Thốn Mang

Chương 212: Chung kiến thần kiếm




Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
- Oành!
Một tiếng nổ mãnh liệt đã khiến cho tai Lý Dương trong khoảnh khắc không còn nghe thấy gì nữa!
Đao mang hộ thể đã vỡ vụn!
Khi bị đạo thiên lôi đầu tiên đánh trúng, đao mang hộ thể của Lý Dương đã phải vận dụng đến cực hạn. Khi đạo thiên lôi thứ hai đánh xuống đao mang hộ thể của Lý Dương, thậm chí sức phòng ngự của đao mang hộ thể đã chẳng còn được bao nhiêu, thân thể Lý Dương gần như là phải hứng trọn pha oanh kích này.
- Ổn định!
Lý Dương cắn chặt đầu lưỡi, đầu óc hắn lập tức chấn động, thiên lôi đáng sợ kia đã đánh lên chiếc kim quang hộ tráo (hộ tráo: lồng bảo vệ) bên ngoài thân thể hắn, hộ tráo này chính là thứ mà Tiêu Diêu chân nhân đã phải hao phí mất một phần năm chỗ năng lượng của mình mà bố trí thành.
- Lên tiếp nào!
Lý Dương không thể đặt hết hi vọng vào quang tráo (quang tráo: lồng ánh sáng) phòng ngự này được, đao phách trong thể nội hắn rung động một trận, một luồng đao mang cường đại lại một lần nữa xuất ra, đao phách hộ thể lại được hình thành.
- Xèo xèo…
Đao mang hộ thể và thiên lôi thiểm điện không ngừng va chạm mãnh liệt mà phát ra những tiếng "xèo xèo", đồng thời Lý Dương cũng điên cuồng án chiếu theo quỹ đạo của "Như Phong Tựa Bế" để làm tan biến lực công kích.
Tuy nói thì dài nhưng từ khi lớp đao mang hộ thể thứ nhất vỡ nát đến khi lớp thứ hai được hình thành có lẽ còn chưa đến một phần trăm giây, nó chỉ là trong chớp mắt mà thôi.
Bỗng dưng, đao mang hộ thể chợt nhẹ nhàng đi rất nhiều.
Năng lượng của đạo thiên lôi thứ hai đã tiêu thất rồi!
Khi Lý Dương nhìn thấy mấy trăm đạo thiên lôi thiểm điện trên bầu trời lại chuẩn bị đánh xuống, thân hình hắn lập tức sử dụng Xuyên Vân Toa Vụ mà hóa thành làn gió lao đi, từng đạo tàn ảnh liên tục hình thành, xác suất thiên lôi đánh trúng thân thể hắn là quá thấp.
Không biết tại sao, công kích của thiên lôi trong Ngũ Lôi Thiên Phạt trận càng thêm dày đặc. Chuyện Lý Dương lần này gặp phải những đợt công kích dày đặc như vậy tịnh không phải vì vận khí của hắn không tốt, tất cả mọi người bình thường cũng đều sẽ gặp phải tình huống như thế này.
Tứ đại cao thủ Tiêu Diêu tán nhân, Nam Cung Lam, Tằng Phong, Hữu Di khi đối mặt với sự công kích của thiên lôi đều chẳng cần né tránh, cho dù là hai đạo thiên lôi đồng thời đánh lên thân mình thì bọn họ cũng có thể chịu được. Trong bốn người bọn họ, công lực của Tiêu Diêu tán nhân có lẽ là thấp nhất.
Nhưng tu vi tâm cảnh của Tiêu Dao tán nhân lại đã đạt đến cảnh giới Thiên quân, tốc độ hồi phục của y lại là nhanh nhất. Năng lượng tiêu thoát khi phải ngăn cản thiên lôi được hồi phục lại cực kỳ nhanh chóng.
