Thịnh Thế Khói Lửa

Chương 128: Đa tạ kiếm của ngươi




Đội ngũ ít đi một thích khách. Mặc dù Vực Sâu cũng có thích khách cường lực bậc trung nhưng trang bị của họ không khoa trương giống như Sở Tiếu Ca. Về phần hỏi mượn trang bị, đây là điều cấm kị. Cũng may vây cánh của Thứ ở Đông Châu Xích Hỏa có không ít thích khách đẳng cấp. Bọn họ đều là thủ hạ của Sở Tiếu Ca, Sở Tiếu Ca gọi một người tên là Thê Lãnh tới. Người nọ đổi trang bị với Sở Tiếu Ca, trái lại không kém cậu chút nào. Kì lạ là, Thanh Lam từ lúc bắt đầu đã nhìn chằm chằm người kia, ánh mắt hung tợn, vẻ mặt nhe răng nhếch mép, khiến cho mọi người hoặc ít hoặc nhiều đều cảm thấy khó hiểu. Nhưng Thê Lãnh vừa thấy đã hiểu. Anh ta trực tiếp đi tới trước mặt Thanh Lam. Hỉ Ca nhìn cự kiếm trên tay Thanh Lam, thập phần lo lắng hắn sẽ không kiềm chế được, bổ thẳng vào người ta.
“Ngươi trừng ta cũng vô ích. Không phải lúc đó ta cũng bị ngươi cho một đao sao?” – Thê Lãnh rất bất đắc dĩ nhún nhún vai.
Thanh Lam nghiến răng nghiến lợi – “Ngươi một đao lấy mạng của ta!”
Nếu không phải bị chém một đao kia, Thanh Lam còn có thể hồi máu một lần, nói không chừng còn có thể giết chết tên thích khách này. Đây mới là chuyện khiến hắn buồn bực.
“…… Coi như ngươi xui xẻo đi.” – Thê Lãnh cũng không muốn dây vào một địch nhân cường đại. Ai bảo vận khí của tên kia lại tệ như vậy chứ.
Nhìn hai người lời qua tiếng lại, Hỉ Ca ngó lơ, mang theo người chơi 60 cấp trong bang mở đường đi tới chỗ boss Thống lĩnh. Hiện tại tất cả người chơi đều cưỡi ngựa, nhưng tốc độc nhanh chậm khác nhau. Lộ trình mặc dù dài, nhưng thời gian chia đều thì vẫn đủ. Một ít người khác thì đi theo Phần Thiên. Lần này đánh Thống lĩnh, Vực Sâu xuất động hơn 1500 người. Dĩ nhiên, người chơi 60 cấp trong Vực Sâu thật ra chỉ có hơn 1000, còn lại là người Hỉ Ca mang tới.
Thống lĩnh boss tên là Viêm Hoằng. Tư liệu công khai về boss này không nhiều lắm. Nhưng Cuồng Vũ lại lấy được một phần báo cáo rất chi tiết. Tóm tắt kỹ năng của Viêm Hoàng thành một hàng. Không hổ danh là Thống lĩnh cấp 70. Kỹ năng đều không phải loại mà boss bình thường có thể so sánh được. Có điều, suy đoán và thực tế không giống nhau, chưa ai đánh qua boss này, cho nên phải đợi đến lúc đánh thật để xem trình độ phối hợp của đoàn đội như thế nào.
Phi Khuynh Thành dẫn đường, không lãng phí nhiều thời gian đã tìm được chỗ của Viêm Hoàng. Thoạt nhìn từ xa, Viêm Hoàng chẳng khác nào một ngọn núi lửa đang phun trào. Phần lớn thành viên bị dọa cho sợ hết hồn. Trước khi đi, Cô Tửu bế quan một thời gian, đã làm rất nhiều đan dược kháng hỏa, mỗi người được phát cho 3 viên. Kinh phí làm dược đều do bang quỹ bỏ ra. Cô Tửu còn nhờ chuyện này mà luyện độ thuần thục kỹ năng. Cho nên khi Phần Thiên mở miệng nhờ vả, hắn hớn hở đồng ý ngay.
