Thố Vương Tiên Lộ

Chương 121: Tòa Tháp và giếng luyện hồn




Tiểu Thất đứng giữa lôi đài hống xong một tiếng dài,rút từ phía sau lưng Tử Nguyệt Phi Hoàn. Linh hồn hắn đang chìm trong Huyết Hải, những hành động này đều do vô thức như một loại bản năng nhưng bản năng này cũng có suy tính cứ như là một con người khác vậy
Không gian là đỏ ngầu qua dôi mắt của hắn. đôi lại thính giác và khứu giác rất mạnh. Xác định được vị trí của tên yêu nhân lúc này lại đang lao đến chỗ hắn lần nữa. Hai cào vừa rồi gây thương tổn đủ sâu nhưng chưa tổn hại đến tính mạnh. Lần này hắn chủ động dùng hàm răng để cắn vào yết hầu Tiểu Thất
Do hai lần công kích không bị phản kháng, lần này yêu nhân nửa người nửa báo có hơi chủ quan vố lấy hắn mà không hề lo phòng thủ
“Xoẹtttt….”
Tiểu Thất không né tránh, lăng không xoay người chém xuống một đường đầy uy lực cắt dọc thân mình tên yêu nhân làm đôi. Đại não yết nhục rơi vãi ra sàn đấu thành một bãi bầy nhầy. Hắn đưa tay móc lấy tâm mạch của tên yêu nhân rồi ăn mất
Diến biến thay đổi qua nhanh,một kẻ ra tay như vậy mà lại bị thế lực kia ruồng bỏ đem ra làm tiêu khiển. Yêu nhân chiến đấu đã lâu, xuống được tầng này cũng trqari qua máu tanh chém giết nhưng ra tay đến mức đó thì đúng là thấy lần đầu. Hơn nữa chỉ là một chém đã cắt đôi được địch nhân
Mấy hành lang im lặng một hồi rồi lại ồ lên phấn khích. Chỉ có Phá thạch Giác và tên phó thủ lĩnh Man Huyết Tử là có chút không được vui. Tên này mạnh như vậy sao lại ruồng bỏ. Có hắn ở trong thế lực thì chẳng phải là tốt lắm sao?
Thủ Lĩnh Phá Thạch Giác lườm tên Man Huyết Tử dường như không hài lòng. Nhưng hắn chẳng thể chút giận lúc này vì phía trên lôi đài. Kẻ bị coi là đồ Tiêu Khiển vẫn chưa dừng cơn bạo nộ, ăn xong tâm mạch của Một Yêu nhân nửa người nửa báo giờ có dấu hiệu càng điên cuồng hơn
Liên Tiếp Mấy Tên Yêu nhân to xác cùng thế lực với tên nửa người nửa báo tthi nhau lao ra võ đài. Đôi chân sau khỏe không cần phải đi qua dây xích, bọn chúng nhảy từ mép vực bay thẳng được đến lôi đài, Nhưng chưa kịp chiến đấu thì đã bị Tiểu Thất dùng phi hoàn công kích ngay khi chúng chưa kịp đặt chân lên võ đài, thân thể lọang choạng rơi xuống phía dưới vực
Tiếng hú của chúng bị át lại bởi tiếng hống của Tiểu Thất
Tiếng Hống này còn kéo dài hơn cả lần trước. Mấy tên lính gác bắt đầu để ý và cử vài tên đi xuống tầng dưới
Không đợi có kẻ khiêu chiến lao ra tấn công, Tử Nguyện Phi hoàn trong tay nay đã nhuốm máu không ít yêu nhân. Minh văn trên đó tỏa ra một luồng tử sắc lập lòe trong không gian sáng và rõ hơn bao giờ hết.
