Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 244: Đàm Bút Sinh Ý




CHƯƠNG 244: ĐÀM BÚT SINH Ý
Editor: Luna Huang — bàn chuyện làm ăn
Đồng thành biệt uyển.
Mạnh Thanh Hoan bị một trận thanh âm ồn ào đánh thức, ấn đường của nàng hơi động một chút, mơ hồ nghe thấy thanh đối thoại bên ngoài truyền đến.
“Dạ Quân Ly trúng tà? Vậy thì tốt quá, ta không cần đi hòa thân nữa.” Tiêu Thủy Vân cao hứng cực kỳ, nàng đã sớm nghe nói chính mình phải gả cho Hiên vương, hiện giờ hắn trúng tà, hôn mê bất tỉnh, cửa hôn sự này cuối cùng có thể qua rồi.
Dạ Mạch Hàn cảm thấy buồn cười, mắt lạnh của hắn phủi Tiêu Thủy Vân một mắt: “Tam đệ ta trúng tà, nhưng Dạ Chiêu quốc chúng ta còn có thái tử, nếu vẫn chưa đủ còn có Kính vương không được sủng như ta. Ngươi cho là ngươi có thể thoát được số mệnh hòa thân?”
“Ngươi…” Tiêu Thủy Vân bị hắn nói như thế, nàng cắn môi hung hăng trừng mắt Dạ Mạch Hàn.

Không phải nói Kính vương của Dạ Chiêu quốc là một ma ốm sao? Nhưng nàng thấy thế nào đều cảm thấy hắn khoẻ như vâm cường tráng như trâu, mấu chốt còn độc mồm!
“Được, ta mang bọn ngươi đi gặp quốc sư cũng có thể, bất quá ta bàn chuyện làm ăn với ngươi!” Tiêu Thủy Vân oán hận, một bộ man không nói lý lẽ.
Dạ Mạch Hàn kéo khóe môi nói: “Công chúa mời nói!”
“Ta mang bọn ngươi đi gặp Thương Minh, bất quá các ngươi sẽ giúp ta bỏ thế lực của An vương ở trong triều!” Sở dĩ Tiêu Thủy Vân tranh phong như thế, kỳ thật cũng là bởi vì ca ca của nàng Trường Lan.
Đây là cơ hội tốt nhất để ca ca quang minh chính đại tham dự việc này!
Trước ở dược cốc, nàng đã biết quan hệ giữa ca ca nàng cùng Dạ Quân Ly bọn họ, bởi vậy nàng không lo lắng những người này thừa lúc mang đến nguy hiểm cho Thánh Dương quốc.
“Công chúa thật đúng là há to miệng, điều kiện như vậy cũng dám nói ra miệng!” Dạ Mạch Hàn không khỏi bội phục cái gan của nàng, công phu sư tử há to mồm như thế, có thể thấy được Trường Nhạc công chúa là bị dồn đến tuyệt cảnh!
“Có được hay không nói một câu!” Tiêu Thủy Vân bĩu môi, nếu không phải hết đường để đi nàng cũng không làm khó dễ người ta như vậy.
Vì cha của nàng, ca ca, nàng chỉ có thể làm ác nhân!
Dạ Mạch Hàn ôm vai, khẽ cười một tiếng nói: “Được, chúng ta giúp ngươi, việc kinh doanh này xem như đạt tới. Chỉ là không biết ân cứu mạng trước đó, công chúa tính toán trả thế nào?”
“…” Nghe lời này, khí thế mới vừa rồi của Tiêu Thủy Vân nhất thời suy yếu, nàng làm sao lại quên người này đã cứu tính mạng của nàng chứ?

“Ân?” Âm cuối của Dạ Mạch Hàn nhảy lên, diễn ngược cười, nhìn trên mặt Tiêu Thủy Vân biến ảo hàng vạn hàng nghìn biểu tình, từng bước tới gần nàng.
Tiêu Thủy Vân cực không tình nguyện từ hàm răng bài trừ vài chữ: “Ta thiếu trước, ngày sau Kính vương có bất kỳ điều kiện đều có thể đưa ra.”
Vọng Thư Uyển.com
“Xong thủ tục mua bán!” Dạ Mạch Hàn búng tay, âm mưu thực hiện được, trên đời này cũng chỉ có không sợ thua, không sợ thảm mới dám buôn bán với hắn!
Vẻ mặt của Tiêu Thủy Vân thất vọng, không ngừng trong lòng oán thầm vương gia lòng dạ hiểm độc này, thuận đường ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông nhà hắn.
Cách đó không xa, Phi Nhan sốt ruột đến đây, bẩm báo nói: “Công tử, người còn chưa tìm được.”
Sắc mặt của Dạ Mạch Hàn nhất thời biến đổi, thanh âm hơi trầm xuống nói: “Mặc kệ trả giá lớn thế nào, nhất định tìm được tung tích của bọn hắn!” Dừng một chút hắn lại nói: “Tin tức Lăng Túc cùng Vân Thường mất tích nhất định phải gạt Thanh Hoan, không thể để cho nàng biết.”
Từ lúc bị tập kích ở phượng lăng, Vân Thường cùng Lăng Túc đã không rõ hạ lạc, hắn đoán rất có thể người ám sát Mạnh Thanh Hoan mang bọn hắn đi.
Mà người của hắn tìm cả Đồng thành cũng không có tin tức, trước mắt chỉ có thể chờ Mạnh Thanh Hoan tỉnh lại truy vấn người ám sát nàng đến tột cùng là người nào!

Phi Nhan lên tiếng vâng lui xuống.
Dạ Mạch Hàn trầm tư một lát, hắn nhìn ngũ quan thanh tú của Tiêu Thủy Vân, hơi hơi nhíu nhíu mày nói: “Vì an toàn, ta giúp ngươi giấu dung mạo, như vậy người đuổi giết ngươi sẽ mất mục tiêu, ngươi đi theo ta.”
“Nga!” Tiêu Thủy Vân ngoan ngoãn lên tiếng, ánh mắt đảo qua trên người Trường Lan cách đó không xa, đang nấu thuốc cho Mạnh Thanh Hoan.
Rõ ràng là thân nhân lại phải làm bộ không nhận thức, trong nội tâm nàng chua xót nói không nên lời.
Cũng may nàng thuyết phục Dạ Mạch Hàn, như vậy ca ca của nàng có thể có lý do nhúng tay chuyện của An vương mà không bị người hoài nghi!
Tâm nguyện đạt tới, nàng cũng thở phào nhẹ nhõm, còn lại chỉ chờ quay về Thánh Dương quốc an bài!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.