Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 68: Phong Vân Mạnh Phủ 2




CHƯƠNG 68: PHONG VÂN MẠNH PHỦ 2
Editor: Luna Huang
Mạnh phu nhân còn trông cậy vào Mạnh Đức Hoài làm chủ cho nàng, nàng khóc sướt mướt tiêu sái đến bên người Mạnh Đức Hoài vừa khóc vừa nói: “Lão gia, ngươi phải làm chủ cho ta a. Tiểu đề tử này ỷ có vương gia làm chỗ dựa cũng dám nhục nhã ta, ngươi nhất định phải hảo hảo…”
Lời của nàng còn chưa nói hết, chỉ thấy Mạnh Đức Hoài quét một cái tát rơi vào trên mặt của Mạnh phu nhân, trợn mắt chỉa về phía nàng trách mắng: “Ngươi quả thực làm mất hết mặt mũi của Mạnh gia, cút vào cho ta!”
Mạnh Đức Hoài tức giận hung đông, phu nhân này của hắn quả thực quá ngu xuẩn.
Lưu Cảnh là ai, nhất phẩm hộ vệ bên người Hiên vương Dạ Quân Ly! Mặc dù là một thị vệ, phẩm cấp đều cao hơn hắn, nhân vật như vậy còn ở, phu nhân này của hắn không biết sống chết muốn giáo huấn Mạnh Thanh Hoan!
Nếu hắn hướng về phu nhân của mình, đó mới là không muốn sống!

Mạnh phu nhân đâu chịu nổi ủy khuất như vậy, nàng không nghe theo không buông tha đại náo khóc sướt mướt, ngược lại là Mạnh Yên Nhiên tương đối thông minh, nàng vội vã tiến lên đây kéo mẫu thân của mình, còn không quên sai sử Mạnh Thiên Nhã.
“Thất muội, ngớ ra cái gì, còn không mau đỡ nương đi vào.” Ánh mắt ngoan lệ của Mạnh Yên Nhiên đảo qua Mạnh Thanh Hoan, rơi vào trên người Mạnh Thiên Nhã bên người nàng.
Mạnh Thiên Nhã không dám phản bác, mặc dù lòng có không muốn vẫn là vội vội vàng vàng đi ra phía trước lôi kéo Mạnh phu nhân.
Một ma ma đi theo bên người Mạnh phu nhân cũng nhanh lên qua đây khuyên lơn Mạnh phu nhân, ba người vừa lôi vừa kéo Mạnh phu nhân vào bên trong phủ, để hạ nhân của Mạnh phủ nhìn trò hay.
“Phụ thân vẫn là hảo hảo khuyên nhủ phu nhân của mình đi, một ngày nào đó cũng bởi vì một phụ nhân vô tri mà đánh mất tiền đồ tốt của mình. Hiên vương đối với ta là trông nom có thừa, nhưng không trông nom toàn bộ Mạnh phủ, là muốn xem thái độ của phụ thân, ngươi nói có đúng hay không?” Khóe môi cuat Mạnh Thanh Hoan hàm chứa một tiếu ý khinh phúng, kỳ thực có chút nghi vấn, nàng còn chưa giải ra.
Lúc đầu, Mạnh Đức Hoài chỉ chứng Dạ Quân Ly đến tột cùng là bị hiếp bức hay tự nguyện? Dạ Quân Ly không có nói rõ với nàng, là sợ nàng sẽ có gánh nặng trong lòng, hay Dạ Quân Ly có cố kỵ của mình?
Xem ra, nàng phải tìm thời gian cùng Dạ Quân Ly hảo hảo nói một chút. Nàng không hy vọng bởi vì mình, để Dạ Quân Ly thoái nhượng ẩn nhẫn.
Dù saom nàng không phải là Mạnh Cửu Nhi, Mặc dù nàng là từ nhỏ sinh hoạt trong hoàn cảnh không hề có thân tình gì đáng nói, tự nhiên cũng sẽ không chú ý sinh tử tồn vong của toàn bộ Mạnh phủ!
Vọng Thư Uyển.com
Đáy lòng của Mạnh Đức Hoài chấn động, nàng là đang cảnh cáo hắn, không nên mưu toan dùng sủng ái của Dạ Quân Ly đối với nàng củng cố địa vị của mình cùng với phồn vinh của toàn bộ Mạnh phủ!

Nếu muốn bảo trụ Mạnh phủ, vẫn là cần hắn và Hiên vương đồng tâm!
Mạnh Đức Hoài có chút kinh hãi, lẽ nào đây là tiểu nữ nhi trước kia hắn khinh thường?
“Cửu nhi, trước kia là trước kia là có lỗi với ngươi, sau này ta nhất định đem những thứ thiếu ngươi đều trả lại cho ngươi.” Mạnh Đức Hoài lòng mang áy náy nói rằng.
Mạnh Thanh Hoan làm bộ cảm động, nhẹ giọng nói: “Có những lời này của phụ thân ta an tâm rồi, ta mệt mỏi, đi về nghỉ trước.”
Mạnh Đức Hoài gật đầu lại nói: “Nếu là thiếu cái gì cứ nói với quản gia là được, không ai làm khó ngươi.”
Mạnh Thanh Hoan cảm thấy buồn cười, nghe ý tứ trong lời này, hắn là biết trước đây có người thường làm khó Mạnh Cửu Nhi. Hắn làm cha ngoan tâm như vậy, nhìn nữ nhi của mình bị người khi dễ!
Thực sự là nhân tính để kẻ khác cắn răng nghiến lợi! Nàng nghĩ không ra, nếu như không phải là Dạ Quân Ly làm chỗ dựa cho nàng, hôm nay, nàng đối mặt hình ảnh này lại là thất vọng đau khổ thế nào.

Mạnh Thanh Hoan không nói thêm gì nữa, thẳng mang theo Vân Thường cùng Lưu Cảnh vào trong phủ.
Nha hoàn thị vệ hai bên cũng nhìn ra cửu tiểu thư hôm nay không phải là tiểu thư bị người khi dễ lúc trước nữa, tự nhiên ai cũng không dám chậm trễ, đều rất cung kính hành lễ với nàng.
Nỗi lòng của Mạnh Thanh Hoan có chút loạn, nàng vào phủ đi lung tung bên trong phủ, hoàn toàn không có mục đích, thẳng đến Vân Thường nhắc nhở nàng: “Cô nương, Tô Hòa uyển ở bên cạnh.”
Mạnh Thanh Hoan ngừng cước bộ, nghiêng đầu nhìn Vân Thường một mắt đầy cõi lòng tò mò hỏi nàng: “Các ngươi không phải là thăm dò trên dưới Mạnh phủ rồi chứ?”
Lưu Cảnh sờ sờ cái mũi của mình nhất phó yên tâm thoải mái, mà Vân Thường chỉ mỉm cười xem như là trả lời.
Mạnh Thanh Hoan không khỏi bội phục, Mạnh phủ này tuy rằng so ra kém Hiên vương, nhưng tất cả viện lạc lớn nhỏ nhiều như vậy, bọn họ dĩ nhiên còn hiểu rõ rõ như lòng bàn tay hơn cả tiểu thư của Mạnh phủ này như nàng, quả thực chính là trắng trợn khiêu khích!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.