Thịnh Thế Khói Lửa

Chương 207: Ngươi biết ta sao?




Trong phòng ngủ, Hỉ Ca ôm gối ngồi ở đầu giường, hồi tưởng lại lời A Thất đã nói lúc nãy. Từ trước tới nay, cô có thói quen tự mình xử lý mọi chuyện. Vô luận là chuyện của bản thân hay chuyện của em trai, cô đều tự mình giải quyết. Sau khi Sở Tiếu Ca lớn lên, Hỉ Ca không quản nó nữa, nhưng vẫn không cho phép bất cứ ai nhúng tay vào chuyện của cô.
Nhưng bây giờ, A Thất lại nói, có anh ở đây.
Nếu là trước kia, người nào mở miệng nói ra câu này, Hỉ Ca nhất định sẽ bĩu môi khinh bỉ người đó. Nhưng không hiểu sao bây giờ nghe A Thất nói, cô chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp. Cô rốt cuộc có người để ỷ lại, có người để dựa vào. Nếu cô không thích làm chuyện gì đó, nam nhân này sẽ vì cô mà xử lý thỏa đáng, chỉ mong sao cô được vui vẻ. Thật ra, như thế đã đủ rồi. Những ý niệm xoay vần trong đầu, Hỉ Ca không hề phát giác, trên mặt cô xuất hiện một nét cười ngây ngô hạnh phúc.
Tiến vào trò chơi.
Thời điểm giao mùa, Hỉ Ca không lên tuyến. Cô có nói với Cuồng Vũ để Cuồng Vũ thay cô xử lý mọi chuyện trong bang. Kỳ thật, mặc dù mang tiếng là bang chủ nhưng cô không thích xuất đầu lộ diện nhiều.
Những ngày đầu năm mới, người chơi lên tuyến không nhiều lắm, các thế lực khắp nơi đều an phận mà không động đậy. Kỳ thật, cho dù muốn đánh nhau cũng tìm không ra nhân thủ. Đây chỉ là trò chơi mà thôi, cuộc sống bên ngoài vẫn quan trọng hơn. Bất quá, công ty trò chơi vẫn tổ chức đầy đủ các hoạt động ăn mừng này nọ. Sau năm mới là đến Tết Ta, kế tiếp là Lễ Tình Nhân. Vì chuyện này mà hệ thống tiến hành thăng cấp một lần. Chủ yếu là để cập nhật các hoạt động ăn mừng. Phần thưởng không mấy hay ho, vậy mà vẫn hấp dẫn không ít người tham gia.
Đánh chết 5 boss được thưởng một trứng sủng vật. Đánh quái thu thập 99 cái phúc tự có thể đổi một cái bảo rương. Ngoài ra còn có boss nhảy dù (xuất hiện bất ngờ không báo trước) với lễ vật mừng xuân là một con búp bê toàn thân màu hồng, cũng đáng yêu lắm. Lại nghe nói, có người đánh boss lượm được một kiện trang bị cấp sử thi. Nhưng chuyện này không biết đúng sai thế nào nữa.
Tổng thể mà nói, vừa qua năm mới, không khí trong trò chơi rất náo nhiệt. Hơn nữa, sau khi hệ thống đổi mới, tất cả thành trì đều thay đổi diện mạo. Trong vòng 10 ngày, khắp nơi trên thế giới đều bị bao phủ bởi một tầng tuyết trắng.
Đây cũng là 10 ngày duy nhất trong năm mà Nam Uyên đại lục có thể thấy tuyết. Con dân của Nam Uyên cực kỳ hưng phấn. Nơi nơi đều thấy từng ụ tuyết đọng. Ở ngã tư đường, ngoạn gia hùa nhau đắp người tuyết hoặc là chơi ném tuyết. Nhưng mà, nghe đồn có người không cẩn thận ném trúng NPC thủ vệ, sau đó bị phán xử tử… thế là không ai dám chơi ném tuyết nữa.
Lúc Hỉ Ca lên tuyến, thành viên online trong bang không nhiều, khoảng năm sáu trăm mạng thôi. Hỉ Ca mở kênh bang phái, lên tiếng hỏi thăm và chúc mừng năm mới với mọi người. Sau đó cả bang phái rộn ràng những tiếng chúc mừng qua lại. Hỉ Ca trò chuyện với mọi người chốc lát, sau đó định bụng sẽ đi làm nhiệm vụ.
Hỉ Ca lúc nãy có lên trang chủ của Thịnh Thế, lướt mắt đọc sơ qua các hoạt động mừng năm mới. Cô nhớ có một nhiệm vụ mà phần thưởng là một bộ tân niên lễ phục, nhìn cực kỳ xinh đẹp. Hơn nữa, số lượng lễ phục chỉ có 100 cái, là loại phần thưởng với số lượng giới hạn. Tâm tình Hỉ Ca kích động muốn có một bộ.