Cho dù là thỉnh thoảng gặp phải ba đạo thiên lôi đồng thời oanh kích bọn họ cũng có thể né tránh một chút qua bên cạnh rồi chấp nhận đón đỡ tất cả những đạo thiên lôi khác công kích.
Bốn người này có thể coi là thoải mái nhất.
Bên trong đại trận này, Lý Dương có thể tính là người phải nhận ít thiên lôi nhất. Cho dù là tốc độ công kích của thiên kiếp vô cùng nhanh, nhưng phản ứng của Xuyên Vân Toa Vụ lại càng nhanh hơn, cơ hồ như khi thiên lôi vừa đánh xuống thì Lý Dương liền làm động tác né tránh, hệt như Lý Dương có thể dự đoán được sự công kích của thiên lôi vậy.
Lý Dương cũng chẳng biết tại sao mình lại có được phán đoán như vậy, có lẽ đây là một chút thành quả của việc hắn đã nghiên cứu thiên đạo.
Trong đại trận, bốn đại cao thủ cấp biệt bọn Tiêu Diêu tán nhân là nhẹ nhàng nhất, sau đó là đến Lý Dương.
Rồi sau đó là đến Ngọc Minh chân nhân là Thiết Oa chân nhân, trong Ngũ Lôi Thiên Phạt đại trận này có tiên nguyên lực của Tiên đế làm trận cơ (trận cơ: căn cơ của trận pháp), hơn nữa xung quanh hoàn toàn được bao phủ bởi tiên nguyên lực của Tiên đế, cho nên cho dù thiên lôi có oanh kích lợi hại hơn nữa thì cũng chẳng ảnh hướng được tới không gian.
Trong sự bảo hộ của Quy Nguyên châu, Ngọc Minh chân nhân cũng có thể miễn cưỡng đối phó với hai đạo thiên lôi, Thiết Oa chân nhân là tán tiên đã độ qua tám lần thiên kiếp, trừ tứ đại cao thủ Đại La kim tiên ra thì y là đệ nhất cao thủ.
Sau hai người bọn họ là đến Độc Giác Long Tê Chân Tất, Huyền Thiết Kiếm Hùng Sa và Cửu Vĩ Yêu Hồ Tuyết Cơ. Theo đạo Lý, Cửu Vĩ Yêu Hồ Tuyết Cơ này tuyệt không thể nhẹ nhàng như vậy, may mà ả có tam đại yêu thú kia thỉnh thoảng giúp đỡ.
- Cảm ơn Chất Tất đại ca!
Thần thức của Tuyết Cơ truyền âm cho Độc Giác Long Tê Chân Tất, Độc Giác Long Tê Chân Tất mỉm cười một cái, tiếp đó không nói gì nữa.
Còn Kim Kiếm tôn giả ngược lại lại không bằng tứ đại yêu thú, một là vì y cũng chỉ là tán tiên độ qua bảy lần thiên kiếp, hai là vì tiên kiếm của y tịnh chẳng thể dùng để phòng ngự được, còn may là sư tôn của y Nam Cung Lam là đệ nhất cao thủ ở đó, Đại La Kim Tiên hậu kỳ, do đó y cũng được bảo hộ!
- Oành! Oành! Oành! Oành! …
Thiên lôi đánh xuống càng thêm dày đặc.
Tứ đại yêu thú vừa rồi còn miến cưỡng chống đỡ được cũng đã bắt đầu bị co chân bó gối.
- Xoẹt!
Độc Giác Long Tê Chân Tất nhíu mày lại, tiếp đó hắn truyền âm đi:
- Sa, đến ngươi rồi đó!
Mắt Tuyết Cơ đỏ lên, long lân (long lân: vẩy rồng) của Độc Giác Long Tê Chân Tất đã bị đánh cho vỡ tan mà lộ cả máu thịt ta, thậm chí còn có thể nhìn thấy của sương bên trong. Hiển nhiên hắn đã bị trọng thương, nhưng Chân Tất lại không nói gì, đạo đạo quang mang từ bụng hắn lấp lóe lên, các mảnh long lân lại một lần nữa dài ra.
