Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 276: Âm Mưu Điệp Khởi




CHƯƠNG 276: ÂM MƯU ĐIỆP KHỞI
Editor: Luna Huang – âm mưu cùng nhau nổi lên
Trong núi sâu u tĩnh, trong đêm tối điểm lân quang phiêu động phát sinh quang u lục sắc. Nương ánh trăng loáng thoáng, có thể thấy được pháp khí bày trên hương án trong đất trống, một nữ tử bạch y mặt che sa mạn, làm phép.
Giá cắm nến trên hương án, ánh sáng yếu ớt lóe lên, hóa thành một đạo quang huy kim sắc tán đi trong đêm tối. Trong nháy mắt một luồng gió âm lãnh đập vào mặt, thổi y phục bạch sắc của nàng, như quỷ mỵ.
Hai tay của nữ tử kia hơi lay động, chuông bạc trên cổ tay leng keng rung động, ma trơi chung quanh chỉ một thoáng như gió tán đi, tiêu thất không dấu vết.
Một mảnh bình tĩnh lại.
Phía sau đột nhiên truyền đến tiếng cười trầm thấp của nam nhân: “Ngự hồn thuật cùng với khôi lỗi thuật của Cơ gia, quả nhiên là thiên hạ nhất tuyệt!”

Người nọ cười lớn, đã đi tới phía nàng, trầm giọng hỏi: “Như thế nào? Có thể tìm được hạ lạc của thông linh ngọc?”
Đôi mi thanh tú của Cơ Mị Nguyệt vừa nhấc, nhìn người bên cạnh một mắt, hắn mặc một kiện hắc y, trên mặt che một mặt mặt nạ Quỷ Vương, diện mục dữ tợn.
Lộ ra hai tròng mắt hai tròng mắt phá lệ kinh người dưới ánh trăng chiếu rọi.
“Như ngươi liệu, đúng là ở trên người của Dạ Quân Ly.” Thanh âm của Cơ Mị Nguyệt lạnh hàn băng vào đông, không mang theo bất kỳ ôn độ.
Tinh quang đáy mắt của nam nhân áo đen lóe lên, tiếng cười âm trầm chậm rãi vang lên: “Trách không được Dạ Quân Ly sẽ chết mà phục sinh, nguyên lai là bởi vì thông linh ngọc!”
Cơ Mị Nguyệt cười lạnh một tiếng mặt mang chẳng đáng, giọng nói có chút oán hận: “Vì sao thông linh ngọc để cho người ta sẽ chết mà phục sinh chính là phương pháp thuận thiên, mà di hồn thuật của Cơ gia chúng ta lại là nghịch thiên nhi hành, tà môn ma đạo?”
(Luna: Wow, đại nguyên soái moa moa moa)
“Nhớ năm đó cũng là bởi vì tổ tiên Cơ gia, tham phá phương pháp di hồn ngự hồn, lại bị thần tộc nói xấu là tà môn ma đạo, bị thần tộc làm hại, cửa nát nhà tan. May quốc quân Thiên Linh quốc cứu, để Cơ gia mai danh ẩn tích tránh được một kiếp. Lúc đó tổ tiên từng lập thệ, hậu tự tử tôn vĩnh viễn thuần phục Thiên Linh quốc, đoạt lại thông linh ngọc, diệt trừ thần tộc!”
Cơ Mị Nguyệt đề cập tới việc xưa, thần sắc giận dữ. Đây là gia huấn của Cơ gia bọn hắn, từ khi nàng bắt đầu hiểu chuyện, nàng liền biết lưng mình đeo trách nhiệm!
Nam nhân một bên, nhìn đáy mắt nàng hận ý ngập trời, khóe môi hơi giương lên nói: “Chính là thần tộc hủy Thiên Linh quốc, hôm nay chúng ta tìm được thần tộc bảo vệ thông linh ngọc, chỉ cần lấy được nó, phục quốc Thiên Linh quốc có hy vọng! Sau này, Cơ gia các ngươi, đó là duy nhất duy nhất thủ hộ thông linh ngọc!”
Vọng Thư Uyển.com
Đáy mắt của Cơ Mị Nguyệt cất giấu lãnh ý ba quang, nàng hít sâu một hơi, nhìn về phía người bên cạnh hỏi: “Ngươi dự định khi nào nhận thiếu chủ phục vị?”