Chính là, nhiệm vụ này chỉ có thể hoàn thành ở Cực Bắc Băng Nguyên. Hỉ Ca triệu hoán con Băng Tuyết Long Vương, sau đó đi vào truyền tống trận.
Hiện giờ, mặc dù cảnh trí ở hai đại lục đều giống nhau, nơi nơi phủ tuyết trắng, nhưng mà nhiệt độ đúng là khác biệt một trời một vực. May mắn áo khoác mà lần trước Chức Nam (thành viên của Thương Lan công hội) cho cô, cô còn giữ trong balo. Bọc toàn thân cho ấm rồi Hỉ Ca mới thong thả đi vào Băng Nguyên thành.
Rất dễ dàng để có được bộ lễ phục, chỉ cần tìm gặp lễ phẩm thương nhân (người chuyên bán đồ cho các dịp lễ) rồi mua một cây búa, sau đó vào phó bản tân xuân cung, dùng cây búa đập chết quái là được. Quái vật trong phó bản tân xuân cung sẽ bạo ra ngọc phù với kiểu dáng khác nhau, thu thập đủ 20 ngọc phù là có thể đổi một kiện xiêm y. Giới hạn mỗi người chỉ có thể đổi 3 lượt.
Thịnh Thế là một công ty xấu xa! Đứng trước mặt lễ phẩm thương nhân, Hỉ Ca đã hung tợn nghĩ như vậy. Trời ạ! Cây búa vậy mà phân ra đến 6 cấp bậc, có loại dùng một lần, có loại dùng 5 lần, rồi 10 lần, vân vân và vê vê. Balo của Hỉ Ca không có chỗ để cất nhiều cây búa. Cuối cùng, cô bấm bụng mua luôn cây búa cao cấp nhất – không giới hạn số lần sử dụng. Cao cấp nhất là cây búa kim cương, trị giá một vạn kim. Điều đáng nhắc tới về cây búa là câu giới thiệu công dụng với cỡ chữ nhỏ ở hàng cuối cùng: “qua hết năm mới, người chơi có thể dùng cây búa để đập chết cừu nhân ngay tại trong thành thị mà không bị cộng điểm sát khí, điều kiện tiên quyết là không bị NPC thủ vệ phát hiện.” Mua ngay!!!!!!! Chính vì cái dòng chữ nhỏ này mà Hỉ Ca cắn răng bỏ ra một vạn kim để mua cây búa lóe lóe thấy ghê kia. Cầm tới cây búa, Hỉ Ca liền hối hận. Sao có thể nặng tới như vậy a~~~
Cầm cây búa đi vào truyền tống trận (của phó bản), mở mắt ra liền thấy cổng cung.
Bởi vì đây là hoạt động mừng năm mới, phó bản chỉ là loại tạm thời, cho nên quái vật ở đây công kích không cao, có điều chủng loại rất đa lạng. Hỉ Ca liếc mắt nhìn lướt qua, khắp nơi đều là quái vật. Chạy tán loạn dưới đất là quái kim nguyên bảo (hình dạng như cục vàng – tiền thời xưa). Lủng lẳng trên tường là quái gấu trúc. Ở trong góc là quái bảo rương. Dĩ nhiên, số lượng người chơi vẫn đông hơn. Cũng may, tân xuân cung chia làm 6 tầng. Đây là lý do vì sao hệ thống bán tới 6 loại cây búa. Mỗi loại dùng cho một tầng. Hỉ Ca cầm cây búa kim cương, hiên ngang đi lên tầng 6.
Kỳ thật, tầng trên không khác biệt gì với tầng dưới, có điều ít người hơn chút, quái khó đánh hơn chút mà thôi. Hỉ Ca không thích chỗ đông người. Cướp quái đối với cô là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng một khi lôi kéo cả đống quái tới bên cạnh, cô lại không đủ kỹ năng để tiêu diệt chúng, vậy thì chỉ có nước chịu chết. Đây chính là, tâm có thừa mà lực không đủ. Hỉ Ca biết rõ chuyện này nên cô đi tìm một chỗ vắng vẻ mà đánh quái.
Cây búa một vạn kim tệ xem ra có giá trị không tồi. Trên tầng 6, nơi nơi đều là quái vật sáng lòe lòe, toàn trường chỉ có chừng một chục người đứng rải rác. Không phải ai cũng thoải mái vung tay bỏ ra một vạn kim để mua cây búa chỉ dùng một lần nha (chỉ dùng để đánh quái trong dịp lễ này). Không lẽ muốn giữ lại cây búa để sang năm dùng tiếp hay sao???