Huyền Thiết Kiếm Hùng Sa liếc nhìn qua Độc Giác Long Tê Chân Tất, tiếp đó hắn điểm điểm đầu rồi đến bên cạnh Tuyết Cơ.
- A!
Một tán tiên ẩn thế tròn một tông phái nào đó cất lên một tiếng kêu thảm thiết rồi lập tức hóa thành cát bụi. Từ đó, trừ mấy người ở Thượng Thanh cung, Thục Sơn kiếm phái, tứ đại yêu thú và Tiêu Diêu tán nhân ra, trong tất cả các tông phái khác và các tán tiên độc lai độc vãng chỉ còn lại có hai người.
Hai vị tán tiên này công lực hiển nhiên rất cao, cũng là những siêu cấp thủ đã độ qua bảy lần thiên kiếp tán tiên. Bình thường bọn họ tịnh không hề có danh tiếng gì, bởi vì bọn họ đều ẩn thế, không hề để ý đến danh tiếng. Nhưng khi đối mặt với loại kỳ vật cái thế trong Vân Vụ sơn, bọn họ cũng đã tới rồi!
- Ngũ lôi thiên phạt này sao mãi mà không hết a!
Lý Dương cũng cảm thấy vô số áp lực, thiên lôi ở đây càng ngày càng dày đặc, vừa rồi hai đạo thiên lôi cùng công kích đã là hiếm gặp rồi, bây giờ hai đạo thiên lôi cùng công kích đã là bình thường, thậm chí ba đạo thiên lôi cùng công kích cũng đã xuất hiện.
Tất cả mọi người đều cảm thấy tình hình không ổn.
- A!
Kim Kiếm tôn giả bỗng dưng kinh hãi kêu lên, vừa rồi có hai đạo thiên lôi đánh tới lão, nhưng lão không tránh kịp và bị một đạo đánh trúng người. Đột nhiên lại có thêm một đạo thiên lôi đánh xuống, về năng lực phòng ngự, thậm chí Kim Kiếm tôn giả còn chẳng bằng được Lý Dương. (Lý Dương có quang tráo hộ thể và Như Phong Tự Bế- tác giả)
- Hây!
Nam Cung Lam thấp giọng quát lên một tiếng, một đạo kim quang bắn thẳng về phía đạo thiên lôi vừa rồi, một trận oành oành vang lên, đạo thiên lôi đã bị Nam Cung Lam một kiếm chấn tan.
- Cám ơn sư tôn!
Thần thức của Kim Kiếm tôn giả truyền âm đi, lúc này nói chung là chẳng thể nói kịp được, dùng thần thức chuyển lời là được rồi. Tiếp đó lão liền ngưng thần chăm chú nhìn vào những đạo thiên lôi bên trên.
Phía trên nham động có vô số đạo kim quang lấp lóe, không biết đạo kim quang này đến lúc nào mới kết thúc.
- Xem ra Ngũ Lôi Thiên Phạt đại trận này sẽ còn hoạt động rất lâu nữa!
Hạng Vũ cảm thán nói, hắn là người duy nhất trong bao nhiêu người ở đây không bị thiên lôi chăm sóc. Hắn tỉ mỉ quan sát đại trận, đột nhiên hắn phát hiện…
Trong nhiều đạo thiên lôi oanh kích xuống như vậy, trừ một vài đạo bị ngạnh kháng mà tiêu thất ra, tất cả những đạo thiên lôi khác sau khi đánh xuống dưới đất lại thuận theo tiên nguyên lực trên mặt đất mà tụ tập đến trận cơ cơ của trận pháp ngũ hành này, năng lượng của thiên lôi cũng lại một lần nữa được tụ tập.
Nói cách khác, nếu không chính diện hủy diệt đi năng lượng của thiên lôi thì nó căn bản sẽ không dừng lại.
