Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 154: Hạ Tràng Thê Thảm




CHƯƠNG 154: HẠ TRÀNG THÊ THẢM
Editor: Luna Huang
Mạnh Đức Hoài nhất thời sửng sốt.
“Chuyện chân tướng, đợi ngày mai ngươi gặp nhi tử của mình, hắn sẽ đích thân nói cho ngươi biết. Đến lúc đó, ngươi liền biết các nàng đến tột cùng có nên chết hay không!” Dạ Quân Ly phất phất tay, ý bảo Lăng Túc mang người đi.
Mạnh Đức Hoài không hỏi thêm nữa, theo Lăng Túc cùng đi ra gian phòng.
Dạ Quân Ly hít sâu một hơi, hắn muốn cho Lưu Cảnh nhận tổ quy tông, còn phải giấu diếm thân thế của Mạnh Thanh Hoan, biện pháp duy nhất chính là lợi dụng lục di nương Mạnh phủ, cũng chính là nha hoàn hồi môn của Mạnh phu nhân, nương của Mạnh Thiên Nhã.
Năm đó, lục di nương mang thai song sinh tử, cũng đích thật là long phượng, chỉ là nam anh kia bị Mạnh phu nhân hại chết, nàng gạt Mạnh Đức Hoài lục di nương sinh hai nữ nhi, một người trong đó chết yểu.
Lúc đó Mạnh Đức Hoài tâm nguyện thất bại, tự nhiên không có tâm tình nhìn hài tử chết non kia.

Nên Dạ Quân Ly mới có thể lợi dụng việc này, đem Lưu Cảnh tiễn về Mạnh phủ, cứ như vậy có thể để cho Lưu Cảnh nhận tổ quy tông còn có thể giấu thân thế của Mạnh Thanh Hoan, nhất cử lưỡng tiện!
Về phần Lâm ma ma cùng Mạnh phu nhân biết chân tướng, tự nhiên là cần diệt khẩu!
Còn có Mạnh Yên Nhiên kia!
Khóe mắt Dạ Quân Ly xẹt qua một ngoan lệ, thù của tiểu Cửu, hắn hôm nay phải đòi lại.
Ngoài cửa có tiếng bước chân truyền đến, Dạ Quân Ly thu hồi tư tự, liếc người đến một mắt, hỏi hắn: “Đồ chuẩn bị xong chưa?”
“Chuẩn bị xong.” Trong tay Vân Ảnh cầm một bình sứ, khẽ cúi đầu, vẻ mặt sương lạnh đứng ở phía sau Dạ Quân Ly.
Ánh mắt của Dạ Quân Ly đảo qua bình sứ trong tay hắn, lộ ra một nụ cười âm ngoan quỷ dị: “Đi thôi.” Xoay người lại vào trong mất thất.
Lúc này Mạnh Yên Nhiên từ lâu tuyệt vọng, tất cả kiêu ngạo của nàng, hy vọng nghe xong đối thoại sát vách truyền tới, hết thảy đều hóa thành tro tàn.
Phụ thân của nàng bỏ qua nàng, Dạ Quân Ly sẽ không tha nàng.
Nghe cửa phòng mở ra, Mạnh Yên Nhiên phác thông một tiếng quỳ gối trước mặt của Dạ Quân Ly, không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ: “Vương gia, thần nữ biết sai rồi, cầu vương gia khai ân, tha ta, cầu vương gia khai ân!”
Nàng không muốn chết, nàng làm những thứ này chỉ là vì nhục nhã Mạnh Thanh Hoan cùng Lưu Cảnh, để Dạ Quân Ly mất hết mặt mũi, lấy cái này tranh công trước mặt thái tử.
Là nàng nhập ma, một lòng buộc trên người thái tử cam nguyện vì hắn làm bất cứ chuyện gì.

Dạ Quân Ly có chút ghét bỏ nhìn nàng, đáy mắt tràn đầy chán ghét: “Đây là mị quân hoan ngươi sai người cho tiểu Cửu ăn, hôm nay bổn vương đem thứ này trả lại cho ngươi, ngươi không phải là muốn cho ném danh dự của tiểu Cửu sao? Bổn vương để ngươi làm một đãng phụ ai cũng có thể làm chồng!”
Vọng Thư Uyển.com
Mâu quang hắn sâu, quét Vân Ảnh một mắt.
Vân Ảnh hiểu ý, mở nắp bình sứ, một tay nắm cằm của Mạnh Yên Nhiên, đem một bình mị quân hoan đổ hết vào.
Mạnh Yên Nhiên liều mạng giãy giụa, nhưng đâu thể thoát khỏi kiềm chế của Vân Ảnh, đáy mắt nàng tràn đầy kinh hoảng tuyệt vọng, nước mắt theo khóe mắt hạ xuống.
“Hảo hảo hưởng thụ lễ vật bổn vương chuẩn bị cho ngươi đi! Mạnh Yên Nhiên, đến địa ngục nghìn vạn lần phải dùng não. Phải nhớ kỹ trên đời này, nếu ai dám động một cọng tóc gáy của tiểu Cửu, bổn vương để hắn sống không bằng chết!” Dạ Quân Ly tuy rằng biểu tình đạm nhiên, nói bình thản, nhưng trong lời lộ ra sát khí hàn ý vô tận.
Mạnh Yên Nhiên che ngực, chịu đựng cái loại nóng rực này, nàng ngẩng đầu khóe môi tràn đầy thảm thiết cười, cũng hỏi: “Vô luận là ai, vương gia cũng sẽ thống hạ sát thủ sao? Nếu như người kia ân nhân cứu mạng của ngươi?”
Dạ Quân Ly nghe lời này, đột nhiên hé mắt.

“Ân phải trải, mạng cũng sẽ lấy!” Thanh âm của Dạ Quân Ly có khí phách, không cho người hoài nghi, ánh mắt sâu thẳm lộ ra lãnh ý đáng sợ.
Mạnh Yên Nhiên cuối cùng vô vọng, thần trí nàng bắt đầu mê ly không rõ, ý thức duy nhất đó là nàng thiên không nên vạn không nên hại Mạnh Thanh Hoan, đắc tội Dạ Quân Ly.
Thế nhưng nàng hiểu được, đã quá muộn.
Đợi nàng là một loại tử vong thảm thiết nhất trên đời này!
Một đêm này, bắc giao kinh thành cằn cỗi nhất, tên khất cái dơ bẩn bất kham nghênh đón một phần lễ vật không tưởng được.
Suốt cả đêm, đích nữ Mạnh phủ đã từng đệ nhất tài nữ kinh thành tài mạo song toàn bị tên khất cái như sói đói luân phiên giày xéo, chết thê thảm không gì sánh được.
Ngày kế thi thể của nàng bị phát hiện ở tại trên đường cái phồn hoa của kinh thành, trong nháy mắt, toàn bộ kinh thành một mảnh ồ lên!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.