Thú Cưng Thần Thoại Tại Mạt Thế

Chương 26: Gọi Ta Là Ông Chủ






Khi Trác Phàm quay trở lại tầng hai của siêu thị, ánh mắt của những người còn sống nhìn anh có chút đề phòng.
Dù sao ở trận chiến trước, Trác Phàm giống như sát thần, nếu muốn công kích bọn họ, hắn so với Yuri còn đáng sợ hơn.
"Meo meo!"
Nhưng đúng lúc này, một bóng người tao nhã xuất hiện dưới chân Trác Phàm, một thân bộ lông màu đen giống như dạ chi vũ giả.
"Đúng là một con mèo xinh đẹp!"
Tiểu la lỵ Jinna nhìn thấy Lightning đột ngột xuất hiện, đôi mắt to sáng lên, chớp chớp.
Đối với loại này tiểu nữ hài, Lightning lực sát thương thật sự là quá cao.
Lightning ngẩng đầu tự hào, gạt đi ánh mắt yêu thích của Jinna.
Nó cho Tiểu Hoàng một cái nhìn không tốt, dường như nó muốn dùng lưng của Tiểu Hoàng làm bàn đạp mà nhảy lên vai của Trác Phàm, nhưng nhìn thấy ánh mắt băng hàn của Tiểu Hoàng, nó lập tức gạt bỏ ý định đó, thành thật mà nói, chỉ một bước nhảy vọt, nó đã vững vàng đứng trên vai phải của Trác Phàm.
"Đây là con mèo đó!" Helena chợt hiểu ra điều gì đó "Nó từ đâu đến? Sao trước đây không để ý?"
Trác Phàm cười cười, không nói gì.
Tiểu Hoàng lúc trước trong chiến đấu đã để những người may mắn còn sống sót này nhóm giật nảy mình, lúc này lại xuất hiện một con thần bí khó lường mèo, Trác Phàm tại mọi người trong mắt trực tiếp thần bí tới cực điểm.
Sau khi Yuri bị giết, những người sống sót mà anh ta bắt trước đó cũng được tự do, đặc biệt là một số phụ nữ, họ càng biết ơn Trác Phàm.
Mà Trác Phàm càng là thu hoạch đầy túi, đứng mũi chịu sào liền là chìa khóa chiếc xe Peterbilt 389, có chiếc này siêu cấp xe tải hạng nặng.