Lực công kích của Viêm Hoằng lúc bắt đầu sẽ không cao. Đây là theo tin tức đáng tin cậy. Nhưng tình hình thực tế thì chỉ có trời mới biết. Viêm Hoằng tổng cộng có ba dây máu. Dây máu thứ nhất hết, hắn sẽ biến thân lần đầu. Sau khi biến thân mới bắt đầu phóng kĩ năng. Cho nên, giai đoạn đầu mọi người vẫn có thể an tâm mà đánh. Đây cũng là lí do vì sao Phần Thiên yên tâm để cho Hỉ Ca dẫn người đi trước. Còn đội ngũ của Phần Thiên, đã có an bài khác. Dù sao, người có hứng thú với Viêm Hoàng không hề ít. Trên Đông Châu Xích Hỏa này, thế lực ẩn nấp, thế lực đối đầu trực diện, không có mấy người dễ trêu vào a.
Sau khi sắp xếp đội hình ổn thỏa, mọi người gia tăng trạng thái, Mặc Phi dùng ám khí dẫn quái. Có ám khí sẽ không cần ngốc nghếch chạy tới gần boss, như thế này an toàn hơn nhiều. Nhìn ám khí của Mặc Phi vậy mà đánh ra 100 điểm tổn thương, Thanh Lam âm thầm ghen tỵ. Tuy nói lực phòng ngự của Viêm Hoằng không cao, nhưng ám khí nhỏ xíu cũng có thể phá vỡ giáp phòng ngự, việc này rất quá đáng rồi. Không có cách nào, chống lưng cho Mặc Phi là một tông sư rèn đúc a. Dường như nhận ra ánh mắt hâm mộ và ghen tỵ của Thanh Lam, Mặc Phi còn cố ý xoay người phóng thêm một cái ám khí nữa.
“Thiết ~” (tiếng chửi thề) – Thanh Lam thiếu chút nữa lệch mũi.
Mặc Phi tiêu sái đánh mê Viêm Hoàng, định thân boss một chỗ, sau đó phóng ra xa 10 thước, lúc này Thanh Lam liền xông vào. Khoảng cách này vừa đúng là khoảng cách đánh xa tốt nhất. Hỉ Ca đứng trong đám người, cô chưa ra lệnh, bất luận kẻ nào cũng không thể động thủ.
Mặc dù không phóng kỹ năng, nhưng công kích của Viêm Hoàng lại không phải trò đùa. Boss với phòng ngự thấp đồng nghĩa với công kích cao. Về điểm này, Viêm Hoàng lại càng thêm kiệt xuất. Một chiêu của nó đã đánh tan lá chắn trên người Mặc Phi, còn thuận tiện vuốt đi 3/4 máu của hắn. Đội ngũ được một trận kinh hồn táng đảm. Cô Tửu bên kia cùng hai dược sư khác không ngừng thêm máu cho Mặc Phi, mà Phi Khuynh Thành thì cứ cách 20s lại ném qua một lá chắn gia tăng phòng ngự. Ước chừng qua hai phút, cừu hận rốt cục tập trung hết trên người Mặc Phi.
“Được rồi.” – Sau khi thành công ổn định cừu hận, cũng thăm dò được tần suất công kích của Viêm Hoàng, Hỉ Ca cuối cùng mở miệng ra lệnh.
“Kiếm khách và thích khách tiến lên. Vũ giả và dược sư chú ý duy trì lá chắn liên tục trên người kiếm khách. Chắn điểm huyết lượng là được. Thuật sĩ tự do công kích, chú ý pháp lực của mình.” – Hỉ Ca ra lệnh một tiếng. Sớm không thể kiềm chế được phấn khích, toàn bộ thành viên tiến lên vây công từ mọi hướng xông thẳng về phía Viêm Hoàng.
