Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 64: Quỷ Mới Hiếm Lạ




CHƯƠNG 64: QUỶ MỚI HIẾM LẠ
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan liễm mi trầm tư, đến tột cùng trận Thu Nham sơn kia xảy ra chuyện gì, dĩ nhiên tống táng tính mạng của Dạ Quân Ly? Mà từ lúc nàng đi tới nơi này, vẫn không có nghe Dạ Quân Ly đề cập qua chi tiết cụ thể chuyện phát sinh trên Thu Nham sơn.
Nàng ngẩng đầu nhìn Vân Thường, trầm giọng hỏi: “Long Đằng quân vì sao mà bại, ngươi biết không?”
Vân Thường lắc đầu nhẹ giọng thán nói: “Ta chỉ biết là Long Đằng quân trúng mai phục của Thánh Dương quân ở Thu Nham sơn, vương gia chế định lộ tuyến hành quân chỉ có mấy vị chủ soái của Long Đằng quân biết được, nhưng bọn hắn theo vương gia xuất sinh nhập tử nhiều năm, đều là tâm phúc của vương gia, bọn họ là không có khả năng phản bội vương gia.”
Vân Thường dừng một chút lại nói: “Hơn nữa, bọn họ đều đã chết trận sa trường, nên đầu mối cũng không thể nào tra được.”
Mạnh Thanh Hoan biết Dạ Quân Ly là một người tâm tư kín đáo, Long Đằng quân tao ngộ mai phục ở Thu Nham sơn toàn quân bị diệt, tất nhiên trong quân xuất hiện mật thám.
Người có thể biết được lộ tuyến hành quân của Dạ Quân Ly, tất nhiên là người Dạ Quân Ly tin cậy, kết quả như vậy, không phải là Dạ Quân Ly hy vọng chứ?
Chân tướng của chuyện này, đến tột cùng là như thế nào? Người biết lộ tuyến hành quân của Dạ Quân Ly đều đã chết trận, nhưng đầu mối chưa chắc cắt đứt, đôi mắt này của nàng không phải là có thể thấy huyền linh sao?
Có lẽ nàng có thể tìm được đáp án!
Mạnh Thanh Hoan có chút nhảy cẩn lên, nàng vốn có muốn bang trợ Dạ Quân Ly tìm ra chân tướng Long Đằng quân bị huỷ diệt, nhưng đợi một ngày cũng không thấy Dạ Quân Ly xuất hiện.
Thẳng đến ban đêm, yêu nghiệt kia vẫn chưa trở về, nàng phẫn hận cắn răng thầm mắng ở trong lòng, quả nhiên Dạ Quân Ly không cần nàng, liền đặt nàng xa xa, vậy mà nàng còn muốn giúp yêu nghiệt kia tra ra chân tướng!
Nàng thực sự là rỗi rãnh.
Mạnh Thanh Hoan tức giận bất bình nằm ở trên giường, thăm hỏi tổ tông mười tám đời của Dạ Quân Ly, thẳng đến đêm khuya mới miễn cưỡng ngủ.
Sáng sớm ngày kế tiếp, Vân Thường thật sớm đến gọi nàng rời giường, hầu hạ nàng rửa mặt thay y phục.
Mạnh Thanh Hoan nhìn ngoài cửa một mắt, thanh âm âm dương quái khí hỏi Vân Thường: “Vương gia nhà các ngươi đang bận rộn gì sao?”
Vân Thường nghe ra không vui trong giọng của Mạnh Thanh Hoan, nàng mỉm cười, ngay ngắn có thứ tự vì Mạnh Thanh Hoan sửa sang lại ống tay áo hỏi: “Vương phi là trách vương gia không đến thăm ngươi sao?”
Mạnh Thanh Hoan có loại bị người rình ra tâm sự mà xấu hổ, nàng ho nhẹ một tiếng làm bộ khinh thường: “Quỷ mới hiếm lạ hắn đến thăm ta.”
Lời tuy như vậy, nhưng trong lòng Mạnh Thanh Hoan vẫn còn có chút khó chịu. Nàng cảm giác mình hình như là quân cờ bị người vứt bỏ, trong lòng vô cùng khó chịu.
Mạnh Thanh Hoan đang suy nghĩ, đến kỳ hạn bảy ngày có nên cho Dạ Quân Ly nhìn một chút sắc mặt hay không, để cho hắn biết lão nương là không dễ đắc tội.
Quyết định chủ ý, Mạnh Thanh Hoan nghĩ hảo hảo trả thù Dạ Quân Ly một chút, mới có thể giải mối hận trong lòng!
Vọng Thư Uyển.com
Lại nghe Vân Thường giải thích: “Vương gia vốn có không cho nô tỳ nói, nhưng nô tỳ cảm thấy nếu như không nói, vương phi ngươi có lẽ sẽ hiểu lầm vương gia.”
Mạnh Thanh Hoan nghe lời này hơi sửng sờ, ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Vân Thường.
Vân Thường nhẹ giọng nói: “Vương phi trước đây ở Mạnh phủ bị người khi dễ, vương gia lo lắng ngươi sau khi trở về lại sẽ bị người khi dễ, nên bổ nhiệm rất nhiều người ở Mạnh phủ chiếu ứng ngươi. Ta và Lưu Cảnh cũng sẽ theo ngươi trở về, nếu trong Mạnh phủ có người bất kính với ngươi, vương phi ngươi đại khả thẳng tay giáo huấn không cần để ý hậu quả.”
Trong lòng Mạnh Thanh Hoan bỗng nhiên khẽ động, một dòng nước ấm tràn đầy từ đáy lòng truyền khắp toàn thân, tràn đầy đều là cảm động.
Nguyên lai Dạ Quân Ly là vì nàng lót đường, hắn làm những thứ này chỉ là không muốn nàng ở Mạnh phủ thụ ủy khuất sao? Trong lòng yêu nghiệt này, đến tột cùng là nghĩ như thế nào?
Mạnh Thanh Hoan hít mũi một cái, lại nghe thanh âm nghiêm túc của Vân Thường chậm rãi nói rằng: “Kỳ thực vương gia rất là dụng tâm với ngươi. Ta đi theo bên người vương gia hơn mười năm, danh môn quý nữ kinh thành hắn từ trước đến nay bất tiết nhất cố, thậm chí không chịu liếc nhìn nhiều một mắt, duy chỉ có đối với vương phi ngươi là đặc biệt.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.