Với chiếc xe tải hạng nặng này, Trác Phàm có thể vận chuyển một lượng lớn vật tư từ Câu lạc bộ săn gấu chỉ trong một lần.
Đương nhiên, đối với Wolfgang, Helena nhân tài như vậy, Trác Phàm cũng không có ý định buông tha.
Nhất làm cho Trác Phàm cảm giác hết sức thoải mái là, thậm chí không cần hắn mở miệng, Wolfgang liền tự mình đứng dậy.
"Này! Người anh em, kế hoạch tiếp theo của anh là gì? Ngày tận thế đến rồi.
Mặc dù anh rất mạnh nhưng những gì bản thân làm được là có hạn.
Anh có muốn tham gia cùng chúng tôi không?" "Tham gia cùng anh?" Trác Phàm hỏi, "Anh có phải là thủ lĩnh của đội này không?"
"Uh, tôi không phải." Rõ ràng là Wolfgang không mong đợi vấn đề này suy nghĩ kỹ một chút, hắn thậm chí không biết những người may mắn còn sống sót này có tính không được một đoàn đội hay không nữa.
"Hay là, chúng ta bầu ra một người lãnh đạo, cộng đồng làm ra quyết định."
Sau khi suy nghĩ về điều đó, Wolfgang nói thêm, "Chúng tôi đã làm điều này trong hai ngày, trong lúc chúng tôi đã chiến đấu với Câu lạc bộ săn gấu."
Trác Phàm ngắt lời anh ta, "Anh cho rằng làm như vậy ra quyết định liền nhất định chính xác sao? Còn nữa nói, anh không cảm thấy như thế hiệu suất rất thấp sao?"
Trong khi đang thảo luận vấn đề này, thì nó đã làm rất nhiều người chú ý, nhao nhao đem tầm mắt dời đi tới.
Đặc biệt là Helena, nhớ lại cảnh cả đội chia phe lập phái thì cô lại nhíu mày.
Thấy thời cơ đã đến, Trác Phàm lập tức lớn tiếng nói: "Ta nghĩ chúng ta có thể thành lập một đội mạnh, nhưng không phải là ta gia nhập với ngươi, mà là ngươi gia nhập với ta.
Đúng vậy, đội mới này sẽ chỉ có một thủ lĩnh, chính là tôi.
Nếu các người tin tưởng tôi và tuân theo sự sắp đặt của tôi, tôi nhất định sẽ dẫn dắt mọi người sống sót trong những ngày Mạt thế này và thậm chí có thể sống một cách tôn nghiêm."
Một cuộc sống có tôn nghiêm?
Những lời này ngay lập tức đập vào trái tim của những người sống sót này, đặc biệt là những người bị Yuri bắt giữ, và họ hiểu sâu sắc rằng việc muốn sống một cuộc sống đàng hoàng trong những ngày cuối cùng là điều quý giá đến nhường nào.
Mọi người đều lộ ra vẻ trầm ngâm, không ít người bắt đầu nghiêm túc xem xét đề nghị của Trác Phàm.
Trác Phàm cũng biết, không có khả năng dựa vào chính mình hai câu nói liền đem một đoàn đội giải quyết, "Cho các ngươi một canh giờ cân nhắc, sau một canh giờ, ta sẽ lái chiếc kia xe tải hạng nặng rời đi nơi này, ta có một cái kế hoạch, muốn ở ngoài một nông trường xây dựng môt căn cứ sinh tồn."
"Tất nhiên, căn cứ này sẽ do tôi quản lý."
Sau cùng, Trác Phàm đưa Tiểu Hoàng và Lightning và bắt đầu chuyển vật tư.
Phải nói Yuri vẫn có tầm nhìn xa khi chọn căn cứ trong siêu thị, ít nhất đồ ăn cũng khỏi lo, nguồn hàng dồi dào.
Đầu tiên Trác Phàm nhắm đến thuốc men, sau đó là một số công cụ, pin và các nguồn năng lượng khác.
Tuy nhiên, ngay khi Trác Phàm bắt đầu làm việc đó, anh ta nghe thấy một giọng nói chói tai và ngăn anh ta lại: "Anh không có quyền lấy những thứ này, những thứ thuốc này thuộc về chúng tôi!"
Trác Phàm rất ngạc nhiên vì có người dám nói chuyện với anh ta như thế?
Vừa quay đầu lại, đó là một phụ nữ trạc ba mươi, nhìn ra được nguyên bản khuôn mặt khí chất mỹ lệ, nhưng hiện tại sắc mặt xanh mét, chính là Felis bị Helena đánh ngã xuống đất.
"Ngươi là ai?" Trác Phàm nhìn Felis nở nụ cười nhưng không phải cười.
Felis bị Trác Phàm nhìn chằm chằm đến run rẩy, nhưng nàng trong lòng lại là không tin Trác Phàm dám làm gì, mà một thằng nhóc châu Á, người như vậy ba ngày trước ả còn không thèm nhìn thẳng.
"Tôi là Felis Frye, người thừa kế của gia tộc Frye." Nói xong, Felis vẻ mặt kiêu ngạo, giống như Trác Phàm nghe được lời nói của nhà Frye nên lập tức chào hỏi.
Trác Phàm nhìn người phụ nữ này như một tên ngốc, "Wolfgang, con đàn bà này là người sao của các ngươi? Tuyên bố trước, loại này rác rưởi, coi như muốn gia nhập đội ngũ của ta, ta cũng sẽ không thu."
"Ngươi!" Felis từ nhỏ đến lớn, còn chưa hề có người dám dùng từ rác rưởi hình dung qua nàng, tức giận đến toàn thân run rẩy, liền chuẩn bị chửi ầm lên.
Tuy nhiên, Trác Phàm đã đáp lại bằng một ánh mắt sắc như lưỡi dao.
"Cô Felis, trước khi hành động việc gì thì hãy suy nghĩ thật kỹ, Một khi cô được ta coi như là địch nhân thì cô cũng sẽ không tốt hơn Câu lạc bộ săn gấu là bao đâu.
" Khi bị Trác Phàm trừng mắt, lửa giận của Felis lập tức bị dập tắt.
Giống như một con vịt bị bóp cổ đột ngột, nàng ta không dám nói ra điều gì nữa.
Trong đầu chỉ có một điều duy nhất.
"Thằng nhóc này, nó nghiêm túc."
Bộ dạng đó, cô chỉ nhìn thấy ở cha cô, đó là người đàn ông đã thành lập tập đoàn lớn nhất ở *Pennsylvania.

(Edit: *là một trong những tiểu bang của Mỹ)
Người đàn ông có đôi mắt như thế này sẽ không bao giờ nói đùa, nếu cô nói thêm một lời, Trác Phàm nhất định sẽ giết cô!
Felis toàn thân run rẩy, nàng mặc dù có chút không nói đạo lý, nhưng tuyệt đối không ngốc, lúc này lại cùng Trác Phàm ngạnh kháng, cái kia chỉ có một con đường chết.
Thế là đem ánh mắt cầu xin sự giúp đỡ lên những người khác.
"E hèm, không có gì phải suy nghĩ nữa." Wolfgang hắng giọng và thu hút sự chú ý của mọi người, mặc dù gọi là một đội nhưng ở đây mọi thứ hầu như đều do Wolfgang quyết định.
Nghe những lời này, Felis sắc mặt kịch biến, nếu Wolfgang từ chối Trác Phàm, thì chắc chắn cô ấy sẽ lại chiếm thế thượng phong.
Tuy nhiên, thực tế nhanh chóng giáng cho cô một cái tát không thương tiếc.
Chỉ cần nghe Wolfgang tiếp tục: "Trác Phàm, tôi tham gia nhóm của cậu từ bây giờ, cậu bây giờ là ông chủ của tôi,"
Trác Phàm nở nụ cười, mở rộng cánh tay, "Chào mừng gia nhập thế lực của tôi"
Wolfgang đưa ra quyết định này, anh không ngạc nhiên chút nào, dù sao, anh đã cứu Bonnie.
Khi Wolfgang dẫn đầu, Helena và Parker liếc nhìn nhau và đồng thời nói: "Ngài Trác Phàm, chúng tôi cũng tham gia vào đội của ông.
Hay bây giờ chúng tôi nên gọi ông là ông chủ?".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.