Nhìn người chơi chi chít như kiến bên cạnh Viêm Hoàng, Hỉ Ca thật lo lắng, boss mà nhấc chân một cái sẽ đạp bẹp một đống người nha. Cũng may công kích của boss này không bỉ ổi như phó bản Hỏa Thần. Dĩ nhiên, dù phòng ngự của Viêm Hoàng không cao, nhưng người chơi mới hơn 60 cấp mà muốn phá vỡ phòng ngự của nó cũng có chút khó khăn. Hơn 500 người cùng đánh suốt một giờ cũng chỉ rớt gần nửa dây máu. Đó là nói boss còn chưa xuất chiêu nào có lực sát thương lớn.
Hỉ Ca xen lẫn trong đám người, không cần thêm máu không cần toàn lực công kích, thỉnh thoảng cô vẽ nước điểm son thôi thì lực sát thương cũng cao hơn nhiều so với người khác. Phần Thiên chưa tới, cho nên việc chỉ huy đặt trên vai cô. Hỉ Ca đưa mắt nhìn lướt qua cảnh vật xung quanh, boss Viên Hoàng xuất hiện mặc dù rất bí mật, nhưng nơi này là thung lũng, ở giữa quá thấp, nếu như bị người vây công từ trên xuống, sẽ có chút phiền phức nhỏ. Mà, thời gian đã qua lâu như vậy, những người khác cũng nên tới rồi mới đúng. Hỉ Ca âm thầm lo lắng. Bọn Hỉ Ca lên kế hoạch rất bí mật, người tham gia lần này đều đã được lựa chọn kĩ càng, nội gián có thể truyền tin ra ngoài căn bản không có ai. Nhưng chuyện lớn như vậy, muốn che giấu nhất định không nổi. Phần Thiên cũng không có ý định giấu giếm, muốn Hỉ Ca tới trước giành cừu hận, chuyện còn lại Phần Thiên sẽ lo.
Boss Thống lĩnh 70 cấp rất khác với boss bình thường khác, người khác có thể tới đoạt. Dĩ nhiên, nếu lại bị đoạt trở về, như vậy đám người giữa đường nhảy ra kia chỉ có thể chịu lôi phong (sét đánh). Qua thêm nửa canh giờ, thông tấn khí của Hỉ Ca cuối cùng cũng vang lên.
“Sao rồi?” – Giọng nói của Phần Thiên từ đầu kia truyền đến.
“Sắp đánh tới giai đoạn thứ nhất, bên đó ngươi an bài thế nào rồi?” – Hỉ Ca liếc nhìn lượng máu của Viêm Hoàng, hỏi.
“Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, người chơi 50 cấp của Đoạn Lang Minh đều được điều động, cũng may chúng ta hành động mau lẹ.”
“Yên tâm, khi bọn họ tới, đoán chừng giai đoạn đầu tiên cũng kết thúc rồi. Ta thật ra nghĩ, có thể để cho Đoạn Lang nếm thử một chút công kích của Viêm Hoàng, không biết hắn có thể gánh vác được hay không.” – Hỉ Ca hơi ác ý nói.
“Đừng. Ta nghe nói không biết từ đâu Đoạn Lang lấy được ba món truyền kì trang bị. Sau khi mặc vào thì lực phòng ngự của hắn đã đủ rồi. Kỳ lạ thật đó, chưa từng nghe nói Đoạn Lang tiếp xúc với thế lực lớn nào, hắn lấy trang bị ở đâu ra?” – Hiện tại vũ khí truyền kì, trong tay Đoạn Lang cũng chỉ có một món mà thôi, thế lực có thể lấy ra ba món cùng một lúc, tuyệt đối không phải là thứ dễ trêu vào.
Hỉ Ca trầm ngâm chốc lát – “Chuyện này về sau hãy bàn. Khả năng hắn cướp đi cừu hận không lớn, số lượng người chơi tinh anh hai phe cũng không khác nhau lắm, chỉ cần bố trí tốt, thắng thua còn chưa rõ đâu.”