Sau khi tìm được một nơi thích hợp, Hỉ Ca vung cây búa lên, đập vào con quái. Không ngờ hiệu ứng của cây búa còn có tiếng pháo nổ rất lớn đi kèm, làm Hỉ Ca giật mình, thiếu chút nữa bị dọa sợ. Nghe thấy tiếng pháo, một người đứng cách đó không xa ngẩng đầu nhìn qua bên này. Đó là một cô gái, mặc bố giáp màu đỏ, đeo mặt nạ đen che kín khuôn mặt. Hỉ Ca vừa lúc cũng ngẩng lên, hai ánh mắt chạm nhau. Hỉ Ca cảm thấy người này có vẻ gì đó rất quen thuộc. Cô gái kia nhìn Hỉ Ca, sau đó quay đầu đi, một lát sau lại xoay đầu qua nhìn lần nữa, trong mắt có chút mê mang.
Hai người im lặng, mạnh ai đánh quái của người đó. Ở tầng 6, quái vật reload rất nhanh, người chơi căn bản không cần di chuyển. Trong không khí, ngoại trừ tiếng kêu thảm thiết của quái vật, chẳng có âm thanh nào nữa. Còn may, chủng loại quái vật rất đa dạng, cho nên tiếng la hét của bọn chúng cũng rất phong phú. Xoát quái kiểu này rất nhàm chán, lại buồn tẻ. Nhưng Hỉ Ca vẫn vui vẻ đánh, hơn nữa còn cố gắng giết qua tất cả chủng loại quái vật một lần. Chốc lát sau, Hỉ Ca đã thu tập đủ 4 loại ngọc phù, mỗi loại có chừng 3 cái.
Ngay lúc này, Hỉ Ca đột nhiên cảm thấy phía sau xuất hiện một bóng đen rất lớn. Vừa quay đầu, Hỉ Ca mém chút té dập mông. Ở đâu ra con quái này thế???? Toàn thân đỏ rực, bốn chân đầy lông, trên đầu có 2 sừng, nhìn giống như hỏa kỳ lân. Một người tuyệt đối không thể đối phó với boss loại này. Theo thông tin trên diễn đàn, boss này công kích thấp nhưng phòng ngự lại cao. Muốn tiêu diệt nó, ít nhất phải có một đội ngũ 4 người, bởi vì lúc máu của nó rơi xuống còn một nửa, sẽ tự hồi huyết một lần. Cho nên, đội ngũ cần phải có kiếm khách hoặc thích khách để đánh gãy kỹ năng này mới được.
Hỉ Ca đưa mắt nhìn xung quanh, hiện giờ chỉ có mỗi cô gái nhìn quen mắt kia là đứng ở gần cô.
Đại khái cô gái kia cảm nhận được Hỉ Ca đang nhìn chằm chằm hay sao đó, rốt cuộc xoay người lại, hỏi: – “Có chuyện gì không?”
“Muốn đánh không?” – Hỉ Ca rất tin tưởng thực lực bản thân. Người kia là thích khách, có thể trấn trụ quái. Chỉ cần Hỉ Ca công kích cao, hai người sẽ đủ sức tiêu diệt con boss này. Hỉ Ca không biết boss kỳ lân sẽ bạo ra đồ vật gì. Cô không nghĩ bản thân có vận số may đến nỗi sẽ lấy tới trang bị cấp sử thi. Chỉ là, boss đứng chình ình ngay trước mặt mà không đánh thì thiệt là có lỗi với bản thân à.
Ngước nhìn con boss, cô gái kia gật gật đầu: – “Đánh. Ngươi có đủ đan dược không?”
“Ta biết thêm huyết.” – Hỉ Ca ngượng ngùng cười. Trời ơi, có người muốn dùng kim sang dược và hồi huyết đan để đánh quái kìa. Sẽ tiêu tốn bao nhiêu tiền a~ Không ngờ Hỉ Ca có thể gặp được một người còn phung phí hơn Sở Tiếu Ca nhà cô nữa. Hiện tại, Sở Tiếu Ca đã thu liễm nhiều lắm, ít nhất toàn bộ hồi huyết đan mà nó sử dụng không cần tốn tiền mua nữa, đều lấy từ chỗ Cô Tửu.
“Ồ… vậy đánh thôi.” – cô gái kia thậm chí còn không tò mò vì sao một thuật sĩ lại biết thêm huyết nữa, trực tiếp gửi qua lời mời tổ đội.
Vừa tiến vào đội ngũ, cô gái nhìn thấy tên Hỉ Ca, biểu tình liền biến đổi.
“Ngươi tên Hỉ Ca??” – giọng nói ngập ngừng, có vẻ như không muốn tin.
“Đúng. Làm sao vậy?”
“Ngươi… là Hỉ Ca??? Không thể nào…” – lần này thì tiến đến trước mặt Hỉ Ca, dán sát vào xăm xoi thật kỹ, sau đó lắc đầu – “… một chút cũng không nhìn ra.”
“Ngươi biết ta sao?” – Hỉ Ca bị hành động quỷ dị của cô gái làm cho chết đứng. Vừa mới còn bình thường, nháy mắt liền biến đổi là sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.