Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu

Chương 12: Cô Khác Biệt






Nhưng tinh thần hải của tiểu sủng vật này lại là hoàn toàn khác biệt, tính tương dung có thể bỏ qua không đề cập tới, nói một cách dễ hiểu là nó rõ ràng nhỏ yếu như vậy lại có thể dẫn đường cho tinh thần hải của anh chậm rãi khôi phục đến trạng thái bình tĩnh này đã vô cùng lợi hại rồi, dưới tình huống công kích tinh thần như vậy chỉ hôn mê mà không bị hỏng đầu, thậm chí tinh thần lực còn đang tăng lên thì thật đúng là làm người khác không thể tưởng tượng, thống đốc Reuel cảm thấy có thể anh nhặt được một con vật thời cổ biến dị rồi.Trong lúc đang nghĩ vẩn vơ thì anh cảm giác được một dòng tinh thần hải nhu hòa chậm rãi tiến vào suy nghĩ của mình.Thoải mái, thật là quá thoải mái.Tế bào toàn thân dường như được vuốt ve, tâm tình đè nén hơn một trăm năm trong nháy mắt này như được trút ra hết, cả người giống như trẻ con mới sinh trong trẻo không chút xấu xa.“Ưm……” Anh kiềm chế không được truyền ra một tiếng rên rỉ, hai tay gắt gao nắm khăn trải giường, ngay cả ngón chân đều cũng siết chặt.Mẹ nó, phản ứng này cũng quá trực tiếp rồi đấy.Trước kia bọn họ nói mình còn không tin, giờ thật là hoàn toàn tin.Cô vẫn còn đang vuốt ve trong vô thức, này nếu mà là có ý thức thì thống đốc đại nhân cảm thấy mình hẳn sẽ hoàn toàn trầm mê trong loại khoái cảm không thể tự kềm chế này.Khiến người buồn bực nhất là, làm anh có cảm giác lại là một con mèo, một động vật quý hiếm cần được bảo vệ, động vật……Ngay cả khi anh có nghĩ đến đoạn nhân thú luyến thì hình thể này cũng không thích hợp đâu.Thống đốc đại nhân cảm thấy, cứ như vậy tiếp nữa thì mình sớm muộn cũng tự chuốc lấy.Thế nhưng loại cảm giác này lại cực kỳ thoải mái cũng làm người an tâm, sau khi cái loại cảm giác che trời lấp đất này đi qua người anh lại đổ mồ hôi đầm đìa, nhưng ngay cả sức đi tắm rửa cũng không có đã trực tiếp ngủ say.Một lần ngủ này là ngủ suốt hai ngày, mà Trình Tiểu Mễ ngày hôm sau đã tỉnh, cô là bị một cơn buồn tiểu ùn ùn kéo đến làm nghẹn tỉnh.Sau khi đứng lên phát hiện quanh cảnh quen thuộc thì yên tâm, sau đó vào nhà vệ sinh giải quyết vấn đề cá nhân trước.

Ở đây sớm đã được người của Hiệp Hội Bảo Vệ Động Vật Quý Hiếm chuẩn bị chậu cát dùng cho mèo, nhưng mà rất không đáng yêu, nó là một cái bồn kim loại.
Có bồn tắm rửa lớn như vậy, bên trong chứa rất nhiều cát, chẳng qua nó rất mềm xốp hẳn là đã được sàng mịn, dù sao cô rất yên tâm khi dùng hình thái một con mèo.Chờ dùng xong thì cọ cọ móng vuốt lên cái đệm trên đất rồi lảo đảo lắc lư đi ra, chung quy vẫn cảm thấy cơ thể mình như là bị đào rỗng đói ơi là đói.
Cô quyết định đi đánh thức Sen nhà mình chuẩn bị ăn thôi, nhưng mà đột nhiên nhớ tới một chuyện.Mới nãy hình như là cô nằm ở một nơi rất mềm mại, còn có một mùi vị rất đặc biệt, mùi kia hẳn là của Sen nhà mình.Đầu cứng đờ nhìn lên trên giường, nơi đó đúng thật là có Sen nhà mình đang nằm thẳng tắp, hơn nữa cánh tay anh hơi cong, nơi đó có cái hố nhỏ……Tiêu rồi, mình đây là ngủ rồi bò lên trên giường người ta nữa hả?Rõ ràng thống đốc đại nhân rất không thích cô ngủ trên giường anh, vậy sao lần này không vứt cô xuống?Chẳng lẽ là……Đột nhiên nghĩ đến tình hình bùng nổ trước đó, không phải là Sen nhà mình có chuyện gì rồi chứ?Vậy là không ổn rồi, ở một nơi không quen thuộc như này có thể được một vị thống đốc đại nhân như vậy chăm sóc đã rất không dễ dàng, nói không lo lắng là giả.