“Ừ, nhờ có em trai mưu mô âm hiểm của ngươi, các ngươi thật giống nhau a~” – Phần Thiên ở đầu dây bên kia cười nói, hoàn toàn không có ý khích lệ người ta.
“Quá khen~ quá khen~”
Sau khi tắt thông tấn, lượng máu dây thứ nhất của boss rốt cục cạn sạch, trên người Viêm Hoàng lóe lên từng vầng sáng màu đỏ, Hỉ Ca vừa thấy tình hình, lập tức hạ lệnh.
“Tất cả tay đấm cận chiến lùi về 20 thước, Thanh Lam quay lại.”
Lời Hỉ Ca còn chưa dứt, toàn bộ đoàn đội cận chiến đều giống như liều mạng, vội vã chạy trở về, quả thật ai cũng sợ chết.
“…… Không treo kiểu đó a…” – một mình Mặc Phi ở lại trước mặt Viêm Hoàng, 5 giây sau bị chôn vùi trong biển lửa. Cho dù dược sư không ngừng thêm máu, cuối cùng vẫn không thể cứu vãn sinh mệnh nhỏ bé của hắn.
Mặc Phi đặc biệt kiên định đứng trong ngọn lửa vài giây đồng hồ, một hồi lửa liền tắt, Thanh Lam thừa dịp vội vàng tiến lên tiếp quản cừu hận của Viêm Hoàng.
Cô Tửu cứu sống Mặc Phi, lại cho hắn thêm trạng thái, lúc này hắn mới chạy về đánh tiếp.
Đợt công kích thứ hai không kém đợt thứ nhất là bao, nhưng quần công rất là đa dạng, hơn nữa còn dày đặc khiến cho pháp lực của dược sư bắt đầu có dấu hiệu không ngừng giảm xuống. Viêm Hoàng phóng kĩ năng hút pháp lực của người chơi, không ít người đã mất hết pháp lực rồi. Dĩ nhiên, kiểu công kích này kéo dài trong thời gian ngắn, chỉ cần cố chịu đựng vượt qua là tốt rồi. Mấu chốt là, người khác sẽ cho ngươi thời gian để chịu đựng sao?! Quả nhiên, còn chưa quá hai phút, một nhóm ba người từ đằng xa đi tới, dẫn đầu nhóm đó, ngoài Đoạn Lang ra còn có thể là ai. Bọn người mới tới chỉ đứng nhìn, còn chưa động thủ. Nhưng bọn Hỉ Ca đã bắt đầu đề cao cảnh giác. Pháp lực suy giảm liền rối rít uống dược. Dược thủy hồi phục pháp lực từng lọ từng lọ đổ vô miệng. Nhìn đến cảnh đó, Hỉ Ca liền nhỏ máu trong lòng. Không nấu nướng sẽ không biết củi gạo dầu muối đắt đỏ a~ Cho dù là bang phái trợ cấp, kia cũng đều là tiền đó!! Vì hoạt động này, bang phái đã xuất ra gần trăm vạn kim tệ… haiz~
Đến khi boss phóng quần công lần thứ bảy, người của Đoạn Lang rốt cuộc nhịn không được. Nếu để cho Hỉ Ca đánh, bọn họ ngay cả mảnh vụn cũng không kiếm được. Thừa dịp bọn Hỉ Ca sơ hở lui ra, người của Đoạn Lang Minh mạnh mẽ vọt vào.
“Hắc hắc, Hỉ Ca, đa tạ kiếm của ngươi.” – Sau khi Đoạn Lang dẫn quái, quay đầu lại cười một tiếng như khiêu khích Hỉ Ca.
Trong tay hắn cầm thanh truyền kỳ cự kiếm do Hỉ Ca đúc. Hắn dẫn theo hơn 1000 người, hắn mới không tin Hỉ Ca chỉ có 500 người lại dám đối đầu với hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.