Hạng Vũ lập tức truyền ngay tin tức này cho Lý Dương.
Lý Dương vừa có được tin này, sau nháy mắt trong đầu đã nghĩ ra biện pháp xử lí, hắn lập tức truyền tin cho nghĩa phụ và bảo nghĩa phụ hắn truyền tin cho người của Thượng Thanh cung và Thục Sơn kiếm phái.
Tằng Phong, Hữu Di, Nam Cung Lam ba người vừa nhận được tin tức này thì liền quét thần thức qua một lượt, quả nhiên họ phát hiện đây đúng là sự thực.
- Nam Cung, chúng ta cùng lên ngạnh kháng một ít thiên lôi nhé!
Tằng Phong không muốn chỉ có phu thê mình chịu thiệt, hắn bèn lập tức dùng thần thức nói chuyện với Nam Cung Lam.
- Được!
Nam Cung Lam rất dứt khoát, hắn cũng hiểu, nếu cứ tiếp tục thế này thì chỉ lãng phí thời gian mà thôi.
- Oành! Oành! Oành! Oành!…
Thiên lôi càng thêm dày đặc.
Vợ chồng Tằng Phong Hữu Di và Nam Cung Lam ba người không tiếp tục tránh né nữa mà đã trực tiếp ngạnh kháng. Phàm là khi có dưới ba đạo thiên lôi cùng đánh xuống, bọn họ đều ngạnh kháng.
- Oành!
Thân thể Lý Dương lại một lần nữa run rẩy, chỉ trong mười giây ngắn ngủi hắn đã bị đạo thiên lôi thứ ba công kích đến rồi. Xác suất bị đánh trúng đã cao hơn lúc mới bắt đầu cả bốn năm lần, nguyên nhân là do thiên lôi càng ngày càng dày đặc. Đao mang hộ thể của Lý Dương làm tiêu hao được quá nửa lực công kích của thiên lôi, sau đó nó liền thu nhỏ lại, chỗ lực công kích còn lại đều đánh đến quang tráo hộ thể, lực công kích khi đó đã chẳng còn ảnh hướng được đến quang tráo hộ thể chút nào nữa.
- Oành…
Hai đạo thiên lôi liên tục đánh rới một trung niên nhân áo xanh, tiên nguyên lực của người này đã hao tận quá nhiều, cuối cùng chỉ sao một lát đã bị hóa thành bụi phấn.
- Tuyết Cơ, cẩn thận!
Huyền Thiết Kiếm Hùng Sa vô cùng vội vã, chỉ thấy sau nháy mắt đã có tới gần mười đạo thiên lôi đánh tới Tuyết Cơ. Hắn chẳng quản gì nhiều mà lập tức ôm lấy ả ta, dùng Huyền Thiết Tinh thân của mình để bảo hộ cho Tuyết Cơ.
Hai đạo thiên lôi liên tục đánh lên thân thể Huyền Thiết Kiếm Hùng, một loạt những tiếc nổ kịch liệt vang lên.
Huyền Thiết Tinh trên thân thể Huyền Thiết Kiếm Hùng bị nổ tung quá nửa, máu tươi tuôn ra đầm đìa.
- Sa đại ca!
Tuyết Cơ vô cùng lo lắng.
- Con gấu ngốc nghếch!
Thiết Oa chân nhân thấy vậy liền lập tức thấp giọng chửi, thân hình lão lập tức lóe lên, một viên "Vân Thiên đan" đã được ném vào miệng Huyền Thiết Kiếm Hùng. Vân Thiên đan là đan dược tốt nhất mà Thiết Oa chân nhân phải thu thập nguyên liệu trong ba nghìn năm rồi mới luyện chế ra được. Đó là chỗ dựa quan trọng nhất của hắn khi độ kiếp, hiện nay đã có Hạnh Linh đan, Vân Thiên đan này liền trở thành loại linh đan tùy thân quan trọng thứ nhì của Thiết Oa chân nhân.