Vội nhảy lên giường ngửi ngửi mặt anh, khi cái mũi nhỏ ủn trên da mặt anh thì cảm thấy toàn thân anh run lên, sau đó mình thế mà cũng cảm thấy như bị điện xoẹt tê tê cả người.Đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ mình và thống đốc đại nhân có điện?Không đúng, hình như vừa mới trong nháy mắt cô đã vào một khu vực kỳ lạ, nơi đó khá yên bình thoải mái, dường như còn vô cùng hoan nghênh cô tiến vào?Không, nhất định là ảo giác, ảo giác.Nếu là ảo giác, thử lại một chút cũng không có gì nhỉ?Trình Tiểu Mễ liền đem cái mũi nhỏ lại gần sát mặt thống đốc đại nhân, không biết vì sao mà cô cảm thấy đây giống như đang hôn.
Nào biết cái mũi nhỏ nhòn nhọn mới vừa ịn lên một chút cô liền nhận thấy được cảm giác hôn, trong giấc mơ thống đốc đại nhân cũng cảm giác được.Nữ thần Già Nạp Tinh nếu gặp được người đàn ông của mình muốn trêu một chút thì khá thẳng thắn, chỉ cần tinh thần lực của đối phương tiếp nhận mình vậy thì muốn ghẹo thế nào cũng được, cô hoàn toàn có thể hóa suy nghĩ trong lòng mình thành hiện thực trong thế giới tinh thần của đối phương.Trình Tiểu Mễ không biết, làm một con mèo vô tri cô căn bản không biết thống đốc đại nhân thân ái sau ngày hôm qua đã tiếp nhận mình rồi, cũng không biết loại hành vi này của cô đại diện cho cái gì.Cảm giác như vậy của phụ nữ dù sao vẫn thấp hơn đàn ông một chút, huống chi vẫn là thân là miêu nữ, ngay sau đó cô chỉ là hoảng sợ liền lập tức buông lỏng ra.
Mà cảnh trong mơ của thống đốc đại nhân lại là, anh bị một làn môi ôn nhu mài mài một hồi lâu mới tách ra.Cái loại tư vị này làm lão xử nam trên trăm tuổi kích động một lúc, rồi lại lưu luyến mà tưởng niệm sau khi cô rời khỏi, điều này khiến mỗ thống đốc vì thật sự quá tham luyến cái loại tư vị này nên vốn dĩ rõ ràng buổi chiều có thể tỉnh dậy mà đã luôn yên lặng chờ đợi có thể lại tiếp tục giấc mộng kia, cuối cùng đã tỉnh muộn hơn một chút.Trình Tiểu Mễ còn vẻ mặt kinh ngạc, vừa nãy đã xảy ra chuyện gì, cô chẳng qua là nghĩ sao giống như đang hôn, sao mà đụng một cái liền biến thành hôn thật rồi?Tinh hải lực thật là một chuyện thần kỳ, vẫn luôn nghe Bắc Thần kia nói mình cũng có tinh thần lực, không ngờ lại là thật, hình như cũng không cảm giác được điều gì bất thường, chỉ là khi tiếp xúc với thống đốc đại nhân mới không bình thường.Nhưng cô không biết, nữ thần Già Nạp Tinh cũng chỉ khi tìm được người đàn ông tương dung với mình mới có thể bày ra sự khác biệt, cho dù là có thể trấn an người khác nhưng hiệu quả cũng không tốt.Trình Tiểu Mễ lúc này có chút không dám tới gần thống đốc đại nhân, tuy rằng khoảng thời gian này vẫn luôn suy nghĩ biện pháp tiếp xúc với anh nhưng suy cho cùng vẫn không thể như nguyện, giờ cô ngược lại không dám nhào lên nữa, lỡ như xảy ra chuyện gì khác thì sao?Đói quá, gọi Sen không tỉnh chỉ có thể đi đòi người máy.“Meo……” Nhưng mà sau khi người máy đi vào chỉ kiểm tra tình huống của thống đốc đại nhân một chút xong cũng không thèm để ý tới yêu cầu của cô, thế là vì lo lắng cho miếng ăn nên cô dự định ra ngoài tìm một người sống.Đi theo người máy bước chân ra khỏi phòng, con đường này cô đi theo thống đốc đại nhân mấy lần rồi nên biết phải đi hướng nào mới có thể tìm được người.Có điều là hành lang này cũng quá dài quá rộng quá lớn mà, cô cảm giác đệm thịt nhỏ mềm mại của mình lạnh cóng luôn rồi.Ai da, không có thống đốc đại nhân ôm mình đi cũng thật buồn bực, không nghĩ tới nhiệt độ ở nơi này của bọn họ thật sự không phải quá dễ chịu.

Vươn một móng vuốt lên thổi thổi, sau đó vươn cái khác thổi thổi, tiếp theo phát hiện bản thân mẹ nó hiện tại có bốn chân á, vì thế còn phải vươn sau tới để thổi.Lúc Bắc Thần đi tới liền thấy mỗ mèo đang ôm móng vuốt nhỏ của mình manh manh liếm? Dường như lại không giống, hẳn là bị lạnh rồi, nhìn như rất bất đắc dĩ.Nghe được có người đi tới lỗ tai nhỏ của nó dường như giật một chút, sau đó quay đầu lại liếc nhìn một cái rồi lại đứng lên lui về sau một bước.Bắc Thần duỗi tay nhẹ vẫy một chút, lộ ra một nụ cười thiện chí, nói: “Mèo con đừng chạy, sao mi lại ra đây? Mi như này thống đốc đại nhân sẽ lo lắng lắm, mau về phòng đi thôi.
Nhìn xem, ta mang theo đồ ăn cho mi này.” Nói xong còn lấy ra một cái hộp nhỏ lắc lư..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.