Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 36: Chuyện Lớn Không Tốt




CHƯƠNG 36: CHUYỆN LỚN KHÔNG TỐT
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan có chút chắc chắn, trực giác nói cho nàng biết, cái chết của Mạnh Cửu Nhi có lẽ không đơn giản, chu môn thâm hộ đại viện tường cao, bên trong không biết cất giấu bao nhiêu chuyện xấu xa không thể cho người biết.
Dạ Quân Ly nhàn nhạt khẽ cười một tiếng, không nói gì thêm. Cái chết của Mạnh Cửu Nhi, hắn từ lâu phái người điều tra, mặt ngoài là ngoài ý muốn, nhưng trong đó có ẩn tình gì hắn kỳ thực rất rõ ràng.
Không nói, chỉ là không muốn tổn thương lòng của Mạnh Thanh Hoan, bất quá, xem ra lòng của nha đầu này hình như không yếu ớt như vậy.
Nhưng chuyện này, vẫn là để Mạnh Thanh Hoan tự mình nghĩ ra mới tương đối khá.
“Trường Lan, dược cốc nếu như không có gì ngươi trước hết ở lại kinh thành, ngươi không thể lấy lại trí nhớ cho nàng, nàng chắc chắn nắm nhược điểm của ngươi không tha, đến lúc đó, danh hào y tiên này của ngươi chỉ sợ là không giữ được.” Dạ Quân Ly nói liền quay đầu, bản lĩnh của Mạnh Thanh Hoan hắn lãnh giáo qua.
Trường Lan ôn nhuận cười, nghiêm trang gật đầu nói: “Vương gia nói rất đúng.”
Tiểu nha đầu luốn có ý tưởng tinh quái, dĩ nhiên nói dược của hắn không có tác dụng gì, xưng hào y tiên này của hắn, cũng không thể hủy ở trong tay của nàng.
Mạnh Thanh Hoan thấy hai người bọn họ một xướng một họa, nàng chợt co rút khóe miệng, siết chặt góc áo hung hăng trợn mắt nhìn Dạ Quân Ly một mắt, một bụng lửa không chỗ phát.
Ngẫm lại ngày sau này của nàng, nhất định là phải làm bạn cùng ghim kim khổ dược rồi, Mạnh Thanh Hoan vẻ mặt bi thảm, ở trong lòng kêu rên, mạng của nàng vì sao khổ như vậy a!
Lần này, Mạnh Thanh Hoan thật không có chạy thoáy lòng bàn tay của Dạ Quân Ly cùng Trường Lan.
Liên tiếp ba ngày, Trường Lan mỗi ngày tự mình ngao dược nhìn nàng uống xong, mỗi lần một ngày ghim kim trên đầu nàng, không thể không nói, y thuật của Trường Lan xác thực cao minh, ba ngày nàng đối với ký ức của Mạnh Cửu Nhi quả thực sâu một ít, nhưng lại nhớ lại nguyên kinh lịch bi thảm.
Cha của Mạnh Cửu Nhi tên là Mạnh Đức Hoài, quan nhâm Binh bộ Thượng thư. Bởi vì nguyên phối phu nhân lúc sớm không sinh được, nên Mạnh Đức Hoài thú bảy phòng tiểu thiếp, vốn có tưởng sinh nhi tử, ai biết mạng hắn đã định trước vô tử, liên tiếp được chín nữ nhi.
Vọng Thư Uyển
Nương của Mạnh Cửu Nhi chính là tiểu thiếp phòng thứ bảy của Mạnh Đức Hoài, đợi sau mười thái sinh hạ, dĩ nhiên lại là một nữ nhi, nhưng lại sinh vào đêm mê hoặc chi thạch rớt xuống, nên Mạnh Cửu Nhi này, từ lúc sinh ra đã bị coi là không may mắn.
Nương nàng lúc sớm còn chưa chết cuộc sống rất tốt, nhưng từ lúc nương nàng qua đời, Mạnh Cửu Nhi ở Mạnh phủ sống ngày càng lụn bại, thường xuyên bị các tỷ tỷ trong phủ khi dễ, nhất là đích nữ lục tiểu thư Mạnh phu nhân sở sinh, Mạnh Yên Nhiên!
Đệ nhất tài nữ kinh thành bách tính kinh thành người người thừa nhận, ở trong Mạnh phủ còn không phải người lương thiện gì.
Nhớ tới tao ngộ của Mạnh Cửu Nhi, Mạnh Thanh Hoan thật là vô cùng đau đớn, nàng nghĩ tới lúc mình nhỏ, nghĩ tới phụ mẫu của chính mình cùng thân thế của mình.
Lưu lạc ở thời đại xa lạ này, lưng đeo sứ mệnh không giải thích được, chỉ là vì lấy lại tất cả thuộc về nàng, tế điện cha mẹ trên trời có linh thiêng!
Mạnh Thanh Hoan hít một hơi thật sâu, xua tan bi thương trong lòng. Nàng nằm dưới hoa đằng ở trong viện chuẩn bị ngủ trưa, liền nghe thanh âm trách trách hô hô truyền tới.
“Tam ca, tam ca, việc lớn không tốt rồi.” Ngọc Phi Trần tựa như hỏa gì thiêu cái mông một dạng xông vào.
Mạnh Thanh Hoan giương mắt nhìn người đi tới vô cùng lo lắng.
Ngọc Phi Trần vừa vào cửa liền chạy đến hoa đằng trong viện, hắn cũng không phải khách khí, thẳng đi tới bên người của Mạnh Thanh Hoan, lấy lý trà lạnh nàng còn chưa kịp uống một ngụm mà đổ vào miệng.
Dạ Quân Ly từ thư phòng đi ra, hắn hơi nhíu mày hỏi: Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?”
Ngọc Phi Trần đặt ly trà xuống biểu tình có chút ngưng trọng: “Lâu hồ ly đã trở về!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.