Vân Thiên đan không hổ là loại đan dược mà Thiết Oa chân nhân phải thu thập nguyên liệu trong ba nghìn năm mới luyện chế thành, hiệu quả đích xác không rồi. Thương thế của Huyền Thiết Kiếm Hùng lập tức đã tốt lên không ít, tay hắn vung ra, đám huyền thiết tinh vừa bị nổ tung và bay đi đã quay trở lại tay hắn, sau đó Huyền Thiết Kiếm Hùng liền bỏ vào miệng mà nuốt tất.
- Thiết Oa, cảm ơn ngươi!
Huyền Thiết Kiếm Hùng không nói gì thêm nữa mà tiếp tục tránh né thiên lôi.
Bên cạnh Thiết Oa chân nhân chính là Tuyết Cơ Độc Giác Long Tê Chân Tất đã bảo hộ Tuyết Cơ cả ngày giờ cũng đã trọng thương, hiện nay Huyền Thiết Kiếm Hùng cũng trọng thương rồi, trách nhiệm bảo hộ Tuyết Cơ giờ được đặt lên vai Thiết Oa chân nhân.
Tam đại yêu thú Huyền Thiết Kiếm Hùng, Độc Giác Long Tê, Thiết Quắc đều là những hồng hoang dị thú có nhục thể cực kỳ cường hãn, cả ba đều có cảm tình với Cửu Vĩ Yêu Hồ Tuyết Cơ, chỉ là bọn họ đều không nói rõ ra mà thôi.
Bốn người Nam Cung Lam, Tằng Phong, Hữu Di và cả Tiêu Diêu tán nhân đều không ngừng phá tan từng đạo từng đạo thiên lôi.
- Oành!
Lý Dương lại bị một đạo thiên lôi nữa đánh trúng, đao mang hộ thể đã chẳng còn được bao nhiêu năng lượng nữa rồi. Cho dù tốc độ hồi phục của Lý Dương nhanh, nhưng tốc độ tiêu hao lại càng nhanh hơn, đao mang hộ thể tựa hồ như sau nháy mắt đã vỡ nát, tiếp đó thiên lôi kích thẳng đến quang tráo hộ thể của hắn.
- Vù vù…
Một làn gió nhẹ thổi tới.
Gió! Trong nham động đã bị phong bế cũng có gió!
Tất cả mọi người đều sững sờ, sau nháy mắt tất cả đều phát hiện ra có chuyện bất thường, tiếng thiên lôi sấm sét không ngừng ì oành trên không trung đã biến mất.
- Ngũ Lôi Thiên Phạt đại trận ngưng lại rồi!
Một vị lão giả có hàng lông mi trắng xóa cảm thán nói, vị bạch mi lão giả này là tán tiên duy nhất ngoài nhóm người của Thượng Thanh cung, Thục Sơn kiếm phái và Tiêu Diêu tán nhân còn sống.
Sắc mặt tất cả mọi người đều rất khó coi.
Thượng Thanh cung chỉ còn lại có Tằng Phong, Hữu Di và Ngọc Minh chân nhân.
Thục Sơn kiếm phái còn thảm hại hơn, chỉ còn lại có Nam Cung Lam và Kim Kiếm tôn giả.
Tứ đại yêu thú ngoại trừ Thiết Oa chân nhân vẫn còn nguyên thực lực ra, Độc Giác Long Tê Chân Tất và Huyền Thiết Kiếm Hùng đều đã toàn thân da thịt tơi bời, máu me tung tóe, hiển nhiên bọn họ đã trọng thương. Tuyết Cơ tuy được mấy người đó bảo hộ nhưng lực phòng ngự nhục thể của Cửu Vĩ Yêu Hồ quả thật quá thấp, thực lực cũng đã tiêu hao mất quá nửa.
- Ánh sáng?
