Thống Đốc Đại Nhân, Em Xin Anh!

Chương 39: mâu thuẫn trong nhà vệ sinh






Đúng như những gì Lục Nghị Phàm đã hứa, khoảng chừng mười phút sau, quản gia Triệu đã chờ sẵn dưới lầu, trên tay còn cầm một chiếc cặp da được sản xuất từ hãng Hermès nổi tiếng nhất.
Cửu Châu mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay màu trắng, chân váy xòe cao tới đầu gối, trông cô xinh đẹp vô cùng. Trước khi Cửu Châu lên xe, Lục Nghị Phàm chợt kéo mạnh Cửu Châu lại về phía mình, gương mặt nhăn nhó mà dặn dò:
- Bắt đầu từ hôm nay, trước khi cô đi học đều phải tập thói quen hôn tôi một cái. Nếu cô không hôn thì nghỉ ở nhà luôn đi!
Cửu Châu chỉ khẽ thở dài, sau đó kiễng chân, đặt lên má Lục Nghị Phàm một nụ hôn chớp nhoáng.
Đã là một ông chú ba mươi tuổi rồi, vậy mà tính tình còn như trẻ con. Cửu Châu bĩu môi, lẩm bẩm trong đầu.
Bước đi được vài bước, cô sực nhớ ra một điều, vội quay lại nhìn Lục Nghị Phàm mà nói:

- Có điều này, tôi muốn giấu thân phận của mình. Mong anh... đồng ý!
Lục Nghị Phàm không đáp, chỉ đưa mắt lừ cô, sau đó xoay lưng bước vào bên trong.
Trường phổ thông Vượng Thịnh nằm cách dinh thự Thống Đốc khoảng chừng ba mươi phút lái xe. Sau khi đến nơi, quản gia Triệu còn cẩn thận dặn dò cô:
- Theo yêu cầu của phu nhân, trong hồ sơ học bạ, tôi không ghi thân phận của cô. Phu nhân, bắt đầu tiếp xúc với môi trường mới, hy vọng phu nhân sẽ tìm lại được niềm vui cho chính mình!
Cửu Châu vội cúi đầu, nghẹn ngào cảm ơn ông:
- Cảm ơn chú, Triệu quản gia.
Khuôn viên trường học vô cùng rộng rãi, cảnh sắc xung quanh được bài trí bằng các bức tượng lớn tạc hình của những vị hiền triết nổi tiếng trong suốt các thập niên qua. Học sinh mặc đồng phục, có thể tự do dùng ván lướt để di chuyển trong sân trường, nội quy trường học không quá gò bó.
Cửu Châu không ngừng quan sát bốn phía, hết lời ngợi khen.
Cô nắm chặt chiếc cặp da trên tay, rảo bước về phía lớp học mà mình đã được phân công từ trước.
Lớp học của cô nằm trên tầng bảy, do vậy Cửu Châu phải đi thang máy. Bỗng nhiên, cô chợt cảm thấy trái tim đập thình thịch, vội hít sâu một hơi để lấy lại bình tĩnh.
Vừa lúc Cửu Châu đi ngang qua khu vệ sinh nữ, bất chợt cô nghe thấy một vài âm thanh lạ phát ra liên tục, tựa hồ giống như tiếng cãi vã nảy lửa, tình thế có vẻ đang rất gay go.

- Con khốn này! Nói, mày quyến rũ Tiến Phát để làm gì? Mày có biết anh ấy là bạn trai của tao hay không?
Một giọng nữ chua ngoa phát ra lanh lảnh, xem chừng cô ta đang rất tức giận.
- Không phải! Chị Mai, em không có quyến rũ anh Tiến Phát!
Người con gái còn lại đang không ngừng khóc lóc ỉ ôi, van xin khẩn khoản, tuy nhiên, cô gái tên Mai kia dường như vẫn không có ý định buông tha cho cô ấy.
- Đưa dao đây! Tao phải rạch nát mặt nó ra, cho con hồ ly tinh này thôi giở trò quyến rũ đám con trai!
Nghe đến đây, Cửu Châu không thể làm ngơ được nữa. Cô đeo cặp lên vai, sau đó nhanh chóng bước vào bên trong. Cảnh tượng xảy ra trước mặt khiến Cửu Châu có phần sửng sốt.
Dưới bồn vệ sinh là một cô gái tóc dài xõa sợi, gương mặt lấm lem nước mắt, đang quỳ rạp xuống dưới đất mà khóc lóc van xin khẩn khoản. Xung quanh cô gái là sáu nữ sinh khác, trên tay lăm lăm dao nhọn, đang hầm hè chửi bới, đấm đá cô gái đáng thương bằng những lời lẽ th ô tục.
Trông thấy Cửu Châu bước vào, đám nữ sinh này tỏ ra bực bội. Kẻ đứng đầu là Mai Lạc, trên tay đang cầm một con dao bấm, bước gần về phía Cửu Châu, đưa mắt quan sát cô từ trên xuống dưới mà khinh bỉ châm chọc:
- Nhìn đủ chưa? Muốn tao móc mắt mày ra không? Mau mau cút xéo đi!
Cửu Châu nhếch môi cười khẩy:
- Giữa trường học danh giá như thế này mà các cô dám bạo lực học đường ư? Có muốn tôi báo cáo lên hiệu trưởng hay không?

Haha...
Đám nữ sinh giống như nghe thấy một câu chuyện cười nhảm nhí, liền tức khắc ôm bụng cười ngặt nghẽo.
Mai Lạc khoanh dùng dao quệt một đường lên má Cửu Châu, gằn giọng nói chậm từng tiếng:
- Ranh con! Để xem tao dạy dỗ mày như thế nào cho phải!
Dứt lời, cô ta liền vung dao lên cao, nhằm phía Cửu Châu toan đâm mạnh tới.
Phốc!!!
Tuy nhiên, bàn tay cầm dao của Mai Lạc lập tức bị Cửu Châu giữ chặt, bẻ quặt ra phía sau, trực tiếp giơ chân đạp vào bụng cô ta một cước thật mạnh.
Mai Lạc bị đánh đau, cả người ngã chúi ra phía sau, toàn thân dính bẩn, đau đớn đến ê ẩm. Đám nữ sinh còn lại trừng mắt nhìn cô, tức giận gào lớn:
- Dám đánh chị Mai, ả ranh con này là muốn chết!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.