“Chúng ta mưu hoa lâu như vậy, cũng đến lúc rồi!”
Nam nhân kia dừng một chút lại nói: “Ta đã nghĩ tới làm sao lấy lại thông linh ngọc trên người Dạ Quân Ly rồi. Chờ thông linh ngọc tới tay, tự có người diệt trừ hắn cho chúng ta! Chỉ cần Dạ Quân Ly chết, thiên hạ này, chúng ta có được dễ như trở bàn tay, đến lúc đó chúng ta lập tức nhận thiếu chủ phục vị, trọng chấn Thiên Linh quốc quốc tộ!”
(Luna: Hiếu kỳ quá, muốn biết thiếu chủ là ông nào)
Hắn nói ánh mắt tụ họp một chút, đáy mắt như hiện lên ba đào quang mang vạn trượng.
Cơ Mị Nguyệt đã có hoài nghi, nàng cười lạnh một tiếng, than thở: “Dạ Quân Ly há là dễ dàng loại trừ như vậy? Lần trước, ngươi không phải là diệt hắn sao?”
“Không phải là bởi vì thông linh ngọc sao, bằng không Dạ Quân Ly sao có thể sống?” Nhớ tới sự tình lần trước, đáy lòng hắn mơ hồ đau đớn, trù tính lâu như vậy, lại vì thông linh ngọc mà thất bại trong gang tấc!
Lúc này đây, vô luận như thế nào, hắn đều phải cầm lại thông linh ngọc!
Cơ Mị Nguyệt khẽ cười một tiếng, thanh âm lành lạnh nói: “Ta thật muốn xem thông linh ngọc đến tột cùng là thần vật phương nào, bất quá có người nói chỉ có thần tộc mới có thể sử dụng nó, chỉ sợ chúng ta lấy được thông linh ngọc cũng không làm nên chuyện gì!”

“Ai nói không làm nên chuyện gì?” Tinh quang đáy mắt của nam nhân kia lóe lên, tiếu ý giảo hoạt, tiếp tục nói: “Cha ta trước khi chết từng nói cho ta biết, vận mệnh quốc gia của Thiên Linh quốc, chắc hẳn không thể sửa! Chính là bởi vì thế, ta mới lập chí phục quốc, tìm kiếm một đường lui duy nhất!”
Mi tâm của Cơ Mị Nguyệt khẽ nâng, nhìn về phía nam nhân kia hỏi hắn: “Lời này nói thế nào?”
Nam nhân kia cười thần bí, thanh âm âm lãnh nói: “Ý của ta chính là, trong hoàng tự của Thiên Linh quốc, cũng có người thân mang huyết mạch thần tộc, mà người này là mong muốn duy nhất phục quốc của chúng ta!”
Cơ Mị Nguyệt rõ ràng cả kinh, hiển nhiên rất là ngoài ý muốn.
Nam nhân kia than nhẹ một tiếng, ánh mắt đột nhiên trở nên mềm nhẹ rất nhiều, trong thanh âm mang theo hối ý nhàn nhạt lại không chân thiết: “Chỉ tiếc, tung tích nàng không rõ.”
Nói nhướng nhướng mày ánh mắt kiên định rất nhiều: “Bất quá, ta nhất định sẽ tìm được nàng!”
Cơ Mị Nguyệt nghe lời này, nàng bĩu môi một cái: “Vậy chờ tin tức tốt của ngươi!” Hai tròng mắt của nàng ẩn dưới cái khăn che mặt sáng ngời, đáy mắt tiếu ý mị lại đáng sợ!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.