Đạo đạo tử sắc quang mang từ nơi thông đạo vốn bị phong bế truyền ra.
Từ trận kiếm ngâm truyền vào tai mọi người.
- Thần kiếm Tử Điện!
Tằng Phong, Hữu Di, Nam Cung Lam ba người mắt đều sáng lên, đồng thời cả ba đều hóa thành những luồng lưu quang mà trực tiếp lao thẳng vào thông đạo, Tiêu Diêu tán nhân cũng vội vã theo sao, mấy người khác cũng mau chóng bám theo y, chẳng ai muốn lưu lại đó cả, đã phải chịu qua nhiều khổ sở như vậy, lúc này còn ai muốn lưu lại chứ?
Xuyên qua thông đạo là một nham động nhỏ, trong cái nham động này lại có rất nhiều loại hoa cỏ, cũng có các loại thực vật màu xanh lục, trong nham động vô cùng sung mãn khí tức của sự sống.
Bất quá tại một bên tường vách của nham động lại có một cánh cửa cực lớn.
Cánh cửa này cao chừng hai trượng, rộng chừng ba trượng có dư, cơ hồ toàn bộ bức vách này đều là cánh cửa.
Mà đứng bên trong nham động này, vừa liếc mắt cái là có thể nhìn rõ được phía bên kia của cánh cửa là cái gì!
Đó là một hang núi trống rỗng vô cùng to lớn.
Bên trong hang núi có dòng suối đang róc rách chảy, hoa cỏ mọc khắp nơi, có những đám rêu màu bích lục, có những mỏm thạch nhũ, điều quan trọng nhất là… bên trong còn có một thanh thần kiếm.
Một thanh trường kiếm rất cổ xưa được cắm trên một khối đá đen thui vô cùng to lớn.
Thần kiếm phát ra từng trận kiếm ngân, vô só đạo kiếm khí lan tỏa ra, nhưng thần kiếm lại bị một cái quang trái màu trắng bao phủ lại, hoàn toàn bị khốn trụ. Đến kiếm khí cũng chẳng thể thoát ra ngoài nổi, từng đạo điện xà tử sắc vây quanh thần kiếm, những tiếng "xèo xèo" không ngừng phát ra khiến người ta nổi cả da gà.
- Thần kiếm Tử Điện!
- A, thiên địa kỳ trân!
Sau nháy mắt, cơ hồ như tất cả mọi người đều lao vào trong lòng núi, nhưng nhanh nhất trong đó là mấy người Tằng Phong, Hữu Di, Nam Cung Lam và Tiêu Diêu tán nhân.
Khi bốn người họ vừa mới tiến đến cánh cửa, đột nhiên…
- Thần kiếm Tử Điện cũng chính là bán thần khí (một nửa là thần khí), muốn đoạt được nó thì chuẩn bị chết đi nhé, ha ha…
Một loạt những thanh âm sang sảng vang lên, tiếp đó hoàn toàn tiêu thất chẳng thấy đâu nữa.
Tất cả mọi người đều sững sờ, mấy người Tiêu Dao chân nhân, còn có vị bạch mi lão giả kia nữa, người người đều vô cùng kích động.
Thần kiếm Tử Điện, bán thần khí, đó chính là một tiên khí siêu việt đang tồn tại, Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên nhíu mày lại, thanh âm kia rút cục là từ đâu mà tới, tâm cảnh tu vi của lão khá cao, khi đối mặt với thần kiếm vẫn còn có thể coi là trầm ổn, trong lòng lão thầm nghĩ, cho dù thế nào cũng không thể để Lý Dương gặp phải nguy hiểm.
- Lý Dương, con đừng đi vào!
Tiêu Diêu tán nhân quay đầu lại nói với Lý Dương.
Nhóm dịch chúng tôi đang gặp chút khó khăn, rất mong anh em TTV ủng hộ tham gia dịch tại đây:
Tập 6: Phong khởi vân dũng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.