Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 199: Yêu Nghiệt Lòng Dạ Hiểm Độc




CHƯƠNG 199: YÊU NGHIỆT LÒNG DẠ HIỂM ĐỘC
Editor: Luna Huang
Dạ Quân Ly nhìn về phía Mạnh Thanh Hoan, cười cười nói: “Là có chút hoài nghi, dù sao Việt Phong Linh này là con đường duy nhất nối hai nhà Thẩm Việt, chuyện ma quái Phong Đô bị tai ương đó là hai nhà Thẩm Việt bọn họ, nếu không phải là trùng hợp đó chính là chủ mưu!”
Hắn nói xong ngẩng đầu nhìn hướng Lăng Túc, phân phó nói: “Cẩn thận tra, sau lưng Việt Phong Linh huỷ hoại dung nhan này có ẩn tình gì?”
Lăng Túc ôm quyền lên tiếng vâng, chợt xoay người lui ra ngoài.
Mạnh Thanh Hoan khẽ thở dài: “Xem ra ta trước kia vẫn là quá ngây thơ rồi, không nghĩ tới trên đời này cất giấu nhiều dơ bẩn cùng âm u như vậy. Triêu Cấm cùng với Việt Phong Linh, các nàng đều là nữ tử tay không tấc sắt, cuối cùng lại trở thành cục đá trải đường cho người khác.”

Nàng nói xong đột nhiên cười giễu: “Ta thiếu chút nữa đã quên rồi, kỳ thật ta cũng giống như các nàng. Lúc trước phụ thân vì để nịnh hót thánh thượng, không tiếc hại chết nữ nhi của mình đưa cho Hiên vương điện hạ phối minh hôn. Hổ dữ cũng không ăn thịt con, làm cha làm cha sao lại có thể nhẫn tâm dồn nữ nhi của mình vào chỗ chết?”
Mạnh Thanh Hoan tràn đầy cảm xúc, tâm trạng một chút thê lương rất nhiều.
Dạ Quân Ly nhìn nàng có chút đau lòng, hắn liễm liễm u quang đáy mắt đột nhiên cười nói: “Nếu không có trận minh hôn này, ta sao gặp được nàng? Đều nói phúc họa tương y, nàng cũng không cần quá mức sầu não.”
Mạnh Thanh Hoan gật đầu cười, đa sầu đa cảm không phải nàng thích, nàng chỉ là biết chuyện tình của Triêu Cấm cùng Việt Phong Linh mà cảm khái thôi.
Một nữ tử nếu muốn sinh tồn được ở thời đại này, phải có một trái tim cứng cỏi cùng dũng cảm, đường tương lai vẫn còn rất dài, nàng không thể luôn dựa vào Dạ Quân Ly bảo hộ được.
Nàng cũng muốn có năng lực tự vệ, như vậy sẽ không kéo chân Dạ Quân Ly.
Nghĩ những cái này, trái tim Mạnh Thanh Hoan kiên nghị rất nhiều, nàng một người đến từ thế kỷ 21, cũng không tin không thể dựa vào năng lực của mình hô mưa gọi gió ở trong này!
Dạ Quân Ly cùng Dạ Mạch Hàn nhìn biểu tình trên mặt Mạnh Thanh Hoan đột nhiên trở nên kiên định, hai người đều tò mò, không biết Mạnh Thanh Hoan lại nghĩ tới mưu ma chước quỷ gì?

Trên người nữ tử này lộ ra cảm giác thần bí trí mạng, càng đào móc sẽ chỉ làm người khác hãm càng sâu.
Đột nhiên một trận tiếng chim hót quen thuộc truyền đến, mi phong của Dạ Quân Ly vừa động, đứng dậy đi ra ngoài.
Mạnh Thanh Hoan nhìn chim sơn ca truyền tin của Trường Lan đã rơi vào trên cánh tay Dạ Quân Ly, trên đùi Bách Linh còn cột giấy viết thư.
Dạ Quân Ly lấy giấy viết thư xuống mở ra, trên mặt một vẻ ý cười thanh nhuận, hắn xoay người nhìn bọn hắn nói: “Trường Lan đã tìm được dược giải thi cổ, hơn nữa hắn trong cơ thể người nhiễm ôn dịch tìm được cổ trùng lấy ra ngoài, không bao lâu, ôn dịch Phong Đô có thể giải trừ.”
Vọng Thư Uyển.com
Mạnh Thanh Hoan nhất thời vui sướng, hai tròng mắt tỏa sáng ý cười nói: “Trường Lan không hổ là y tiên, thời gian ngắn như vậy dĩ nhiên cũng có thể tìm ra giải dược.”
“Đồ đệ dược thánh, tất nhiên danh bất hư truyền. Trình độ y thuật của Trường Lan không ai bằng, cũng chỉ có người nào đó mới có thể hoài nghi y thuật của hắn.” Dạ Mạch Hàn như ám ý nói xong, ánh mắt khẽ quét Dạ Quân Ly một cái.

Khóe môi Dạ Quân Ly vừa kéo, nghĩ đến chuyện tình lúc trước đáy lòng hắn không khỏi ảm đạm vài phần. Hắn và Trường Lan, cho dù trở về trước, trong lòng thủy chung sẽ có một cái kết.
Muốn dùng biện pháp gì mới có thể để cho Trường Lan thả lỏng chấp niệm trong lòng? Đột nhiên một cái ý nghĩ xông ra, ấn đường của hắn khẽ nhúc nhích, nhìn về phía Dạ Mạch Hàn, trên mặt lộ ra mỉm cười ý xấu.
“Nhị ca, Cố tiểu thư nữ giả nam trang ở bên cạnh Trường Lan, truyền đi chỉ sợ có tổn hại danh dự của Cố tiểu thư. Không bằng. . .”
Mạnh Thanh Hoan đã hiểu, Dạ Quân Ly đây là muốn làm mối cho Trường Lan cùng Cố Ninh Tuyết? Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng không ngừng run rẩy, ở trong lòng âm thầm cảm thán, yêu nghiệt này quả nhiên là lòng dạ hiểm độc.
Ai ngờ, lời nói của Dạ Quân Ly còn chưa nói xong, chỉ thấy Dạ Mạch Hàn xoẹt một chút đứng lên, trên mặt oán khí nói: “Tam đệ, ngươi đừng hòng đánh chủ ý biểu muội ta!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.