Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 128: Thân Thế Cửu Nhi




CHƯƠNG 128: THÂN THẾ CỬU NHI
Editor: Luna Huang
Lâm Ngọc Châu không trả lời vấn đề của Linh Hư, mà là xoay người lại, nhìn bọn họ, hỏi: “Người có phải đều là ích kỷ hay không?”
Linh Hư mân môi khẽ cười, nhìn nàng đáp: “Có phải thế không, chính như nhân tính có thiện cũng có ác.”
Lâm Ngọc Châu trầm mặc nửa ngày, yếu ớt thở dài nói: “Sau khi ta chết, oán niệm quá sâu không muốn nhập luân hồi. Trùng hợp Ngọc Hoa bởi vì tâm hư, dùng máu của mình cung cấp nuôi dưỡng linh vị ta, nên ta sống nhờ trong cơ thể nàng, muốn nhân cơ hội vì mình báo thù, ta dùng hai năm mới miễn cưỡng có thể khống chế ý niệm của nàng, nhưng lại không thể lâu dài.”
“Có đôi khi ta nghĩ qua muốn lợi dụng Ngọc Hoa, chính tay giết Mạnh phu nhân. Nhưng lại sợ liên lụy hài tử của Ngọc Hoa, nên chỉ có thể dùng diệt trừ Mạnh phu nhân.”

Cả đời này của nàng ở goá, không lập gia đình, thân nhân duy nhất cũng chỉ có muội muội của mình. Nhưng đến cuối cùng, cũng chết ở trong tay người thân duy nhất của mình, nàng làm sao cam tâm?
Nàng hận muội muội của mình, nhưng là càng hận Mạnh phu nhân hơn.
“Ta khống chế ý niệm của Ngọc Hoa, thuyết phục Mạnh phu nhân để cho nàng vào ngày Cửu nhi nhập phủ cố ý nhảy xuống hồ. Muốn mượn tính mạng của nàng, thế nhưng bị Ngọc Hoa tránh thoát ý niệm, gọi người đến cứu Mạnh phu nhân. Ta vốn là muốn giết nữ nhân ác độc kia, ai biết nàng không có chết, ngược lại còn cắn Cửu nhi một miếng.”
Lúc đó nàng đã khống chế ý niệm của muội muội mình, biết Mạnh phu nhân bị Cửu nhi chọc tức cho nên mới thuyết phục Mạnh phu nhân nhảy vào hồ nước, mượn vu hãm tiểu Cửu làm lý do.
Lúc đó, nàng cho là mình nắm chắc tính mạng của Mạnh phu nhân, ai biết sơ sảy một bước, suýt nữa hại Cửu nhi.
Lâm Ngọc Châu nghĩ đến hài tử kia, lòng nàng lòng không khỏi mềm mại một mảnh.
Dạ Quân Ly nghe nàng nhắc tới tiểu Cửu, tâm đột nhiên trầm xuống, hai tròng mắt yêu dị thu lại hỏi nàng: “Ngươi và Cửu nhi đến tột cùng có quan hệ như thế nào?”
“Ta nhìn hài tử kia ra đời, thời gian nàng ra đời khác hẳn với thường nhân, một đôi mắt đều là dị sắc, thực sự cực đẹp. Thế nhưng lúc đó Phổ An giám dự đoán, trời giáng huỳnh hoặc, nguy hiểm cho giang sơn, chính là nữ tử. Còn nói trên người nữ tử này tất có dị dạng, bệ hạ thâm tín không nghi ngờ, hạ mật chỉ muốn diệt trừ họa tinh này.”
Lâm Ngọc Châu nhớ tới chuyện năm đó, trong lòng cảm khái hàng vạn hàng nghìn lần.

Nàng tiếp tục nói: “Đại nhân sợ hài tử đó đưa tới tai hoạ, liền chính tay bóp chết nàng. Giao cho ta bí mật xử lý, ta ôm nàng ra khỏi phủ vốn muốn chôn nàng, ai biết nàng dĩ nhiên chưa chết, trừng một đôi mắt đen như mực nhìn ta.”
“Ta thấy ánh mắt của nàng khôi phục nhan sắc bình thường, liền nhẹ dạ ôm nàng trở về. Trùng hợp muội muội bên người Mạnh phu nhân vì tranh sủng muốn đem nam anh đổi thành nữ anh củng cố địa vị của mình, ta liền đem hài tử này giao cho muội muội mình, mà ta mang theo nam anh thị thiếp Mạnh phủ sinh hạ suốt đêm thoát khỏi kinh thành.”
Nếu như lúc đó nàng không ly khai kinh thành, chắc chắn bị chủ của mình truy sát. Phú quý nhân gia, đâu có thể chứa được người biết được bí mật của mình, hơn nữa còn là trọng tội mất đầu!
“Nam anh bị ngươi mang đi, phía sau có một khối thai ký thanh sắc?” Thanh âm của Dạ Quân Ly lộ ra một loại cảm giác lạnh như băng, cả người tản ra lệ khí vô danh.
Một bên Linh Hư có phát giác, ngẩng đầu quét hắn vài lần, lại không nói thêm gì chỉ yên lặng nghe.
Vọng Thư Uyển.com
Lâm Ngọc Châu gật đầu: “Đúng vậy, vốn có ta muốn nuôi nấng hắn, thế nhưng ta một đường trốn chết, dùng hết lộ phí, thực sự vô năng vô lực, chỉ có thể đưa hắn đặt ở trước cửa một gia đình, hy vọng hắn có một nơi quy túc.”

Dạ Quân Ly biết Lâm Ngọc Châu có lẽ thực sự là cùng đường, nàng hy vọng nam anh kia kiện kiện khang khang lớn lên, nhưng nàng không biết là gia đình kia không có thu dưỡng nam anh kia, mà là đưa hắn bán đến Thiên Cơ các nơi bồi dưỡng ám vệ hoàng thất.
Mà nam anh đó là Lưu Cảnh.
Lúc đầu, Lâm ma ma chính là nhìn thấy thai ký phía sau Lưu Cảnh, đã biết thân phận của hắn, mới có thể nổi lên sát tâm, muốn giấu sự tình bọn họ đánh tráo hài tử.
Hôm nay, thân thế của Lưu Cảnh là giải khai, còn dư lại chỉ có Mạnh Thanh Hoan.
Tuy rằng không muốn đối mặt, nhưng Dạ Quân Ly biết bản thân nhất định phải xác nhận, hắn ngẩng đầu nhìn Lâm Ngọc Châu, thanh âm trầm thấp hỏi: “Cửu nhi nếu không mang họ Mạnh, vậy nàng đến tột cùng là họ gì?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.