Thố Vương Tiên Lộ

Chương 100: Tàn hồn




Từ Dũng thấy Lý Hào vừ đánh cuộc như vậy lại còn rất cao hứng, hắn cảm thấy lo vô cùng, phải biết nhân số đệ tử ngoại môn cũng không vừa, giặt quần áo trong một năm có vẻ hơi quá…Trong khi chủ nhân của hắn có tốc độ tu luyện không kịp người khác e rằng sẽ thua cuộc mất
“Người không lo lắng sao… Mấy người đó cũng không tệ, có người còn có thực lực đánh với đệ tử nội môn một trận, ba tháng hình như quá ngắn với người”
Lý Hào vẫn dửng dưng, việc này hắn biết chứ, và cũng chẳng có mấy hi vọng thắng cuộc, cái chính là hắn có được một quyển công pháp tu luyện, nếu không phải đợi một tháng sau mới có thể nhận công pháp, như vậy thì buồn chán quá, còn vụ giặt đồ thì
“ Ngươi đừng lo, ta mà giặt quần áo thì không ai dám mặc đâu”
Từ Dũng nghe vậy thấy mình lo xa quá, xem ra chủ nhân tính cả rồi. Người trong cuộc đương nhiên suy tính nhiều hơn hắn rồi
Hôm nay mới có thông báo, ngày mai mọi người mới nhận được công pháp, Lý Hào càng cao hứng hơn lập tức mở quyển sách ra xem thử. Hắn tất nhiên có thể hiểu được trong đó ghi gì, nhưng lật cả cuổn sách mà không có thấy ghi phần ra đòn tấn công
Thủy Mặc Tâm Pháp chỉ là môn phụ trợ cho tu luyện, không phải công pháp có thể gây tổn thương, như vậy làm sao có thể đánh thắng bọn họ đây,Nhưng chí ít thì nó có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện hiện tại, thêm nữa khả năng phản xạ nhanh hơn làm hắn cũng thấy nó không hẳn là vô dụng

