thực đã sớm có chuẩn bị tâm lý, lại nhìn Cố Thất Tuyệt trên ghế nằm một chút, “Nên, chúng ta phải làm sao?”
“Không phải chúng ta phải làm sao, mà là các ngươi phải làm sao.” Tử Viết nghiêm trang hồi đáp, “Bổn sư cảm thấy, hôm nay vực ngoại thiên ma sắp xâm lấn, các đại tiên thành lại rất ít biết chuyện, rất dễ sẽ bị công trở tay không kịp, giống như là Thiên Hương thành lần này. . .”

Quả thật là thế, như Thiên Hương thành bởi vì trước không chút biết chuyện, suýt nữa toàn quân bị diệt rồi, trên thực tế nếu như có chuẩn bị, tu chân giả nhân tộc cũng không có yếu như trong tưởng tượng vậy, tỉ như Phương Bất Phì bọn họ có thời gian giảm xóc, tùy hứng luyện chế pháp khí, giết chết một cái đầu của Xà Tà. . .
“Nên, chúng ta phải báo sự tình vực ngoại thiên ma xâm lấn cho các đại tiên thành biết?” Nhạc Ngũ Âm rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, nhấc tay hỏi.
“Đúng vậy, chí ít có thể cho bọn họ có chuẩn bị tâm lý.” Tử Viết rất nghiêm túc tiếp tục nói, “Chúng ta ban nãy đã thông tri Yến Thập Ngũ, hắn sẽ lấy danh nghĩa của Thiên Nguyên thành, viết thư báo cho các đại tiên thành biết, đề cập sự tình của thư linh cùng vực ngoại thiên ma xâm lấn.”
“Thế nhưng, nếu như các đại tiên thành không tin?| Nhạc Ngũ Âm đột nhiên nghĩ đến một cái vấn đề rất trọng yếu.
“Cho nên mới cần danh nghĩa của Thiên Nguyên thành, hơn nữa còn có Thiên Hương thành làm chứng.” Tử Viết nghiêm trang trả lời, suy nghĩ một chút lại bổ sung, “Dĩ nhiên, coi như là như vậy, bổn sư cảm thấy vẫn sẽ có đại bộ phận tiên thành nửa ngờ nửa tin, nên. . .”
“Nên?”
“Nên, chúng ta phải tìm cơ hội chứng minh cho bọn hắn thấy.” Bác ở một bên giơ giơ tông mao ngân bạch lên, “Để cho bọn họ biết, quả thực có một loại để cho người xâm lăng tên là vực ngoại thiên ma, hơn nữa cần bọn họ liên hợp lại mới có thể đối phó.”
vongthuuyen.com
“Ách?” Nhạc Ngũ Âm còn có chút quẹo không được cua, suy nghĩ hồi lâu mới bừng tỉnh đại ngộ, “Ý của Bác đại nhân ngươi là, chúng ta phải để các đại tiên thành tận mắt thấy vực ngoại thiên ma. . . Chờ một chút, chúng ta đi đâu tìm vực ngoại thiên ma?”
“Cái này rất đơn giản a.” Bác không thèm để ý chút nào hừ lạnh một tiếng, “Mượn mảnh nhỏ tế đàn kia, thiên ma giới là có thông đạo mở đến Doanh Châu giới, chúng ta chỉ cần coi chừng thông đạo, một con đến đánh ngất một con thì tốt rồi.”

“Thế nhưng, chúng ta làm sao biết thông đạo sẽ mở ở đâu?” Nhạc Ngũ Âm vẫn có chút mờ mịt.
“Để ta giải quyết vấn đề này.” Mặc Vô Ưu đang làm chong chóng ngẩng đầu, đẩy mắt kiếng gọng vàng một cái, “Kỳ thực năm đó vì đối phó vực ngoại thiên ma, ta đã từng chế tác pháp khí trinh trắc ba động của kết giới, hiện tại có thể làm tiếp một cái.”
“Bất quá, loại pháp khí trinh trắc này cần một loại tài liệu đặc thù.” Tử Viết ở bên tiếp lời, “Đó là một loại tinh thể thần lâu của Thần Lâu thú phun ra, mấy ngày nay vi sư vừa điều tra văn hiến. . . Ân, nguyên lai Thần Lâu tiên thành có một con Thần Lâu thú, thật đúng là trùng hợp.”
“Trùng hợp?” Nhạc Ngũ Âm sỏa hồ hồ ôm tỳ bà, đột nhiên phản ứng kịp, “Chờ một chút, Thần Lâu tiên thành, nên không phải là, chính là cái kia. . .”
Không sai, chính là cái kia, Cố Thất Tuyệt ở trên ghế nằm lay động đến sắp vào giấc ngủ, lúc này rốt cục chậm rãi ngẩng đầu, nhìn phía đông nam xa xôi, đột nhiên như có cảm ứng ngẩng đầu.
Bất quá rất nhanh, hắn nhẹ nhàng phất phất tay, trong vòng vây của một đoàn tu chân giả Thần Lâu, thần tình hờ hững chậm rãi cúi đầu, quan sát vẻ mặt kinh sợ của mấy tiên mỹ mạo trên mặt biển.
“Bổn quân, chính là trưởng lão Thần Lâu tiên thành, Mãng Long chân nhân. . .chi tử.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.