“ Uỳnh… “
“Ầm Ầm ầm”
Một hốc đá bị phi hoàn đánh sập, yêu nhân xung quanh dưới công kích khủng bố bị đánh bật sang hai bên, đá đổ ngổn ngang làm hành lang lúc này chợt trở nên bế tắc
Hốc đá vừa im lặng lại rung lên một hồi. Từ trong đống đổ nát, một đạo ánh sáng màu tím lại lóe lên, bay trở lại tay của Tiểu thất. Hắn tung người bắt lấy rồi nhanh chóng phóng ra một công kích khác, phi hoàn lần này bay ta tà hành lang với tốc độ cực nhanh, nếu bản thân Tiêu Thất tỉnh táo cũng không tin được phi hoàn lại có tốc độ nhanh như vậy, lướt qua nhục thể của mấy yêu nhân, các thế lực “ hóng hớt” qua hai lượt công kích đi về, khối tên đã bị thương, có tên thì bị đứt tay chân, mất đuôi…
Khắp tầng năm bắt đầu nháo nhào lên, không phải là phấn khích mà là hoảng loạn. Khi “ kẻ Tiêu Khiển” nhặt lại phi hoàn là một lần họ đối mặt với ác quỷ.. Ánh mắt đỏ ngầu thủ pháp dùng phi hoàn” múa” điên cuồng, hắn chỉ công chứ không có thủ. Đạo quang tử sắc lướt qua chỗ nào chỗ đấy lập tức có vài tên yêu nhân bị hạ gục
Thủ lĩnh Phá Thạch Giác thấy hắn nhỏ con hồi nãy còn có ý khinh thường,nhưng xem hiện trạng này xem ra đã đụng phải nhầm người. Có trách cũng chỉ trách được tên phó thủ lĩnh mách lẻo chuyện tên này ăn hôi, hắn đâu có ăn hôi. Thực lực của tên này đâu đáng bỏ ra với mấy thế lực tầng trên chứ.. Với chiến lực như này hắn có tư cách đi xuống thêm mấy tầng nữa không có vấn đề
Nhưng hối hận đã muộn, Tiểu thất trong lúc mât đi sự khống chế với thân thể, giờ này đã đánh giết tới đây. Hắn không còn nhận ra kẻ nào nữa, những kẻ cản đường hắn chỉ có một con đường chết thảm. Tên nào tránh được công kích thì cũng chạy vào trong hốc đá, những tên gan lỳ hơn lao ra đối kháng thì làm gì có cơ hội chạm vào người của hắn
Đa số đã lui vào hốc đá, vừa để tránh đòn công kích vừa nhường đường cho Tử giác đầu đi tới để bắt con quái vật này. Bọn chúng tới nơi, Tiểu Thất đã diệt được mấy thế lực, càng giết càng thấy hăng máu. Lính canh tử giác đầu có giáp và được dùng vũ khí, dường như cũng đã có trường họp bắt tên điên như thế này
Bọn chúng chạy nhanh xuống Tầng năm mang theo Xích dài to bản chạy hùng hục tới chỗ có náo loạn. Từ chỗ của Tiểu Thất có thể cảm nhận được tiếng bước chân, những con chấn động từ hành lang truyền tới chứng tỏ số lượng Tử Giác đầu đi tới không dưới mưới tên. Tên nào tên nấy đều to xác cả
Hành lang quá nhỏ và hẹp dùng phi hoàng không qua thuật tiện, Tiểu Thất tung người bay ra giữa lôi đài. Không ngừng phát ra công kích vào cột đá, cột này đỡ cho nười võ đài, dường như hắn đang muốn phá hủy lôi đài từ tần 5 đến tầng mười. Phi Hoàn rất cứng, lại có vẻ dùng cả nội khí bên trong phi hoàn để công kích. Cột đá dù cứng mấy cũng phải mòn
Tử giác đầu vây hắn ở giữa, bắt đầu quăng dây xích lên bắt Tiểu Thất. Thân hình hắn bé nhỏ nếu bị trúng thì dây xích quá to chuyên dùng đối phó với mấy tên to xác nay cũng chẳng thể quấn nổi thân hình của hắn. Thay vào đó là quấn vào cột đá chõ dựa của các lôi đài
Tiểu Thất mượn lực dây xích đạp lùi người về sau, phát ra công kích cực đại lên cột đá. Cộng hưởng với lực của mấy sợi dây xích. Năm lôi đài phía tên theo đó mà bị kép sập xuống rơi xuống dòng nham thạch
Tiểu Thất cũng rơi từ tầng năm xuống tầng một, hắn đã kịp thoát khỏi dòng dung nham nhưng mấy tên tử giác đầu không kịp rời tay khỏi sợi xích thì không may mắn như vậy
Việc ồn ào không chỉ phái vài tên Tử giác đầu đến tầng 5, mà ở mấy tần dưới cũng có lính gác đến chi viện để không chế bạo loạn.
Ngay khi tiểu thất vừa tiếp đât không lâu thì nhanh chóng bị vây lại” không chỉ là Tử Giác đầu mà còn là máy tên yêu nhân, yêu thú ở tầng 1, mấy tên này chuẩn bị có được ma khí, chuẩn bị trở thành thuộc hạ của Ma Quân Vực chủ, thực lực đại tăng
Đang trong vòng vây, từ phía tằng hai lại thả xuống một tấm lưới bằng sắt chụp xuống người của hắn. Tiểu Thất có điên loạn vùng vãy như thế nào cũng không thoát khỏi được tấm lưới này.
Kẻ gây náo loạn đã bị tóm, tổn thất lần này có vẻ lớn, các tầng nhanh chóng ổn định trở lại nhưng võ đài đã mất đi phân nửa, vài ngày sau mới có kiểu thi đấu khác hoặc chờ đọi sự xắp xếp của Ma Quân Vực chủ, còn các tầng còn võ đài thì vẫn tiếp tục như thông thường
Cuối cùng là vào được tòa Tháp chỉ là không phải hắn chủ động đi vào, hắn bị trói chặt bằng dây xích, gắn chạy vào thành của tòa tháp, nơi đây chính là lò mổ mà hắn vẫn tò mò bấy lâu nay. Địa phương làm bao nhiêu kẻ phải khiếp sợ. Bên ngoài giống như một ngọn hải đăng thông lên đến tầng 10, nhưng mọi hoạt động đều được xử lý ở tầng dưới cùng.