Mấy ngày trôi qua, Lý Hào đã quen với việc tu luyện tâm pháp nhưng dường như không thấy có huyền cơ gì bên trong, Hôm nay đi gánh nước qua chỗ mỏm đá ven sông nơi hắn gặp nữ nhân vào đêm khuya, hắn có ý níu lại ngồi nghỉ một lát, nhớ lại hình bóng của nữ nhân, Từ Hôm đó chẳng còn thấy nàng lần nào nữa, cũng phải giờ nàng thân mang trọng trách, còn ta vẫn là một đệ tử ngoại môn, tư cách nhận công pháp còn chưa có. Vậy mà hắn còn bạo gan nhận vơ nàng làm nương tử, tuy bản thân hắn muốn mạnh lên nhưng tình hình trước mặt thập phần khó khăn
“Trước mặt đâu có khó khăn, lúc này trước mặt chỉ là nước… nước… Thủy Mặc…”
Lý hào vội bỏ y phục nhảy xuống nước, tu luyện dưới nước xem có điều gì khác lạ hay không? Con sông này nước chảy khá mạnh hắn bị cuốn đi một đoạn mà chẳng kịp cảm nhận thứ gì. Cố gắng lắm mới bám được vào vách đá gần bờ
Nhưng cũng chính là lúc bám dược hòn đá hắn mới nhận ra có một góc khuất dòng nước bề mặt khá bằng phẳng, trên đó có khắc mấy dòng chữ và hình vẽ, Ngoi lên lấy thêm ngụm khí hắn lại đi xuống phía dưới nhìn kỹ hơn,
Đây chỉ là một góc của bức tàn đồ, phía sâu hơn của vách đá còn có một hốc đá dẫn sâu vào trong lòng núi, Phía bên trên miệng hốc có ghí một dòng chữ bằng đá lồi lên “ Hắc Thủy Động” đi sâu vào bên trong lòng hang càng rộng ra rồi thông lên phía bên trên
“Đây là…”
Ánh mắt hắn mở to ra, hiện tại hắn đang ở trong một hang động dưới lòng sông, đây là một nơi có người đã từng ở lại. Một nhân vật nào đó đã bế quan ở đây rồi không qua nổi bình cảnh, chết già ở trong hang này. Nhìn phía bộ xương khô vẫn còn đang xếp bằng chắc hẳn là tu luyện đến khi lìa nhân thế
Nhìn cách ăn mặc xem ra là một đại nhân vật, Còn có một bảo kiếm dài to bản phía chuôi kiếm được gắn ngọc màu xanh lục, bên vách đá có ghi lại một công pháp
“Xuyên Vân Tuyệt Ảnh Kiếm Quyết”
Trong lòng hắn chợt dộng, đây chính là kỳ ngộ rồi, một nhân vật bế quan ở nơi gần tông môn mà dường như chẳng có ai phát hiện. Chắc hẳn loại công pháp này phải thật kỳ ảo mới khiến một vị cao nhân dành cả đời táng mạng tại đây mà vẫn không thấu được
“Kiếm Quyết Kỳ ảo như vậy, Tiền bối chắc hẳn là một cao nhân hiếm có trên đời…”
“ Ngươi nhận ra sự kỳ ảo bên trong nó sao?”
Một đạo tàn hồn màu trắng từ bộ xương bay lên, lơ lửng trên không, không có hình dạng cụ thể. Lý Hào nào có nhận ra sự tinh diệu, chỉ cảm thán một câu không ngờ lại có một đạo tàn hồn đi ra, người chết mà âm hồn chưa tan vậy đúng là tuyệt kỹ rồi
“Không có, tiểu bối chỉ cảm thấy vậy thôi… Đã mạo phạm tiền bối tu hành rồi”
Tàn Hồn bay quanh quẩn hắn hổi lâu rồi phát ra âm thanh
“Bộ Kiếm Quyết này là sở học cả đời ta sáng tạo nên, đối với Thiên Sơn Kiếm Tông công pháp tuyệt học có thể tranh phong ngôi đầu về kiếm đạo, chỉ tiếc ta chưa hoàn thành tâm nghuyện, không buông bỏ được tạp niệm nên không phi Thăng lên Thần Giới
Theo như kịch bản thì thì cuối cùng cũng có một hậu bối có thể đến đây gặp ta, để tâm nguyện đem Xuyên Vân Tuyệt Ảnh Kiếm Quyết vang danh Đại lục Quy Nguyên. Có được như vậy thì tàn hồn của ta mới có thể siêu thoát
“Hình như cả đại lục thì có vẻ hơi quá”
“Ngươi không tin? “
“ Tiểu bối nói cái này không phải … Bản lĩnh phi phàm sao người lại phải tu luyện ở một nơi ẩm thấp như thế này… “
Đạo Tàn hồi cười lớn
“Ngu Xuẩn… Ta khó khăn lắm mới tạo ra được một động phủ dưới nước, ở đây có thể nghe tiếng nước chảy lại gần Cửu Huyền Môn tràn ngập linh khí,Rất thích hợp cho ngộ đạo, nếu không phải ta có chấp niệm thì đã hóa thần từ lâu”
“ Ra là vậy?”
“ Hiểu Thì tốt, vậy thì ngươi hãy nhận lấy Tuyệt Ảnh Kiếm và ghi nhớ bộ công pháp này. Hoàn thành tâm nguyện giúp ta”
Quá ngon lành, Nhưng chuyện này chắc không có đơn giản như vậy
“Giúp tiền bối vậy tiểu bối có lợi gì chăng?”
“Cái gì…Ngươi có được tuyệt học có thể xưng bá đại lục đấy là phúc của ngươi còn đò hỏi cái gì nữa… Lại còn có thanh Thần Binh Tuyệt Ảnh Kiếm… có thể khiến người khác phải tranh giành không ngại mạng sống”
“Nói như tiền bối vậy thì tiểu bối lấy nó sẽ bị người khác để ý không ngớt, Mang thanh thần binh theo người thì nguy hiểm tính mạng không ít, Hay là thôi đi…”
“Ta đã chờ mấy trăm năm mới có một người đi vào đây, ngươi không muốn cũng không được. Tuy là tàn hồn nhưng mạng nhỏ của ngươi ta vãn có thể xử trí được”
Tàn Hồn có vẻ nổi giận làm hắn không thể làm trái ý
“ Thấy Tiền bối khổ tâm Tiểu bối cũng không nỡ từ chối. Thôi coi như tiểu bối đành chịu thiệt vậy”
Nghe thấy như vậy Tàn Hồn Quảnh quẩn vài vòng rồi dung nhập vao thanh kiếm, Tuyệt Ảnh kiếm bay lại chỗ của hắn như có ma lực, Có thể đả thương hắn bất cứ lúc nào xem ra vị cao nhân kia rất tức giận
“Tiền bối bớt giận, Tiểu bối chết thì người cũng khó mà hoàn thành tâm nguyện… Coi như là tiểu bối vô lễ… Nhưng tuyệt học quá cao thâm, mà mục đích sử dụng của tiểu bối có thể không xứng đáng với cái tầm của nó, có thể làm tiền bối nổi giận”
“ Chỉ cần ngươi đánh bại được tuyệt học của Thiên Sơn Kiếm Tông là được, còn những việc khác dùng nó ra sao ta không quan tâm”
Lý Hào cầm lấy thanh kiếm, sắc mặt có phần nghiêm túc
“tiểu bối là Lý Hào… Xin cảm tạ tiền bối trước”
“Ta đã ẩn vào thanh kiếm có gì chưa hiểu cứ dùng linh hồn hỏi ta… Với kinh nghiệm của ta người sẽ trở thành một nhân vật phong vân sớm thôi ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.