Thi thể yêu nhân bại trận chất thành từng đống, bên cạnh là mấy tên đao phủ đang không ngừng phân tách, chia thành từng khối làm đồ ăn cho mấy yêu nhân ở phía trên các tầng. Nhưng những kẻ còn thoi thóp, còn sống thì chỉ bị chặt đứt tứ chi, lưỡi và đôi mắt cũng bị móc ra đem đến một phòng đặc biệt khác. Nó sẽ trở thành thức ăn cho một loại không giống yêu nhân, chúng có nhiều đầu của yêu nhân phần thân thể được ghép lại với nhau thành một
Bọn chúng không có tay không có chân, chỉ được mấy tên tử giác đầu đổ thức ăn vào miệng, Đây là một cỗ máy sinh sản, những tên yêu nhân đấu với nhau để có được Ma Khí nhưng chúng đâu ngờ rằng ma khí sẽ không bao giờ tới tay, mà kẻ thừa hưởng lại là giống nòi của chúng với mớ thịt to lớn bất động ở đây
Sau khi làm xong nhiệm vụ “ tế nhị “ bọn chúng cũng không thoát khỏi hiểm cảnh, cũng bị chặt đứt chân tay, ném xuống một cái giếng màu đen? Đây là tầng cuối cùng, phía dưới là nham thạch đỏ rực, sao miệng giếng lại màu đen. Nó không phải là giếng thông thường, đây là cánh cửa vào lò luyện hồn.
Những kẻ bị chắt đứt tứ chi, mất đi ngũ quan, chỉ như một khối thịt bất động. Chúng sẽ được vứt xuống phía dưới cái giếng, cảm giác bất lực, không can tâm sẽ làm linh hồn không thể tiêu tán. Mang theo sự oán hận nguyền rủa tất cả những sinh vật chúng gặp phải
….
Đôi mắt, không cả thân người hắn đã bị nhuốm máu của yêu nhân, thân thể đỏ lòm không nhận ra thương tích, Hắn bị treo lên vách của tòa tháp đã lịm đi từ lúc nào. Linh hồn hắn trong huyết hải đã chìm xuống đáy sâu, khoảng không gian vô tận mà hắn nghĩ, bản thân đã rơi xuống bao lâu, không gian từ màu đỏ trở tên tối dần
Trong không gian tối đen, hắn nghe ra được giọng nói của hai nam nhân, phải, là giọng của nhân loại. Ở nơi này vẫn còn có người
“Hắn ta là con người … Phải xử lý thế nào đây?”
“Một con người… ở trong Ma Vực ư…”
“Tên này đã bị nhiễm tro cốt của Ma Thú trong người… Hắn ta không khống chế được Ma Tính nên phát nộ, làm náo loạn Ma Vực phá hỏng lôi đài”
Phía dưới cùng của tòa tháp, khôn gian đỏ rực của dòng nham thạch, làm hai bóng ảnh phàm nhân nửa ẩn nửa hiện trông rất quỷ dị. Cả hai đều đội mũ chùm đầu chỉ để lộ ra cái miệng dài đến mang tai, nhưng đó không phải là tự nhiên, mà là cố ý làm cái miệng của mình rộng ra
Một thân ảnh cao lớn, một thân ảnh lại gầy gò dường như đã cao tuổi, lưng của hắn hơi gù về phía trước, miệng thì rộng nhưng lại móm mém trông càng quái gở hơn
“Một phàm nhân bị nhiễm ma tính… không có gì lạ. Sức mạnh nhục thể tăng lên vượt xa người thường, nhưng ở ma giới cũng đâu có so sánh được với mấy tên yêu nhân… Không cần giữ lại hắn”
“ Nhưng một mình hắn làm náo loạn được cả tầng 5… chắc hẳn có gì đặc biệt chứ”
“ Đặc biệt… Hừ … chẳng phải vẫn bị chúng ta bắt được đấy sao… so với đám Ma Nhân mới thì cũng đâu đáng là gì cơ chứ. Với nòi giống của những tên yêu nhân mạnh nhất mà chúng ta có được, kết hợp với ma khí trong pháp bảo của Ma Thần… Ma tính của bọn chúng mới là vĩnh cửu… Dưới sự khống chế của Thiêu Hồn Thuật… Chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ trở lại bên kia đại lục.”
“Vậy còn tên này?”
“ xét cho cùng vẫn là kẻ bại trận, cứ như mọi khi cho hắn vào không gian luyện hồn… Linh hồn của một phàm nhân oán hận không thể siêu thoát, linh hồn bị tra tấn chỉ có thể chui vào pháp bảo của Ma Thần mà trú ẩn, một khi vào sẽ bị giam ở đó vĩnh viễn”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.